Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly vốn không mấy tự tin, nhưng sau khi được đến những tin tức này, hắn lập tức tự tin dâng cao. Không nói đánh giết Lê thúc và Diêm Chân, chí ít hắn có niềm tin tuyệt đối đủ sức mang theo Lăng Thanh Diễn chạy thoát.
- Trận lên...
Tay Lục Ly vung lên như thiểm điện, đánh ra từng đạo thần lực tiến vào mặt đất trước mặt, mặt đất lập tức phát sáng, từng con quang long vọt lên từ trong lòng đất, tất cả sát trận theo đó được khởi động.
- Hả?
Lê thúc và Diêm Chân vừa định bay tới, phát hiện dị biến dưới mặt đất, thân hình hai người lập tức đứng nguyên giữa trời, thần niệm Lê thúc quét nhìn một phen, cười lạnh nói:
- Lục Ly, ngươi tưởng dựa vào loại pháp trận cấp thấp này liền có thể vây khốn bọn ta, liền có thể ngăn cản chúng ta giết ngươi? Ngươi quá ngây thơ rồi!
Lục Ly không để ý Lê thúc mà tập trung chỉnh lý lại tin tức trong đầu, hắn nhất định phải nắm giữ toàn bộ pháp trận Cổ Ma tử địa trong lòng bàn tay, hắn còn muốn phân tích công dụng của các loại pháp trận, từ đó tìm ra cách lợi dụng pháp trận đánh giết bốn người Lê thúc.
Oanh!
Bên kia Lê thúc bắt đầu tấn công, hắn vung lên côn sắt màu ám kim, bất ngờ nện mạnh xuống lòng đất. Vẫn là cách đánh dùng ở Ám Hắc sâm lâm khi trước, để cho lực lượng tụ lại ở một điểm, đánh xuống mặt đất, cấp tốc truyền lực lượng khủng bố đi xuống, sau đó phát sinh nổ tung.
Oanh!
Mặt đất bị nện ra một đạo khe rãnh cực lớn, pháp trận bố trí dưới lòng đất bị Lê thúc chấn nát. Pháp trận tuy cường đại, song không gánh được lực lượng cuồng bạo như thế, chẳng mấy chốc một pháp trận đã bị nện hỏng.
- Lê đại nhân uy vũ!
Thương thế Tả Khâu Lộ đã khôi phục phần nào, hắn tranh thủ thời gian vỗ mông ngựa một cái, thần niệm khóa chặt Lục Ly, lớn tiếng quát lên:
- Lục Ly, không gian Cổ Ma tử địa cực không ổn định, ngươi không cách nào Phi Độ Hư Không, bởi thế ngươi trốn không thoát. Tốt nhất là nên đầu hàng đi, không chừng Lê đại nhân và Diêm công tử tâm tình tốt, thu ngươi làm nô, tha cho ngươi một mạng!
- Hắc hắc!
Diêm công tử khẽ gật đầu nói tiếp:
- Không sai, Lục Ly! Chỉ cần ngươi đầu hàng, trở thành nô bộc của ta, ta có thể cân nhắc tha mạng cho ngươi. Ngươi trẻ tuổi như vậy mà chiến lực đã có thể sánh ngang Thiên Thần nhị kiếp, tiềm lực phát triển không sai, chết ở đây thực sự có hơi đáng tiếc.
Lê Thúc vung lên trường côn màu ám kim nện tới, lại dễ dàng phá tan thêm một sát trận, hắn lạnh lùng nói:
- Lục Ly, ngươi là nhân tài, bản tọa cho ngươi một cơ hội, ngay bây giờ chủ động đi tới đầu hàng, bản tọa bảo đảm tha mạng cho ngươi!
- Đầu hàng? Cũng không phải không thể!
Lục Ly một bên chỉnh lý tin tức trong đầu, một bên giễu cợt nói:
- Chẳng qua các ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện, phế vật như Tả Khâu Lộ, Hắc Viêm Điện các ngươi giữ lại làm gì? Trước giết Tả Khâu Lộ, ta liền cân nhắc đầu hàng các ngươi!
Bá bá bá!
Sắc mặt Tả Khâu Lộ tức thì tái nhợt, trong mắt hiện đầy sợ hãi, hắn giận dữ hét:
- Lục Ly, ngươi dám hại ta? Hai vị đại nhân tuyệt đối đừng nghe hắn nói bậy, Thời Không Phủ đi theo Hắc Viêm Điện trăm vạn năm, lòng trung thành của chúng ta đối với Hắc Viêm Điện có nhật nguyệt chứng giám...
- Được lắm!
Lê thúc khoát tay nói:
- Kế ly gián cấp thấp thế này, bản tọa há sẽ mắc lừa? Lục Ly, nếu ngươi đã cứng đầu ngoan cố, vậy thì vĩnh viễn ở lại Cổ Ma tử địa đi.
Khoảng cách giữa Lục Ly và bọn Lê thú vốn cũng không xa, chỉ chừng trăm dặm. Nếu không phải có sát trận, chớp mắt bọn Lê thúc liền có thể đến bên người Lục Ly, sau đó hai người cùng lúc ra tay, phỏng chừng một chiêu liền sẽ miểu sát được Lục Ly.
Chẳng qua trong trăm dặm này lại có vô số sát trận, những sát trận đó ngăn trở không cho đám Lê thúc áp sát tới gần, nhưng lúc này Lục Ly lại một mực không nhúc nhích, bởi thế bọn Lê thúc cũng không lo lắng. Mỗi lần tấn công Lê thúc đều có thể nhắm chuẩn hạch tâm sát trận, nhẹ nhàng hủy đi.
Nếu Lục Ly bất động, nhiều nhất nửa nén hương, bọn Lê Thúc liền có thể đến bên người Lục Ly, sau đó đánh giết hắn. Kế ly gián của Lục Ly không mấy hữu dụng, Lê thúc không phải đứa ngốc, hắn sống mấy chục vạn năm, mưu kế đơn giản như vậy há lại không nhìn thấu.
Hắn không nói gì thêm mà tập trung gia tốc phá trận, đồng thời truyền âm cho Diêm Chân, tùy thời chuẩn bị tấn công. Đợi cự ly được kéo gần thêm chút nữa, Diêm Chân liền có thể công kích, không cầu diệt sát Lục Ly, chỉ cầu kéo lấy Lục Ly không cho hắn đào tẩu.
Bọn Lê thúc không ngừng áp sát, Lục Ly lại vẫn đứng im không nhúc nhích, trong đầu hắn là một đống tin tức hỗn độn. Cổ Ma tử địa rất lớn, cấm chế trong đó không biết bao nhiêu mà kể, hiện tại tình hình về tất cả pháp trận cấm chế tràn vào trong đầu hắn, hắn cần thời gian để chỉnh lý.
- Nhanh, nhanh, nhanh!
Tả Khâu Lộ và tên Thần Giới Chí Tôn còn lại theo ở phía sau, thấy khoảng cách với Lục Ly càng lúc càng gần, trong lòng bọn hắn không khỏi càng thêm kích động. Chỉ muốn lập tức xông tới, chặt Lục Ly thành mười khối tám khối.
Tám mươi dặm, năm mươi dặm, ba mươi dặm!
Nếu là lúc bình thường, Lê Thúc và Diêm Chân đã có thể tấn công, thậm chí có cơ hội kích thương Lục Ly.
Chẳng qua thấy lúc này Lục Ly vẫn đang nhắm mắt lại, Lê thúc liền không gấp, chỉ để Diêm Chân tùy thời chuẩn bị ra tay. Vạn nhất Lục Ly có bất kỳ động tĩnh nào, cả hai lập tức phóng thích sát chiêu cuốn lấy Lục Ly.
Lần trước Diêm Chân phóng thích chân ý hệ Phong cuốn lấy Lục Ly, khi ấy Lục Ly căn bản không cách nào di động. Diêm Chân chuẩn bị đợi lát nữa cũng phóng thích chân ý hệ Phong, ý đồ khống chế Lục Ly như khi trước.
Rầm rầm rầm!
Lê Thúc tiếp tục phá trận, lúc chỉ còn cách Lục Ly chừng hai mươi dặm, Lê thúc quát lớn:
- Diêm Chân, động thủ!
- Phong tới!
Diêm Chân lập tức gầm lên một tiếng, tay vung ra, phong vân bốn phía lập tức biến sắc, cuồng phong từ bốn phương tám hướng gào thét cuốn thốc về phía Diêm Chân. Bàn tay Diêm Chân trùng trùng vung ra, những gió kia lập tức hóa thành thực chất, như từng con phong long gào thét mà đi.