Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tả Khâu Lộ đành an trí chúng nhân trong một thành nhỏ ngay phụ cận, sau đó triệu tập người đi thu liễm thi thể, xử lý hậu sự.
- Lê thúc, năm ngày sau để ta đi cho.
Trong một tòa thành bảo ở thành nhỏ, Diêm công tử một bên thản nhiên uống rượu, một bên mở miệng nói.
Lão giả thượng thần khẽ nhíu mày, nói:
- Vẫn nên để ta đi thì ổn thỏa hơn, trước lúc hạ giới, phụ thân ngươi từng dặn dò ta chiếu cố ngươi.
- Ha ha!
Diêm công tử khẽ cười nói:
- Lê thúc, ngươi đang khinh thường ta, hay là xem trọng tên Lục Ly kia? Nói thế nào ta cũng là Thiên Thần nhị kiếp, hơn nữa, trên người ta còn khoác Thanh Hồng Giáp, đây chính là Hồng Linh Thiên Bảo, ngươi nghĩ Lục Ly có thể phá được ư?
- Ừ...
Lê thúc ứng một tiếng, lại vẫn không tỏ rõ thái độ. Không phải hắn lo lắng Diêm công tử xảy ra chuyện, mà chỉ sợ Diêm công tử tuổi trẻ không biết xử lý sự tình, nhất thời không cẩn thận sẽ để Lục Ly trốn mất, như thế sẽ kéo theo rất nhiều phiền phức.
- Lê thúc!
Diêm công tử tiếp tục thuyết phục:
- Lần này ta theo tới, phụ thân hi vọng ta rèn luyện một phen. Hiện tại Lục Ly chính là đối thủ cực kỳ tốt, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để hắn chạy trốn. Hơn nữa ngươi cũng có thể ngồi chờ ở gần đó, nếu hắn định chạy, ta lập tức thông báo ngươi.
- Được rồi!
Cuối cùng Lê thúc cũng đồng ý, gật đầu nói:
- Vậy ngươi đi thôi, ta tiềm phục ngay gần đó, vừa thấy tình hình không đúng liền lập tức báo tin cho ta. Ngoài ra, đừng để bị hắn mê hoặc, tìm cơ hội trực tiếp giết chết là xong, Thời Không Phủ đi theo chúng ta nhiều năm, không cần phải thay đổi người phát ngôn ở Thần Giới làm gì.
- Được rồi!
Diêm công tử đáp ứng, vui vẻ đứng lên nói:
- Lê thúc, ngươi nghỉ ngơi trước, ta ra ngoài đi dạo, trong thành hình như có một vị mỹ nữ không sai.
Lê Thúc nhướng mày, thần niệm quét qua, thấy được trong thành bảo gần đó có một nữ tử dung mạo tuyệt đẹp, tuổi tác có vẻ còn rất trẻ, hình như là tiểu thư nhà thành chủ.
Hắn nghĩ nghĩ rồi khuyên nhủ nói:
- Đùa vui thì cũng đường, nhưng đừng làm loạn, xảy ra chuyện sẽ ảnh hưởng không tốt đối với danh dự Hắc Viêm Điện.
- Ha ha ha!
Diêm công tử cất bước đi ra bên ngoài, vừa đi vừa nói:
- Lê thúc đa tâm, bằng vào thân phận địa vị của ta, cần muốn nữ nhân, hơn phân nửa thế lực trên khắp Thần Giới đều sẽ ngoan ngoãn đưa tới cửa, không cần phải cưỡng ép.
Diêm công tử đi ra, Lê thúc thu hồi thần niệm, đôi mắt thoáng lấp lánh, lạnh giọng lẩm bẩm nói:
- Lục Ly, xin lỗi, đừng trách chúng ta. Muốn trách chỉ trách ngươi sinh không gặp thời, còn đối nghịch với Hắc Viêm Điện. Không giết chết ngươi, Hắc Viêm Điện chúng ta còn làm sao ngẩng đầu gặp người ở Nhị trọng thiên?
...
Năm ngày nháy mắt trôi qua.
Diêm công tử và Lê thúc sớm một bước đi qua, Tả Khâu Lộ và chín tên Thần Giới Chí Tôn kia cũng tới, chẳng qua trừ Diêm công tử ra, những người còn lại đều tiềm phục trong một thành nhỏ cách đó mười vạn dặm.
Khoảng cách mười vạn dặm đối với một đám Thần Giới Chí Tôn mà nói thì chỉ chừng khoảng nửa nén hương, trên người Diêm công tử còn có thần giáp, Lê thúc không lo lắng Lục Ly sẽ giết được hắn. Bởi thế bọn hắn mới tiềm phục ở chỗ này, tránh miễn dẫn lên Lục Ly đề phòng, trước một bước Phi Độ Hư Không thoát đi.
Diêm công tử một thân một mình nghênh ngang bay về phía Hắc Phong Sơn, khí thế đẩy lên cực thịnh, tựa hồ sợ người khác không biết hắn tới. Hắn làm vậy thực ra cũng là mang thâm ý, muốn nói cho Lục Ly biết, hắn chỉ đến một mình, mục đích là để đàm phán.
Trên đỉnh Hắc Phong Sơn, Lục Ly một mình ngồi bên cạnh bàn đá, bàn đá này là do dùng binh khí gọt ra, hắn còn pha sẵn trà nước, thản nhiên vừa uống vừa chờ đợi.
Trọn cả Hắc Phong Sơn chỉ có mình hắn, hắn cũng không bố trí sát trận khốn trận, chẳng qua xuất phát từ lý do ổn thỏa, hắn vẫn bố trí hai truyền tống trận một chiều.
Hưu!
Sau chừng nửa nén hương, một đạo nhân ảnh bay vụt lên từ dưới chân núi, người kia như Quỷ Hồn cấp tốc đi lên, rất nhanh liền đến sau lưng Lục Ly, chắp tay nói:
- Đại nhân, một tên cường giả đang yên ắng đến gần, khoảng một nén hương sau sẽ đến. Trong một thành nhỏ cách mười vạn dặm về phía tây cũng xuất hiện một đám cường giả, hẳn là tên thượng thần còn lại và bọn Tả Khâu Lộ.
Lục Ly không bố trí gì, nhưng không có nghĩa là hắn mặc kệ không quản, chí ít hắn phải nắm bắt được thông tin, không đến nỗi bị người gài mà còn không biết.
- Mười vạn dặm?
Lục Ly khẽ gật đầu, khua tay nói:
- Tốt, ngươi lui xuống trước đi, để các huynh đệ xung quanh cũng rút lui!
- Rút lui?
Tây Lai nhướng mày nói:
- Hay là, đợi sự tình xử lý xong hẵng rút?
Tầm quan trọng của Lục Ly đối với U Yến chi địa thế nào chắc không cần nói cũng biết, Tây Lai muốn ở lại đây theo dõi thế cục, nếu có tình huống đặc biệt cũng tiện kịp thời thông tri.
- Không cần!
Lục Ly kiên quyết khoát tay nói:
- Một khi tình huống không đúng, ta liền lập tức rút lui, chiến đấu ở cấp bậc này, dù các ngươi phát hiện vấn đề cũng không kịp thông báo. Các ngươi lưu lại còn rất dễ bị bọn Tả Khâu Lộ đánh giết, hiện tại trinh sát Thần Giới còn rất ít, đừng hi sinh vô ích.
- Được rồi!
Tây Lai lĩnh mệnh lui ra, Lục Ly tiếp tục thản nhiên uống trà, lẳng lặng chờ đợi cường giả Hắc Viêm Điện đi đến.
Hưu!
Sau một nén hương, chân trời nơi xa vang lên tiếng xé gió, một người lấy tốc độ cực nhanh áp sát tới gần, chớp mắt liền đã tới trên đỉnh Hắc Phong Sơn.
Diêm công tử khoác một bộ cẩm bào màu trắng, khí độ phi phàm, thần niệm sớm đã khóa chặt Lục Ly, hắn đã từng nhìn qua chân dung Lục Ly. Chẳng qua hắn không vừa đến đã lập tức trực tiếp động thủ, mà hạ xuống trước mặt Lục Ly, cách khoảng vài trăm mét, trầm giọng hỏi:
- Ngươi chính là Lục Ly? Ta là Diêm Chân Hắc Viêm Điện!
- Trẻ thật đấy!
Lục Ly quét mắt nhìn qua, cảm ứng khí tức người này một phen, sau đó đứng dậy chắp tay nói:
- Diêm công tử, có gan tới uống chén trà, trò chuyện chút không!