Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly vẫn chưa tới gần Thần Sơn, còn có một cấm chế chính đang phá giải. Mặt đất chấn động và tiếng thú gào vừa rồi, Lục Ly đều nghe được. Thấy thần miếu bay về, trong lòng hắn trầm xuống, xem ra vụ hải cũng không ngăn được bọn Diêm Chân Lê thúc.
Ông!
Thần miếu không ngừng rung động, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên:
- Chủ nhân, Khí Linh nói Hoang thú không ngăn được những người kia, trong đó có một người đặc biệt cường đại, không kém thua Yêu Đế năm đó là mấy, nó hỏi ngươi giờ phải làm sao?
Tròng mắt Lục Ly khẽ đảo, để Huyết Linh Nhi truyền tin nói:
- Bảo nó trước phá giải cấm chế nơi này, thả ta trực tiếp đến gần Thần Sơn. Sau đó nghĩ cách kéo dài thời gian, tóm lại không thể để những người kia tới gần ta!
Huyết Linh Nhi truyền âm đi qua, thần miếu lại truyền về một câu, nói thế là phá hư quy củ, nó không thể làm loạn.
Lục Ly trực tiếp phát nộ, để Huyết Linh Nhi truyền tin, bảo nó đã phá hư rất nhiều quy củ rồi, không cần để ý điểm này. Nếu còn lằng nhà lằng nhằng, không chỉ tất cả pháp trận Cổ Ma tử địa bị phá, mà thi thể Yêu Đế cũng sẽ bị mang đi!
Khí Linh thần miếu thoáng ngập ngừng, sau đó trên thần miếu chợt lấp lánh quang mang, từng đạo hắc quang bay vụt xuống, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi lập tức vang lên trong đầu Lục Ly:
- Chủ nhân, toàn bộ pháp trận cấm chế đã đóng lại!
- Tốt!
Lục Ly tung người bay tới phụ cận một trong hai tòa Thần Sơn, quát khẽ nói:
- Huyết Linh Nhi, dẫn ra Khí Linh trong Thần Sơn!
Huyết Linh Nhi xông vào trong Thần Sơn, không lâu sau, Khí Linh trong Thần Sơn liền bị dẫn ra, đuổi theo Huyết Tiên Đằng tiến vào thân thể Lục Ly, rồi tiến vào linh hồn hắn.
Chuyện còn lại liền dễ làm, cũng như trước đây, Lục Ly nhẹ nhàng thu phục tòa Thần Sơn thứ tư. Thu phục xong xuôi, Lục Ly thấy thần miếu vẫn lơ lửng bất động giữa không trung, không khỏi có chút tức tối mắng bảo Huyết Linh Nhi truyền âm qua, để thần miếu nghĩ cách kéo dài thời gian.
Thần miếu ngập ngừng một lát rồi bay đi, không biết nó định dùng cách nào để câu giờ. Lục Ly mặc kệ, tức tốc đi tới gần tòa Thần Sơn sau cùng, làm theo cách cũ, hấp dẫn Khí Linh trong Thần Sơn Khí Linh đi ra.
Ông!
Lát sau, tòa Thần Sơn cuối cùng bị luyện hóa, Lục Ly lấy ra ba tòa Thần Sơn còn lại trong Thiên Tà Châu, năm tòa Thần Sơn lớn chừng nắm tay bay xoay tròn quanh người hắn.
Năm tòa Thần Sơn bay mấy vòng, Lục Ly lại không khỏi đau đầu, năm tòa Thần Sơn tới tay, nhưng có vẻ chẳng hề mang đến tác dụng nào đáng kể cả, cũng không thấy chúng có dấu hiệu dung hợp
- Nha Ngao, Nha Mạo, năm tòa Thần Sơn các ngươi dung hợp lại đi!
Lục Ly cường hành ra lệnh cho Nha Ngao và đám Khí Linh, chỉ là năm con Khí Linh vẫn không có bất kỳ hành động gì, như thể nghe không hiểu mệnh lệnh Lục Ly. Lục Ly lại thử hạ lệnh, nhưng năm tòa Thần Sơn vẫn không có bất cứ động tĩnh nào cả, khiến hắn không khỏi trợn tròn mắt.
Hắn thật không dễ dàng, từ ức vạn dặm xa xôi đi vào Cổ Ma tử địa, chính là nhằm lấy được hai tòa Thần Sơn này. Giờ Thần Sơn tới tay, nhưng không thấy có bất kỳ tác dụng nào đáng kể, chỗ này lại không thể Phi Độ Hư Không rời đi, địch nhân gần trong gang tấc, không chừng hắn sẽ phải chết ở chỗ này.
Hưu!
Lục Ly vọt ra, đứng ở bên người Lăng Thanh Diễn, ánh mắt kẻ sau khẽ sáng lên. Nàng phát hiện hai tòa Thần Sơn kia biến mất, lúc này Lục Ly lại đi ra, hẳn là đã đại công cáo thành?
- Thành rồi?
Lăng Thanh Diễn thần sắc mong đợi nhìn Lục Ly, Lục Ly lắc đầu nói:
- Năm tòa Thần Sơn thu được rồi, nhưng không cách nào dung hợp. Chiến lực ta cũng không thấy đề thăng!
- Hả?
Ánh mắt Lăng Thanh Diễn thoáng ảm đạm, vội dò hỏi:
- Vậy giờ phải làm sao? Chúng ta chạy trước?
- Chạy đi đâu?
Lục Ly có chút đắng chát nói:
- Người Hắc Viêm Điện ở ngay sau lưng, nếu chúng ta tiếp tục đi tới, ai biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì? Đừng mạo muội hành động, tốt nhất nên chờ thần miếu quay về rồi tính.
Hưu!
Vừa mới nói đến thần miếu, nơi xa có tiếng xé gió vang lên, thần miếu bay trở về. Vừa bay về liền không ngừng rung động, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi lập tức vang lên:
- Chủ nhân, Khí Linh nói nó không chống nổi, bốn tên cường giả kia sắp tới đây rồi. Nó hỏi ngươi có cách nào giết chết bốn tên cường giả kia không?
- Ta bó tay!
Lục Ly lắc đầu đành chịu nói:
- Nếu nó có thể giúp ta dung hợp năm tòa Thần Sơn, có lẽ ta còn có cách. Hiện tại chiến lực ta đấu không lại bốn tên cường giả kia, ngươi bảo nó, ta đi trước một bước, dặn nó tự cầu đa phúc!
Lục Ly tính bức bách Khí Linh thần miếu một phen, thử xem Khí Linh có thể giúp hắn dung hợp năm tòa Thần Sơn hay không. Khí Linh này đã có linh trí tương đối cao, hẳn là hiểu rất rõ tình hình Cổ Ma tử địa. Bằng không nó đã không cách nào điều động hai mươi con Hoang thú cấp Vương đi tấn công đám người Tả Khâu Lộ.
Thần miếu trầm mặc, lơ lửng bất động giữa không trung, Lục Ly đợi chừng mười nhịp thở, sau đó kéo tay Lăng Thanh Diễn nói:
- Chúng ta đi!
Đối với Lục Ly, Lăng Thanh Diễn trước nay luôn nói gì nghe nấy, lập tức cùng theo Lục Ly lách sang bên trái. Thần miếu thấy Lục Ly định bay mất, lập tức cuống lên, cấp tốc đuổi theo ngăn cản hắn.
Ông!
Thần miếu không ngừng rung động, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Khí Linh nói, chỉ cần ngươi giúp nó chặn mấy người kia, quay đầu nó nhất định sẽ giúp ngươi nghĩ cách dung hợp năm tòa Thần Sơn. Đồng thời dẫn ngươi đi tìm thiên vận đạo ngấn trong Cổ Ma tử địa, cho ngươi rất nhiều chỗ tốt!
- Cút!
Lục Ly trừng mắt, không ngờ Khí Linh thần miếu này còn biết trò bánh vẽ, tưởng hắn ngu chắc? Lại nói dù hắn đi cản, lấy chiến lực hắn bây giờ cũng cản không được.
Lục Ly để Huyết Linh Nhi trực tiếp cự tuyệt đề nghị của Khí Linh, nói mình không có năng lực đó, bảo nó tự đi mà đi bảo trụ thi hài Yêu Đế. Dứt lời, Lục Ly dẫn theo Lăng Thanh Diễn gia tốc, lao vút về bên trái. Toàn bộ cấm chế phía này đã đóng lại, nhưng vẫn có sương trắng nhàn nhạt, ai cũng không biết đầu bên kia có gì, nhưng Lục Ly vẫn lấy tốc độ nhanh nhất phóng đi.