Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nghĩ đến đó, Lê thúc lập tức hành động, một tay không ngừng kết ấn, cờ xí màu xanh gào thét lao lên, không ngừng biến lớn, đón lấy hỏa vũ và mưa kiếm, lao thẳng tới chỗ Thần Sơn.
Cờ xí này cũng là Hồng Linh Thiên Bảo, Lê thúc định dùng cờ xí trước bao trùm lấy Thần Sơn, sau đó lại nghĩ cách luyện hóa.
Hưu!
Chỉ là cờ xí còn chưa bay lên, Thần Sơn kia đã bất ngờ vọt lên cao không, sau đó tan biến trong tầm mắt hai người, thậm chí ngay cả thần niệm đều không thăm dò ra được.
Rầm rầm rầm!
Lát sau, trên chín tầng trời đột nhiên vang lên tiếng sấm dữ dội, tiếp đó từng đạo lôi Long du tẩu vờn quanh giữa trời, không ngừng dung hợp lại với nhau, từng đạo khí tức khủng bố tràn ngập xuống, bao phủ Lê thúc và Diêm Chân.
- Hả?
Lê thúc và Diêm Chân đều ngây dại, lông tơ toàn thân dựng đứng cả lên, hai người cảm thấy như bị vô số cự thú nhìn chằm chằm. Trên trời, lôi điện không ngừng dung hợp, uy lực càng lúc càng lớn, nếu khóa chặt hai người oanh kích xuống, dù hai người không bị oanh sát thì cũng trọng thương.
Diêm Chân cũng tham ngộ qua một chân ý Lôi Bạo, nhưng hắn không phải Linh Thể thuộc tính Lôi. Hắn có thể khống chế lôi điện, song không có nghĩa là có thể ngăn trở tất cả lôi điện oanh kích. Hơn nữa lôi điện hắn khống chế là do hắn gọi đến, hoàn toàn tuân theo tiết tấu của hắn. Trong khi những lôi điện này lại không bị hắn khống chế, hắn sao có thể nháy mắt dẫn dắt điều khiển chúng được?
- Đi!
Lê thúc gần như không chút do dự, quay sang đánh mắt ra hiệu với Diêm Chân, tính trước rời khỏi chỗ này rồi tính. Mặc kệ những lôi điện kia liệu có khóa chặt công kích bọn hắn hay không, tốt nhất vẫn đừng nên mạo hiểm.
Xoẹt!
Bọn hắn đoán đúng, lôi điện trên trời chính đang khóa chặt hai người để tấn công, vô số lôi điện dung hợp lại với nhau, cuối cùng tạo thành hai con lôi long khổng lồ. Hai con lôi long kia xé rách vòm trời, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa chia nhau đánh xuống hai người.
- Trụ vững!
Lê Thúc gầm lên một tiếng, cờ xí màu xanh bay vụt xuống, bao bọc lấy hắn, đồng thời tiểu kiếm màu xanh ngoài thân cũng lấy tốc độ nhanh nhất vờn quanh thân mình.
Bên kia, hai tay Diêm Chân kết ấn nhanh như chớp, định dẫn dắt lái đi lôi điện bổ xuống. Đồng thời ngoài thân hắn hiện ra một kiện chiến giáp màu xanh lấp lánh thần quang, thần giáp có năng lực phòng ngự rất mạnh, theo như Diêm Chân thấy, dùng để ngăn trở lôi điện hẳn là dư dả có thừa.
Diêm Chân đoán không sai!
Lôi điện đánh xuống rất nhanh, tốc độ cực khủng bố, hắn và Lê thúc căn bản trốn không thoát. Hơn nữa lôi điện rõ ràng còn có thể truy tung, khóa chặt hai người mà tấn công.
Thần giáp màu xanh tán phát thần quang chói mắt, chặn lại đại bộ phận lôi điện, mặc dù có một phần nhỏ lôi điện thẩm thấu vào, nhưng lấy cường độ nhục nhân Diêm Chân thì hoàn toàn có thể ngăn trở được.
Cảm nhận thống khổ bị điện giật truyền đến, Diêm Chân chửi đổng mấy tiếng. Hắn không phải đứa ngu, nếu tình huống như thế mà hắn còn không hiểu được thì đã không cách nào tu luyện tới cảnh giới bây giờ.
Lục Ly có thể khống chế cấm chế Cổ Ma tử địa, lôi điện này là do Lục Ly làm ra!
Chẳng qua chính bởi thế trong lòng hắn lại không khỏi thở phào, lôi điện này hẳn là do pháp trận cường đại nhất trong Cổ Ma tử địa tạo thành. Lôi điện không oanh sát được hắn, bằng với đòn sát thủ của Lục Ly đã vô dụng.
Hắn quay đầu nhìn lại Lê thúc, chỉ thấy Lê thúc còn thảm hơn cả hắn, cũng may chỉ bị thương ngoài da, không tính là trọng thương. Hắn thở ra một hơi dài, nhìn Lê thúc hỏi:
- Lê Thúc, giờ phải làm sao?
Lê thúc cũng không biết phải làm sao, rõ ràng Lục Ly có thể khống chế cấm chế trong này, mặc dù không giết chết được bọn hắn, nhưng bọn hắn muốn tìm ra rồi đánh giết Lục Ly, độ khó e rằng không nhỏ.
Hắn trầm ngâm một lát rồi nói:
- Nhìn xem Lục Ly đang ở chỗ nào?
Diêm Chân lấy ra Cửu Tinh bàn, thìa đồng trên đó chuyển động, rất nhanh Diêm Chân liền nói:
- Ở mặt bắc!
- Đi!
Lê Thúc vung tay nói:
- Chúng ta một đường phá trận mà đi, hủy diệt toàn bộ pháp trận cấm chế trong này, để xem Lục Ly còn có thể chạy được đi đâu?
Cứ vậy ảo não lui ra, bằng với tuyên cáo thất bại, cảnh đó khiến người kiêu ngạo như Lê thúc và Diêm Chân không cách nào chấp nhận được.
Chẳng phải chỉ là tiêu tốn thêm chút thời gian, chẳng phải chỉ là bị lôi điện oanh một lúc thôi sao, bọn hắn chịu được. Không giết chết Lục Ly, bọn hắn không mặt mũi nào về lại Nhị trọng thiên.
Cổ Ma tử địa có rất nhiều cấm chế, nhưng dù nhiều đến đâu, bọn hắn vẫn có thể phá tan từng chút từng chút một, sớm muộn sẽ có một ngày hủy đi toàn bộ cấm chế. Một tháng không được thì một năm, một năm không được thì mười năm. Đối với Lê thúc mà nói, thời gian trăm năm cũng chỉ trôi qua trong chớp mắt, nếu đánh giết được Lục Ly, đồng thời nắm xuống tòa Thần Sơn ấy, chút trả giá ấy có đáng là gì.
Lúc này Lục Ly đúng thật đang ở mặt bắc!
Trên một ngọn núi cao hùng vĩ ở phía bắc, Thần Sơn màu xanh lơ lửng giữa trời, Lục Ly đang ở ngay bên trong Thần Sơn!
Vừa rồi Lục Ly biến mất không phải là bị truyền tống đi, mà là tiến vào trong Thần Sơn.
Trong Thần Sơn có một không gian, không gian này tương tự không gian trong thần miếu, ở đó có một đại điện cực lớn. Bất luận Thần Sơn biến lớn hay thu nhỏ, đại điện đều sẽ không thay đổi.
Vừa rồi Lục Ly đã sử dụng thần thông của Thần Sơn, truyền tống chính mình vào trong đây. Sau đó điều khiển Thần Sơn công kích, bao gồm cả lôi điện vừa rồi cũng là do hắn khống chế.
Hiện tại hắn đã chỉnh lý sơ lược xong tất cả tin tức, đồng thời thử cách vận dụng cấm chế công kích mạnh nhất ở nơi này.
Chỉ là kết quả khiến hắn có chút thất vọng, Diêm Chân đoán không sai, lôi điện oanh kích chính là cấm chế mạnh nhất của Cổ Ma tử địa.
Pháp trận oanh kích mạnh nhất đều không giết chết được Diêm Chân và Lê thúc, điều này bằng với trước mắt Lục Ly không có bất kỳ cách nào giết chết hai người.
Hiện tại Lục Ly đang ở trong đại điện, lại có thể thông qua Thần Sơn và cấm chế, khống toàn bộ tình hình Cổ Ma tử địa.