Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2453 - Chương 2440: Cửu Kỳ Sơn

Bất Diệt Long Đế Chương 2440: Cửu Kỳ Sơn

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Gió vốn vô hình, bởi thế không xúc động đến sát trận, mấy vạn con phong long thoáng chốc đã tới bên người Lục Ly, quấn chặt lấy hắn. Cả người Lục Ly tức thì bị trói cứng ngắc, như là bị mấy vạn dây mây trói buộc.

- Tốt!

Lê thúc và bọn Tả Khâu Lộ đồng thanh kêu to, Lục Ly bị trói buộc, trước mặt còn chừng mười sát trận, chỉ cần phá vỡ những sát trận này, Lục Ly liền thành thịt cá trên thớt gỗ, mặc bọn hắn tùy ý bóp nặn.

Chẳng qua...

Khiến chúng nhân kinh nghi chính là, thẳng đến lúc này Lục Ly vẫn không mở mắt, tựa hồ căn bản không phát giác được mình bị trói buộc. Nét mặt hắn vô cùng bình tĩnh, như là mặt hồ thu, bình thản đến mức khiến người thấp thỏm.

Oanh!

Lê thúc ngây người mất một lúc liền cũng mặc kệ, tăng nhanh tốc độ phá trận, chỉ cần phá tan bảy tám pháp trận trước mắt, rút ngắn cự ly với Lục Ly còn khoảng vài dặm. Côn sắt của hắn liền có thể nhẹ nhàng tấn công, một kích nện nát đầu Lục Ly.

Phanh phanh phanh!

Nương theo từng sát trận bị phá, trong lòng bọn Tả Khâu Lộ càng thêm phần thấp thỏm. Lục Ly từng sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích, như một ngọn núi cao ép cho bọn hắn không thở nổi. Lúc này bộ dạng quỷ dị đó của Lục Ly khiến bọn hắn không khỏi lo sâu, sợ con vịt đã đun sôi bay mất.

Mười dặm!

Khoảng cách giữa Lê thúc và Lục Ly chỉ còn mười dặm, thực ra hiện tại hắn đã có thể phát động tấn công, chẳng qua, để cho chắc ăn, Lê thúc vẫn chưa tấn công. Trong lòng Lê thúc cũng có chút căng thẳng, ẩn ẩn có dự cảm chẳng lành, tựa hồ lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì đó.

- Mẹ nó!

Đột nhiên, tròng mắt Lê thúc co rụt lại, chửi đổng một tiếng, cả người nhảy dựng lên. Tròng mắt Diêm Chân cũng bỗng chốc trợn trừng, sắc mặt Tả Khâu Lộ và tên Thần Giới Chí Tôn còn lại thì đều như gặp quỷ.

Bởi vì...

Lục Ly bất ngờ tan biến, không có bất kỳ dấu hiệu nào, thậm chí không gian đều không chút ba động, Lục Ly cứ vậy tan biến ngay trước mắt.

Thần niệm bốn người điên cuồng quét quanh bốn phía, thăm dò khắp phương viên vạn dặm, nhưng vẫn không thấy được tung tích Lục Ly. Thậm chí không thu được bất kỳ manh mối hay dấu vết nào.

Ông!

Lục Ly biến mất, tòa Thần Sơn nho nhỏ lơ lửng trên đỉnh đầu hắn lại không biến mất, lúc này Thần Sơn kia sáng lên, tán phát thần quang năm màu, vàng hồng xanh đỏ tím. Tiếp đó Thần Sơn không ngừng bay lên không, đồng thời cấp tốc biến lớn, sau khi bay lên cao không vạn dặm, nó cũng theo đó trướng lớn tận ngàn dặm.

Rầm rầm rầm!

Thần Sơn lấy một tốc độ khủng khiếp đổ ập xuống, tốc độ Thần Sơn thậm chí còn nhanh hơn cả Lê thúc, trên đó là sáu loại khí lưu vờn quanh, ẩn ẩn có vô số phù văn lấp lánh. Một loại khí tức nặng nề mà ngột ngạt truyền ra từ bên trong Thần Sơn, khiến linh hồn hai người Tả Khâu Lộ đều bất giác rung động.

- Hồng Linh Thiên Bảo!

Lê thúc và Diêm Chân liếc nhau, nét mặt cả hai không giấu được vẻ ngưng trọng, khí tức Thần Sơn màu xanh này khiến hai người cảm nhận được áp lực. Có thể khiến hai người đều cảm thấy đề nén, vậy khẳng định phải là Hồng Linh Thiên Bảo, còn là Hồng Linh Thiên Bảo loại công kích rất lợi hại.

Ông!

Trong tay Lê thúc hiện ra một toà bảo tháp, thu Tả Khâu Lộ và tên Thần Giới Chí Tôn còn lại. Hắn biết, lấy thực lực hai người Tả Khâu Lộ, tuyệt đối không trụ vững được trước trấn áp từ Thần Sơn.

- Đứng vững!

Lê thúc lật chuyển côn sắt trong tay, đứng dưới mặt đất, côn sắt cấp tốc biến lớn, hóa thành hình trụ khổng lồ. Uy áp Thần Sơn rất nặng, nhưng Lê thúc không mấy lo lắng, bởi vì côn sắt này của hắn cũng là Hồng Linh Thiên Bảo.

Oanh!

Thần Sơn nện lên côn sắt, mặt đất theo đó run lên, côn sắt không ngừng bị đè xuống, chỉ là tốc độ nghiền ép của Thần Sơn cũng theo đó giảm bớt. Hơn nữa tùy theo côn sắt không ngừng biến lớn, áp lực từ Thần Sơn đã không còn quá lớn như trước.

Ông!

Chẳng qua, Thần Sơn màu xanh đột nhiên lần nữa lấp lánh quang mang, tiếp đó dưới Thần Sơn từng đạo khí lưu màu đen lan tràn ra, nhanh chóng ngưng tụ thành từng thanh từng thanh trường kiếm, như mưa to trút nghiêng xuống.

- Ách?

Lê thúc và Diêm Chân liếc nhau, sắc mặt hai người đều trở nên ngưng trọng, ánh mắt Diêm Chân lấp lánh, thốt ra một nghi vấn:

- Lê thúc, ngươi có cảm thấy Thần Sơn này giống trọng bảo của Mục Đế ở Tam trọng thiên không?

- Rất giống!

Trong tay Lê thúc hiện ra một mảnh cờ xí màu xanh, hắn quăng ném cờ xí lên không, che rợp bầu trời trên đầu hai người, nói:

- Cửu Kỳ Sơn của Mục Đế có chín loại màu khác nhau, Thần Sơn này lại chỉ có sáu màu, trừ điều đó ra thì những cái khác đều rất giống. Hơn nữa uy lực Cửu Kỳ Sơn quá mạnh, nếu đúng là Cửu Kỳ Sơn, chúng ta căn bản không ngăn được, uy lực Thần Sơn này lại yếu hơn nhiều.

Hô hô!

Lúc Lê thúc cất tiếng, Thần Sơn trên đầu đột nhiên lóe lên hồng quang, tiếp đó một đạo sóng lửa gào thét trút xuống, bầu trời không chỉ rơi xuống mưa kiếm màu đen, còn rơi cả biển lửa.

- Ách?

Nét mặt Lê thúc lộ vẻ kinh nghi, thì thào:

- Không ngờ lại có thể phóng thích hỏa vũ? Chẳng lẽ đây đúng thật là Cửu Kỳ Sơn?

Cửu Kỳ Sơn rất nổi danh ở Nhị trọng thiên Tam trọng thiên, bởi vì đây là chí bảo của một cường giả. Cường giả sử dụng bảo vật này vô cùng cường đại, từng là chủ tể một phương tại Tam trọng thiên, bảo vật này cũng vô cùng khủng bố, cường giả chết dưới tay nó không biết bao nhiêu mà kể.

Chẳng qua lúc này tòa Thần Sơn chỉ có sáu màu, uy lực cũng yếu đi rất nhiều. Nếu không Lê thúc và Diêm Chân khẳng định đã kinh hô ra tiếng, thậm chí lập tức nghĩ cách liên hệ Hắc Viêm Điện, thỉnh cầu điện chủ tự nhiên xuất mã cướp đoạt bảo vật này về tay.

- Phỏng theo phẩm?

Lê thúc cảm ứng hỏa vũ một phen, sắc mặt thoáng hiện vẻ thất vọng, hỏa vũ và mưa kiếm đều quá yếu, bị cờ xí màu xanh của hắn nhẹ nhàng chặn lại. Đây tuyệt đối không phải Cửu Kỳ Sơn, nếu không chỉ với một lượt mưa kiếm trút xuống, hắn và Diêm Chân sớm đã thịt nát xương tan.

Chẳng qua có thể xác định một điểm, Thần Sơn này khẳng định cũng là Hồng Linh Thiên Bảo, còn là một kiện bảo vật không sai. Nếu có thể thu về tay, xem ra chuyến đi Thần Giới lần này cũng có được thu hoạch không cạn.

Bình Luận (0)
Comment