Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Di chứng, di chứng của đan dược này đến rồi!
Lục Ly thở dài, ánh mắt trở nên mê mang. Với tình trạng hiện tại của hắn, có khác gì phế nhân? Cho dù hắn ra ngoài, có năng lực làm gì?
- Tả Khâu Lộ đến đây rồi sao?
Trong Yến Vương Phủ, Lăng Thanh Diễn lười biếng nằm trên gốc rễ gốc cây đại thụ ở hậu viện, trong tay nàng vẫn ôm con linh thú màu trắng. Trông nàng như vậy nhìn không ra là bá chủ nơi U Yến, càng giống như một quý phu nhân xinh đẹp.
Nàng nhận được truyền báo của thám báo, trên mặt không có thần sắc dao động gì, chỉ thản nhiên phất tay để thám báo đi xuống. Bên người nàng đứng hai Chí Tôn Thần Giới, đây là hai Chí Tôn Thần Giới còn sót lại trừ nàng ra ơ nơi U Yến, Chí Tôn Thần Giới còn lại đều giao chiến chết trận với Ác Ma.
Hai Chí Tôn Thần Giới này hơi lo lắng đứng sang một bên, chỉ dám nhìn mặt Lăng Thanh Diễn nhưng không dám nhìn quá lâu. Bọn họ rất rõ ràng, Yến Vương này không yếu đuối như vẻ bề ngoài, mấy năm nay, nàng dùng vô số mạng người chứng minh cường đại và tàn nhẫn của nàng.
Có rất nhiều mỹ nhân, tuy yến Vương có thể đẹp đến mức khiến tất cả nam nhân tâm động, nhưng nếu dùng tánh mạng đánh đổi, vẫn là lỗ nặng.
Lăng Thanh Diễn không nói gì, hai Chí Tôn Thần Giới này tự nhiên không dám nói nhiều, chỉ có thể ngoan ngoãn đứng đó. Ước chừng qua một nén nhang, Lăng Thanh Diễn mới phất tay nói:
- Phái người đi Hôi Giới, để Thấm nha đầu xuất hiện đi. Tin tức đều truyền ra ngoài rồi, Tả Khâu Lộ lập tức tìm đến cửa, núp bên trong cũng không có ý nghĩa gì.
- Dạ!
Một Chí Tôn Thần Giới lập tức đi an bài, Lăng Thanh Diễn lại trầm mặc, khép hờ mắt, thoạt nhìn phi thường nhàn nhã.
Sau nửa ngày, Chí Tôn Thần Giới kia đã trở lại, mang theo Bàn Vũ Thấm và Trì Hi Nhi. Trì Hi Nhi vừa tiến vào, lập tức khẩn trương nhìn xung quanh, không nhìn thấy người nàng muốn gặp, lúc này mới lo lắng hỏi:
- Yến Vương điện hạ, ca ta đâu rồi?
- Không biết!
Lăng Thanh Diễn vẫy tay, để Trì Hi Nhi đến đây, nàng nắm tay Trì Hi Nhi, nói:
- Đừng lo lắng, Hi nha đầu. Thấm nha đầu kia có ngọc phù bản mạng của ca ngươi, hắn không chết được, rất nhanh sẽ trở về.
Vù!
Mắt hai Chí Tôn Thần Giới sáng lên, chỉ cần Lục Ly trở về, sẽ không còn chuyện gì nữa. Trong mắt bọn họ, Lục Ly là tượng trung cho vô địch. Chỉ cần có Lục Ly, đám người Tả Khâu Lộ đến đây chỉ có thể chịu chết.
- Các ngươi xuống trước đi, hết thảy đã có ta!
Lăng Thanh Diễn phất phất tay, hai Chí Tôn Thần Giới thả long, hành lễ cáo lui. Chờ hai người đi rồi, Lăng Thanh Diễn vung tay bố trí cấm chế cách âm, ánh mắt nàng nhìn Bàn Vũ Thấm nói:
- Thấm nha đầu, nén bi thương.
Sắc mặt Bàn Vũ Thấm thật bình tĩnh, giống như đã sớm biết tin tức Bàn Vương đã chết, nàng vuốt cằm nói:
- Nợ này sớm hay muộn phải tính sổ cùng bọn họ.
Lăng Thanh Diễn đột nhiên vươn ngón tay, điểm lên mi tâm Trì Hi Nhi, Trì Hi Nhi lập tức mê man. Lăng Thanh Diễn lúc này mới hỏi:
- Tình huống Lục Ly thế nào rồi?
- Không biết…
Bàn Vũ Thấm lắc đầu nói:
- Ta đưa hắn vào trong một bí cảnh, hủy diệt cửa vào, bên trong có tế đàn truyền tống, chỉ có hắn có thể đi ra, chúng ta không vào được. Cho nên… tình huống hắn thế nào, không ai biết được, chỉ biết là không chết.
- Ngươi làm đúng lắm!
Lăng Thanh Diễn khen ngợi gật đầu, hỏi:
- Tình huống bên ngoài ngươi đều biết rồi chứ?
- Biết!
Tuy Bàn Vũ Thấm tiến vào Hôi Giới, nhưng lúc trước nàng đã thống soái tất cả tình báo, cộng thêm Huyết Nhận Đường, tình huống bên ngoài nàng rõ như lòng bàn tay. Nàng dò hỏi:
- Yến Vương, ngươi có sách lược ứng phó không?
- Có!
Lăng Thanh Diễn nở nụ cười, nói:
- Biện pháp đơn giản nhất, chúng ta dẫn người trốn vào trong bí cảnh, phong kín bí cảnh. Bọn họ muốn tìm bí cảnh, còn xây dựng tế đàn truyền tống thì cần thời gian. Cho dù như vậy, nơi U Yến có rất nhiều con dân, đệ tử mấy gia tộc Cửu Đại Thần Vương phải gặp tai ương.
- Chuyện này… sợ là không ổn!
Bàn Vũ Thấm nhíu mày, gia tộc Cửu Đại Thần Vương nhiều người như vậy, sao có thể chuyển dời đi nhanh được? Nếu không dời đi, đám người Tả Khâu Lộ phải chịu tra tấn nghiêm hình, thậm chí truy sát tăm tích các nàng, đến lúc nơi U Yến sẽ nổi dây huyết vũ tinh phong.
- Ta biết không thỏa đáng, cho nên ta cũng không chuẩn bị đi!
Lăng Thanh Diễn nhún vai nói:
- Ta chuẩn bị tử chiến, Bát Đại Thần Vương còn lại đã chết, ta là Thần Vương duy nhất, tự nhiên phải lưu lại. Nơi này là ngọn nguồn của chúng ta, nơi này có con dân của chúng. Trừ phi chúng ta chết hết, nếu không tuyệt không cho phép đám người Tả Khâu Lộ bước vào nơi U Yến này một bước.
- Ngươi… có nắm chắc?
Sắc mặt Bàn Vũ Thấm trở nên khó coi, giống như nhớ đến cái chết của Bàn Vương, ánh mắt nàng hơi đỏ lên, trong chỗ sâu con ngươi đều là nỗi hận khắc cốt ghi tâm.
- Ngươi nghĩ sao?
Lăng Thanh Diễn hỏi ngược lại, nàng đứng dậy đặt Trì Hi Nhi lên ghế dài, phất tay nói:
- Ngươi mang Hi nha đầu đi Tây Hải. Ngươi ở lại cũng không có ý nghĩa quá lớn. Mấy ngày nay ta sẽ dàn xếp con dân gia tộc Cửu Đại Thần Vương vào bí cảnh. Ngươi chăm sóc tốt cho Hi Nhi, nếu không nàng xảy ra chuyện, Lục Ly đi ra ngoài, ngươi cũng không thể bàn giao lại cho hắn.
- Ta không đi!
Bàn Vũ Thấm thật kiên quyết nói:
- Gia gia đã chết, ta là Bàn Vương thế hệ tiếp theo. Nào có Thần Vương vứt bỏ con dân mình chạy trối chết? Thanh Diễn tỷ tỷ, ngươi cảm thấy Vũ Thấm là người như vậy sao?
- Ai…
Lăng Thanh Diễn cũng không khuyên nhủ, xua tay nói:
- Vậy ngươi an trí Hi nha đầu, ít nhất chúng ta phải còn mặt mũi ăn nói với Lục Ly.
- Được!
Bàn Vũ Thấm ôm Trì Hi Nhi, rất nhanh rời đi, cước bộ dị thường kiên định. Đại địch đáp xuống, nghĩ nhiều vô ích, chỉ có tử chiến.
Yến Vương và Bàn Vũ Thấm rất nhanh an bài mọi chuyện, rất nhiều đệ tử của Cửu Đại Thần Vương được di dời suốt đêm, đều đưa vào bí cảnh. Thần Giới rất lớn, nhưng không có chỗ an toàn tuyệt đối, chỉ có thể tạm an trí trong bí cảnh.