Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Xuy xuy!
Đi tới hơn trăm thước, một cái cây rốt cục cũng động. Cành lá trên gốc cây kia biến thành dây mây, như từng con mãng xà lao vút về phía Lục Ly, thân hình Lục Ly chợt lóe, lách sang bên cạnh tránh né.
Chỉ là, đầu bên kia một cây khác cũng động, vô số nhánh cây biến thành dây mây quấn quanh Lục Ly.
Lục Ly vốn có thể thối lui, nhưng nghĩ tới đám cây trước mặt rồi cũng sẽ tấn công, căn bản không trốn thoát được. Thế là bèn dứt khoát đứng đấy bất động, mặc cho những nhánh cây kia điên cuồng quấn tới mình.
- Huyết Linh Nhi, chú ý thăm dò!
Lục Ly truyền âm đi qua, những cây này động, chứng tỏ pháp trận cũng động, giờ là thời điểm tốt nhất để thăm dò. Lục Ly vung lên Hàn Phong chiến đao, không phải là muốn chém đứt những cành cây này, mà chỉ muốn công kích để pháp trận trong cây phát động, như thế càng tiện cho Huyết Linh Nhi thăm dò.
Lục Ly trùng trùng bổ tới, lại không chém nát nhánh cây mà chỉ đẩy ra. Hắn vung vẩy chiến đao, đẩy sạch nhánh cây phóng tới từ bốn phương tám hướng.
Chẳng qua động tác hắn dù nhanh đến đâu, nhánh cây cũng vẫn quá nhiều, từ bốn phương tám hướng quấn tới, chẳng mấy chốc hắn đã không ngăn hết được, cả người bị nhánh cây quấn quanh, biến thành một chiếc bánh chưng thịt.
- Huyết Linh Nhi, xem ngươi!
Tuy Lục Ly tự tin có thể phóng thích quỷ trảm bổ ra những cành cây này, nhưng đoạn đường trước mặt có quá nhiều nhánh cây, hắn tiến tới khẳng định sẽ rất mất sức, cho nên vẫn gửi gắm hi vọng lên thân Huyết Linh Nhi. Chỉ cần Huyết Linh Nhi phá mở được pháp trận này, hắn sẽ đi ra dễ dàng hơn nhiều.
Huyết Linh Nhi không khiến hắn thất vọng, vẻn vẹn nửa canh giờ qua đi, nó đã truyền âm trở lại:
- Chủ nhân, tuy đại trận rất khó phá mở, nhưng muốn phá mở trói buộc từ những cành cây này thì vẫn rất đơn giản, cho ta thêm nửa canh giờ, ta có thể nhẹ nhàng phá giải.
- Tốt!
Lục Ly yên tâm, đồng thời cũng ẩn ẩn có chút chờ mong, đi qua Hắc Ám sâm lâm chính là khu vực trung tâm Cổ Ma tử địa, không biết rốt cục ở trong đó có cái gì?
Toà cổ miếu thần bí kia có phải ở khu vực hạch tâm? Hai tòa Thần Sơn liệu có ở bên trong? Hết thảy... hết thảy, đều khiến Lục Ly tràn ngập hiếu kỳ.
Lục Ly bị nhánh cây quấn chặt không nhúc nhích được, hắn cũng không nóng nảy, lẳng lặng chờ đợi tin tức từ Huyết Linh Nhi.
Nửa canh giờ sau, nhánh cây cuốn lấy thân thể Lục Ly đột nhiên lóe lên quang mang, tiếng của Huyết Linh Nhi vang lên:
- Chủ nhân, đã phá giải, ngươi có thể yên tâm đi tới, chuyện còn lại cứ giao cho ta.
- Làm tốt lắm!
Lục Ly nhịn không được tán thưởng, có Huyết Linh Nhi ở đây, phá trận liền dễ dàng rất nhiều, thần lực trên người hắn khẽ chấn, nhánh cây quấn quanh tức thì văng ra.
- Đi!
Lục Ly rảo bước tiến tới, hắn khẽ động, toàn bộ nhánh cây phía xa đều động, lúc Lục Ly tưởng rằng chúng sẽ cuốn lấy mình, những nhánh cây kia lại chợt lấp lánh quang mang, sau đó liền đứng yên bất động.
- Tốt!
Lục Ly triệt để yên tâm, xem ra Huyết Linh Nhi đã nắm giữ được then chốt để phá trận, có thể thay đổi một ít trận văn, khiến cho những nhánh cây này ngừng lại công kích.
Lục Ly bước nhanh hơn, không thèm để ý tới đám rắn xung quanh, mặc dù có rất nhiều rắn tiến vào linh hồn hắn, nhưng đều không cách nào gây được bất cứ thương tổn nào, ngược lại còn giúp cho Long hồn bổ sung không ít năng lượng.
Hắn thoáng tăng tốc, một đường đi thẳng tới, bởi vì có Huyết Linh Nhi hỗ trợ, lúc toàn bộ đống cây trước mặt định tấn công thì đều ngừng lại, mặc cho hắn nhẹ nhàng lao qua.
Rừng rậm này không lớn, đối với võ giả bình thường mà nói thì đây chính là núi đao biển lửa, mỗi lần tiến lên một bước đều vô cùng khó khăn. Nhưng đối với Lục Ly mà nói thì lại vô cùng nhẹ nhàng, tiêu tốn gần nửa canh giờ, hắn cứ thế đi xuyên qua khu rừng.
Ông!
Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, thu hồi Hư Không Trùng, thả Lăng Thanh Diễn ra.
Lăng Thanh Diễn đang lo lắng chờ đợi ở bên trong, đột nhiên thấy được bạch quang lấp lánh rồi cứ thế đi ra. Nàng theo bản năng tập trung giới bị, trong tay còn hiện ra binh khí, nhưng thấy Lục Ly rồi quét mắt nhìn xung quanh một lượt, nàng lập tức kinh ngạc nói:
- Lục Ly, ngươi xuyên qua Ám Hắc sâm lâm?
Lục Ly nhún vai nói:
- Ngươi không thấy à? Đằng sau chính là Ám Hắc sâm lâm!
- Cái này...
Lăng Thanh Diễn chấn kinh, nàng liếc nhìn mấy lần, xác định đã đi ra Ám Hắc sâm lâm, lập tức không giấu được thổn thức. Đối với nàng mà nói, Ám Hắc sâm lâm chính là tử địa trí mạng, thế mà Lục Ly lại chỉ tiêu tốn nửa canh giờ liền xuyên qua. Phải biết, năm đó nàng từng bảy tám lần tiến vào khu rừng này, mỗi lần đều tiến vào không bao xa liền bị ép lui ra ngoài, bằng không sẽ chết ở bên trong.
Lục Ly có thể xuyên qua sâm lâm hay không, vừa rồi Lăng Thanh Diễn không có nửa điểm nắm chắc, bây giờ Lục Ly không chỉ xuyên qua, còn xuyên qua nhẹ nhàng như thế. Cảnh này khiến Lăng Thanh Diễn quá đỗi chấn kinh, không khỏi lần nữa thay đổi cách nhìn đối với Lục Ly.
- Đi thôi!
Lục Ly không nói nhảm, có nhiều chuyện hắn cũng không tiện giải thích, thế là chỉ ra trước mặt nói:
- Bên kia đều là sương mù, có phần tương tự Hồn Vụ Sơn, chắc là có huyễn cảnh, ngươi biết gì về chỗ đó không?
- Hẳn là vụ hải!
Lăng Thanh Diễn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Yến Vương Phủ chúng ta từng có tiên tổ đi qua chỗ kia, hắn nói vụ hải là huyễn trận tự nhiên, nếu tìm được khiếu môn có thể nhẹ nhàng phá mở, tìm không thấy thì sẽ bị nhốt trong đó rất lâu. Hắn không lưu lại thông tin gì về khiếu môn, chỉ nói nơi này có một ít đạo vận tự nhiên, nếu may mắn, có thể cảm ngộ được vài thứ ở bên trong. Chúng ta phỏng đoán, nếu muốn phá mở huyễn trận, hẳn phải lĩnh hội vài thứ trong đó thì mới có thể nhẹ nhàng phá trận ...
- Lĩnh hội?...
Lục Ly nhướng mày, nếu là lúc bình thường hắn rất tình nguyện ở lại lĩnh hội, rốt cuộc có thể tham ngộ vài thứ mới mẻ cũng là điều tốt, không chừng sẽ cảm ngộ thêm một ít chân ý cũng nên. Nhưng giờ hắn lại có chút đau đầu, bởi vì hắn không có quá nhiều thời gian, đám người Tả Khâu Lộ sắp tới U Yến chi địa, nếu hắn bị nhốt ở trong này mấy năm, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì ?