Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
A?
Chí Tôn Thần Giới kêu thảm thiết trong nháy mắt, cái cổ của đại năng Thần Giới vốn cứng rắn đến mức không chém đứt được lại bị Tiểu Bạch gặm cắn đứt toàn bộ trong nháy mắt. Răng nanh Tiểu Bạch sắc bén đến cực điểm, hơn nữa tốc độ gặm cắn quá nhanh.
Vù!
Cùng lúc đó, Thiên Tà Châu của Lục Ly không ngừng lóng lánh, vô số Hư Không Trùng tiến ra ngoài, vờn quanh bay múa bên người hắn, ánh mắt hắn nhìn thiết cầu phía Tả Khâu Lộ, lạnh giọng nói:
- Phủ chủ Tả Khâu Phủ, ta biết ngươi muốn giết ta, đến đi… ra ngoài chơi một trận, ta hiện tại cực kỳ suy yếu, một chiêu của ngươi có thể chém giết ta.
Vù!
Sau khi nói xong, Lục Ly khống chế Thần Sơn, như tia chớp bay đến thiết cầu của Tả Khâu Lộ. Đôi mắt Tả Khâu Lộ trong thiết cầu không ngừng lóe sáng. Trực giác nói cho hắn… Lục Ly hiện giờ thật suy yếu, hắn hẳn là nhiều nhất chỉ có thể phóng thích thêm hai lần công kích.
Nhưng!
Công kích của Lục Ly bá đạo như vậy, con tiểu thú kia cũng khủng bố như thế, Lục Ly còn có Hư Không Trùng, hắn có thể thắng sao? Nếu thua, hắn sẽ thất bại thảm hại, cộng thêm Tả Khâu Long bị giết, Tả Khâu Gia phỏng chừng rất nhanh chỉ còn lại trong lịch sử.
- Lui!
Tả Khâu Lộ hô to, khống chế thiết cầu hóa thành lưu quang bay về phía nam. Chí Tôn Thần Giới còn lại đều bị dọa mất mật, không chút do dự, đều bay đi trốn.
- Trốn đi, mau chạy đi!
- Lục đại nhân, đừng giết chúng ta, chúng ta là bị bức ép!
- Chúng ta đầu hàng, chúng ta đầu hàng, Lục đại nhân đừng giết chúng ta!
Đám cường giả Tả Khâu Lộ đều chạy thoát, đám quân sĩ còn lại đều không còn chút chiến ý, rất nhiều người bỏ chạy bốn phương tám hướng, còn có bộ phận người quỳ trên đất đầu hàng…
Lục Ly liếc mắt nhìn Lăng Thanh Diễn, Lăng Thanh Diễn lập tức hiểu, đằng đằng sát khí phẫn nộ quát:
- Toàn bộ giết chết!
Lăng Thanh Diễn tự mình động thủ, còn có một Chí Tôn Thần Giới bị thương điên cuồng giết chóc, ngay cả Bàn Vũ Thấm cũng ra tay, Tiểu Bạch cũng tham gia giết hại. Toàn bộ quân sĩ nơi U Yến khí thế như hồng, cuồng bạo bắt đầu phản công.
Một hai ngàn quân sĩ muốn đầu hàng kia đều bị giết hại sạch sẽ. Lăng Thanh Diễn dẫn đội bắt đầu đuổi giết, trút hết tức giận và áp lực trong nội tâm.
Lục Ly còn không động thủ, thậm chí Hư Không Trùng cũng không dùng con nào, chỉ có Tiểu Bạch hành động.
Đương nhiên Hư Không Trùng không thể phân rõ ràng quân đội Thần Giới hay là nơi U Yến, Lục Ly không thể dùng lung tung.
Lục Ly như lão tăng ngồi nhập định trên Thần Sơn, hắn thu Hư Không Trùng vào, ánh mắt nhắm lại, thân thể run run. Thoạt nhìn ốm yếu, tùy thời có thể đi đời nhà ma.
Nhưng không ai dám coi khinh hắn, vừa rồi Lục Ly là bộ dáng như thế, lại thoải mái chém giết hai Chí Tôn Thần Giới, kinh sợ thối lui đám người Tả Khâu Lộ.
Vù!
Bàn Vũ Thấm không đuổi giết, sau khi nàng nuốt xuống hai viên dược chữa thương, thân mình bay vụt đi, ngồi chồm hỗm bên người Lục Ly. Nàng lau máu tươi trên mặt, tận lực khiến bản thân trông không quá chật vật, hé môi, nhẹ giọng hỏi:
- Lục Ly, chàng thế nào rồi?
Lục Ly không nói gì, chỉ hơi phất tay áo, ước chừng qua mười hơi thở mới phát ra giọng nói chỉ Bàn Vũ Thấm mới có thể nghe thấy:
- Ta sắp hôn mê rồi, đừng động ta, để ta ngồi xếp bằng ở đây. Nếu không bị người khác nhìn ra manh mối, đám người Tả Khâu Lộ sẽ trở lại chém giết, nàng hãy an bài tốt chuyện về sau đi…
Đám người Tả Khâu Lộ không đánh hồi mã thương, lần này Tả Khâu Lộ và chín tên Thần Giới Chí Tôn còn lại không ngừng bay thẳng về hướng nam. Hiện tại trong lòng bọn họ không có một tia ngập ngừng, chỉ muốn trước bay về Thần Giới rồi tính.
Cái chết của hai tên Thần Giới Chí Tôn nói cho bọn họ biết, lần này Lục Ly thật sẽ giết người, một đao một mạng. Tiểu thú kia thoạt nhìn không có bất kỳ khí tức nào, lại có thể nhẹ nhàng một hơi diệt sát một tên Thần Giới Chí Tôn, cảnh đó khiến bọn hắn kinh hồn táng đảm.
Hai quân khai chiến, sĩ khí quan trọng nhất, một khi sĩ khí tuột đi, làm gì còn lá gan quay đầu. Bao gồm cả Tả Khâu Lộ cũng là như thế, mặc dù trong lòng hắn có chút hối hận, vừa rồi hẳn nên đánh cược một phen, tất cả mọi người ùa lên chưa hẳn không thể đánh giết Lục Ly.
Chỉ là hiện tại chúng nhân tách ra chạy trốn, một mình hắn sao dám đi về? Lại nói, vạn nhất Lục Ly còn có thể phóng thích mấy lần công kích thì sao? Vạn nhất Lục Ly liều mạng chém giết tất cả mọi người thì sao?
Ai cũng không dám cược, hơn nữa sự hung tàn của Lục Ly cũng dọa sợ chúng nhân. Hiện tại trong đầu Tả Khâu Lộ rất loạn, không biết phải làm sao mới tốt, đành phải trước về lại Thần Giới rồi từ từ tính sau.
Trước đó tất cả mọi người đều cho là, dù Lục Ly đi ra thì đã có sao? Hắn nuốt thần đan, dược lực sẽ cắn trả cực mạnh, chiến lực nhất định giảm nhiều, chúng nhân có thể nhẹ nhàng giết chết hắn.
Nhưng đến khi Lục Ly thực sự đi ra, tất cả mọi người mới phát hiện Lục Ly hệt như một tòa ngọn núi cao không cách nào vượt qua, khiến bọn hắn chỉ biết ngước mắt lên nhìn.
Khoảnh khắc Lục Ly động thủ, sâu trong linh hồn chúng nhân đều truyền đến ý vị sợ hãi, cảm giác Lục Ly còn đáng sợ hơn Cơ đại nhân năm đó, thậm chí là đáng sợ hơn cả Vưu Tinh Đại Đế. Chứng kiến năng lượng đáng sợ ẩn chứa trong thân thể nhìn có vẻ ốm yếu không ngừng run rẩy kia, ai nấy đều kinh hãi.
- Đi về? Đi về?
Trên đường, trong đầu Tả Khâu Lộ không ngừng lẩm nhẩm hai câu này, hắn mấy lần ngừng lại, nhưng rốt cục vẫn không lấy lại được dũng khí.
Một người chỉ đến lúc cùng đồ mạt lộ mới có thể tử chiến đến cùng. Tả Khâu Lộ còn chưa đến mức sơn cùng thủy tận, hắn còn bài tẩy, cộng thêm tính cách trước giờ luôn sợ chết, tất cả khiến hắn không có dũng khí quay đầu.
- Chỉ có thể sử dụng bài tẩy, Nhân tộc tộc Ác Ma tộc tranh đấu, mặt trên không tiện can dự. Lục Ly là Nhân tộc, chỉ cần mặt trên cố kỵ lợi ích Thần Giới, bọn hắn nhất định sẽ ra mặt.
Tả Khâu Lộ thì thào, tròng mắt sáng rực. Lục Ly không phải người U Yến chi địa, nói cách khác Lục Ly chưa nương nhờ thế lực nào đó ở U Yến chi địa, bởi thế hắn và Sát Đế năm đó không có khác biệt có lớn.