Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Phiền phức lớn rồi!
Nội tâm Tả Khâu Lộ trầm xuống, hắn vốn tưởng rằng đi theo Lê Thúc Diêm Chân sẽ tuyệt đối an toàn, không ngờ huyễn trận này lại nhẹ nhàng chia tách bọn hắn ra.
Tách ra cũng được, nhưng lại phát hiện nhiều Hoang thú cấp Vương như vậy, hắn thực sự không biết mình có thể cầm cự nổi không, nếu mấy tên Thần Giới Chí Tôn còn lại cũng gặp tình huống tương tự, tất cả bọn hắn đều phải chết.
- Giết!
Hắn biết dưới ảnh hưởng từ ảo cảnh, hắn khẳng định trốn không thoát, chỉ còn nước tử chiến. Hắn không cầu đánh giết được ba con Hoang thú cấp Vương này, chỉ cầu câu giờ càng lâu càng tốt, để Lê thúc và Diêm Chân nghĩ cách phá trận, sau đó cứu hắn.
Trong tay hắn xuất hiện một chiếc họa kích, họa kích vừa vào tay, hắn lập tức tung ra chiêu chân ý mạnh nhất, chiến kích phun ra một đạo sóng lửa, như hỏa long cuốn theo cuồng phong tứ ngược, bao phủ lấy ba con Hoang thú.
Xùy!
Độc giác trên đầu một con Lôi Thú sáng lên, tiếp đó một đạo lôi điện màu lam bắn ra, thoáng chốc liền đánh trúng Tả Khâu Lộ. Cả người Tả Khâu Lộ khẽ run lên, cảm giác hệt như bị mấy trăm đạo lôi điện trong Lôi Đình Kiếp đánh trúng.
- Đi!
Mặc dù cả người đều đang chấn rung, cảm giác đau đớn kịch liệt tràn ngập linh hồn, nhưng Tả Khâu Lộ vẫn cấp tốc di chuyển, bằng không chờ khi hai con Lôi Thú còn lại phóng thích lôi điện, e là hắn có muốn động cũng không được.
Hắn tung người lộn vòng lăn đi, hai con Lôi Thú còn lại quả nhiên cũng tấn công. May mắn hắn né tránh kịp thời, nếu không lúc này chắc đã bị đánh trúng thêm lần nữa. Hắn một bên tránh né, một bên công kích, uy lực từ công kích của hắn cũng được, đánh bay một đạo lôi điện trong đó.
Ngao ngao!
Một con Lôi Thú bị thương, hai con Lôi Thú còn lại lập tức nổi giận, kêu to hai tiếng, toàn bộ răng nhọn trong miệng bắn ra, hóa thành mấy chục mũi tên đâm tới Tả Khâu Lộ.
Xoa!
Thân hình Tả Khâu Lộ không ngừng chớp động, đồng thời vung vẩy chiến kích trong tay, liên tục bổ ra sóng lửa. Tốc độ phản ứng của hắn rất nhanh, mỗi lần đều có thể đánh bay răng nanh, nhưng số răng nanh ba con Lôi Thú phóng ra tới cả trăm, cộng thêm Lôi Thú còn đang không ngừng phóng thích thiểm điện, hắn làm sao có thể ngăn trở hết được?
- Ầm!
Rất nhanh hắn đã bị răng nanh đánh trúng, mặc dù trên thân có siêu cấp thần giáp, nhưng vẫn bị lực lượng cường đại chấn thương. Cả người hắn lăn xuống, tiếp tục bị lôi điện kích trúng, tê dại mất một lúc, tức thì lại bị mấy chục răng nanh đâm trúng.
Phốc!
Hắn bị thương, phun ra một búng máu tươi, chẳng qua kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm nói cho hắn biết, lúc này nhất định phải trốn ngay. Bằng không chẳng mấy chốc sẽ là lôi điện vô cùng vô tận trút xuống, đến lúc đó hắn thật sẽ chết ở nơi này.
Hắn liều mạng tháo chạy, không ngừng phản kích, giữa thời khắc sống còn tiềm năng trong người được kích phát, nhiều lần hiểm hiểm né tránh được thiểm điện. Chỉ là thương thế càng lúc càng nặng, e là không chống được bao lâu nữa.
- Mấy người còn lại chắc đều đi đứt...
Hắn mà còn như thế, đám Thần Giới Chí Tôn còn lại chiến lực đều yếu thua hắn nhiều, nếu Lê thúc và Diêm Chân còn không mau nghĩ cách phá trận đến cứu viện, tất cả bọn hắn đều không trốn khỏi cái chết.
- Liệu có phải những Hoang thú cấp Vương này là do Lục Ly điều khiển?
Trong đầu Tả Khâu Lộ chớp qua một đạo ý niệm, Lục Ly cố ý đi vào Cổ Ma tử địa, còn đang ở ngay trong khu vực hạch tâm. Trước đó bọn hắn chưa từng bị đánh lén lần nào, giờ tiến vào trong ảo cảnh, lập tức gặp phải đánh lén cường đại như thế, rất có thể là có người cố ý, khả năng cao là Lục Ly.
- Lục Ly, ngươi đừng rơi vào trong tay ta, nếu không ta sẽ cắt bỏ từng miếng thịt, dỡ xuống từng đoạn xương trên người ngươi!
Tả Khâu Lộ thầm mắng, người lại không dám dừng lại dù chỉ một giây, liều mạng phản kích, đánh bay từng chiếc răng nanh, tránh né lôi điện công kích.
Phanh phanh phanh!
Tùy theo thời gian đẩy dời, thương thế Tả Khâu Lộ càng lúc càng nặng, trong khi công kích lại càng lúc càng nhiều. Rất nhiều xương cốt trên người hắn đã bị chấn nát, trên mặt hiện đầy vẻ sợ hãi, sợ là hôm nay phải chết ở đây.
Hưu!
Đúng lúc đó, chân trời sáng lên một đạo hào quang màu vàng sậm, một côn sắt khổng lồ nện lên thân Lôi Thú, đầu Lôi Thú kia bỗng chốc nổ tung, bị miểu sát trong nháy mắt.
- Lê đại nhân!
Tả Khâu Lộ hơi ngớ, sau đó lập tức hớn hở như điên, Lê thúc chạy đến đúng thời khắc then chốt, điều này gián tiếp chứng minh, Lê thúc đã phá được huyễn trận.
- Chết đi!
Lê thúc lao ra từ trong sương mù, côn sắt màu ám kim lần nữa như thiểm điện nện xuống, lại một con Lôi Thú bị hắn nhẹ nhàng miểu sát. Hoang thú cấp Vương cường đại lại không đỡ nổi một chiêu, đủ thấy chiến lực Lê thúc mạnh đến cỡ nào.
Con Lôi Thú còn lại sợ hãi, hóa thành một đạo tàn ảnh lui vào trong sương mù, Lê thúc không truy sát theo mà đi đến bên người Tả Khâu Lộ, mắt lạnh quét nhìn một lượt, hỏi:
- Còn có thể chịu đựng được không?
- Không sao, đa tạ Lê đại nhân!
Tả Khâu Lộ nhe răng nhếch miệng đứng lên hành lễ cảm ơn, Lê Thúc phất phất tay nói:
- Vậy chúng ta đi nhanh thôi, nếu không e là những người còn lại đều chết sạch.
Lê thúc mang theo Tả Khâu Lộ khoái tốc đi tới, lần này huyễn cảnh không chia tách được bọn hắn nữa, chỉ thấy Lê thúc hành tẩu rất quỷ dị, đi mấy bước lại chuyển hướng, sau đó còn không ngừng chuyển hướng, rất nhanh bọn hắn đã tìm được Diêm Chân.
Tiếp tục hành tẩu, đi suốt hơn một canh giờ, Lê thúc Diêm Chân Tả Khâu Lộ tìm được tất cả cường giả Thần Giới còn lại, đáng tiếng chỉ một người còn sống, số khác đều bị Lôi Thú đánh chết!
Rầm rầm rầm!
Nơi xa không ngừng vang lên từng hồi tiếng nổ vang trầm muộn, ngoài ra còn có tiếng Hoang thú cường đại rít gào. Lăng Thanh Diễn nghe mà không khỏi hãi hùng khiếp vía. Lục Ly vẫn một mực ở bên trong không có động tĩnh, cảnh này khiến Lăng Thanh Diễn càng thêm lo lắng.
Hưu!
Có tiếng xé gió vang lên, thần miếu bay vụt quay về, Lăng Thanh Diễn còn chưa thấy được rõ ràng, thần miếu liền đã bay vào trong sương trắng, tới bên chỗ Lục Ly.