Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ách?
Đợi một nén hương, cắn răng chịu ba lượt công kích, không ngờ lại được đến đáp án như thế. Lê thúc giận không thể át, Diêm Chân không hiểu điều kiện này của Lục Ly thì có vấn đề gì, nhưng Lê thúc lại biết đấy căn bản là điều không thể.
Đầu tiên!
Hắc Viêm Điện tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp, dù hai người bọn họ bị Lục Ly giết chết, Hắc Viêm Điện cũng sẽ không thỏa hiệp. Đối với Hắc Viêm Điện mà nói, hai người bọn họ chết sống thế nào, Hắc Viêm Điện không quá để ý, Hắc Viêm Điện càng để ý tới mặt mũi thể diện.
Để Diêm Hồng, phụ thân Diêm Chân hứa hẹn ngay trước mặt con dân U Yến chi địa?
U Yến chi địa chính là địa bàn Thượng Thanh Cung, Diêm Hồng vừa hứa hẹn, rất nhanh chuyện này sẽ truyền đến tai Thượng Thanh Cung, sau đó truyền khắp toàn bộ Nhị trọng thiên. Đến lúc đó uy danh Hắc Viêm Điện sẽ mất sạch.
Thử hỏi Yên Vũ Lâu bị ép lập hiệp ước cầu hòa với một phàm nhân Cửu Giới, việc này nếu truyền ra ở Thần Giới thì sẽ thế nào? Như thế, Yên Vũ Lâu sẽ thành trò cười cho toàn bộ Thần Giới, tất cả người Yên Vũ Lâu đều không ngẩng đầu lên được.
Vừa nãy Lê thúc nói muốn hòa đàm với Lục Ly, đó vốn chỉ là chiến thuật câu giờ, dù bọn hắn không đối địch với Lục Ly, Hắc Viêm Điện chắc chắn cũng sẽ phái cường giả hạ giới, Lục Ly nhất định phải chết.
Bởi thế, yêu cầu này của Lục Ly căn bản không thể thỏa mãn!
Nói cách khác, phương án thứ nhất của Lê thúc đã thất bại, giờ hắn chỉ còn con đường thứ hai để đi, thần lực trong người khẽ chấn động, hai tay cường hành xé ra dây leo quấn quanh người mình, sau đó không gian giới chỉ trên tay lấp lánh quang mang, lấy ra một viên đan dược màu đen, nuốt vào.
Hây!
Hắn ngửa mặt lên trời nộ rống một tiếng, khí tức trong người cuồng thăng với tốc độ thấy được bằng mắt thường, hắn rút ra một thanh trọng kiếm, cuồng bạo bổ ra bốn phương tám hướng, chém nát toàn bộ dây leo xung quanh.
- Diêm Chân, ta mang ngươi đi!
Lê Thúc gầm lên, điên cuồng phóng tới, mũi kiếm quét ngang, chém đứt dây leo trên người Diêm Chân, sau đó một tay xách lấy Diêm Chân lao vút về nơi xa.
Ầm ầm!
Trên cao không, hai con Lôi Long điên cuồng bắn xuống, truy sát hai người, hai người lần nữa bị đánh trúng, rơi xuống đất. Nhưng lần này nháy mắt Lê thúc đã tung mình vọt lên, mang theo Diêm Chân lấy một tốc độ khủng khiếp bay về nơi xa.
- Nuốt thần đan? Phiền phức rồi.
Bên trong Thần Sơn, Lục Ly một mực theo dõi hai người, tốc độ Lê thúc rõ ràng đề thăng chí ít gấp đôi, chiến lực cũng được tăng vọt. Nếu thời gian dược lực kéo dài đủ lâu, Lê thúc hoàn toàn có thể nhẹ nhàng mang theo Diêm Chân chạy ra Cổ Ma tử địa.
…
- Huyết Linh Nhi, ngươi khống chế pháp trận lôi điện, không ngừng oanh kích hai người kia!
Lục Ly hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi cải tạo pháp trận lôi điện, tự nhiên có thể khống chế pháp trận này, khóa chặt Lê thúc và Diêm Chân để tấn công là điều vô cùng đơn giản.
Lục Ly điều khiển Thần Sơn gào thét bay theo, hắn nhất định phải ngăn cản hai người, nếu không để bọn hắn chạy ra Cổ Ma tử địa, hắn liền sắp thành lại bại. Cục diện thật không dễ dàng mới tạo ra được, hắn há có thể vứt bỏ.
Hưu!
Tốc độ Thần Sơn đạt tới cực hạn, cấp tốc đuổi theo, lúc này tốc độ Lê thúc đã vô cùng nhanh. Chỉ là lôi điện không ngừng đuổi theo oanh kích, mỗi lần lại đánh cho rơi xuống, khiến bọn hắn ngừng lại mất một lúc. Với chút thời gian ấy, Thần Sơn đã có thể xoải qua khoảng cách vô cùng xa.
Bởi thế, chỉ tiêu tốn nửa nén hương, Lục Ly liền đã đuổi kịp hai người. Lục Ly không chút ngập ngừng, bay tới trước mặt hai người, điều khiển Thần Sơn trực tiếp đụng thẳng, đồng thời bên ngoài Thần Sơn hiện ra mưa kiếm và hỏa vũ, mặc dù không thể tạo thành thương tổn quá lớn, song vẫn có thể quấy nhiễu cản bước hai người.
- Mẹ nó!
Lê thúc mắng to, thời gian dược lực duy trì không dài, bị Lục Ly ngăn cản thế này, bọn hắn tuyệt đối không cách nào chạy ra được Cổ Ma tử địa. Thế là hắn chỉ còn biết phẫn nộ vung lên côn sắt màu ám kim, hung hăng nện lên Thần Sơn.
Công kích của Lê thúc vô cùng cường đại, giờ lại được thần đan tăng phúc, chiến lực nhảy vọt, một gậy nện lên Thần Sơn, thoáng chốc liền đẩy bay Thần Sơn ra xa ngàn dặm.
Tiếng truyền âm của Khí Linh Tiểu Lục lập tức vang lên:
- Chủ nhân, không thể tiếp tục để mặc hắn công kích, bằng không e là Thần Sơn không gánh được. Nếu tìm đủ ba tòa Thần Sơn còn lại, đừng nói người này, dù chiến lực có mạnh hơn gấp mười cũng không phá nổi, nhưng giờ...
Lục Ly thầm hô đáng tiếc, đành phải tự thân bay ra Thần Sơn phóng thích Sát Đế quỷ trảm. Công kích này không tổn thương được hai người, song Sát Đế quỷ trảm có một đặc tính, đó là có thể lợi dụng lực lượng thiên địa trấn áp kẻ địch. Mặc dù hiện tại thực lực Lê thúc đang rất cường đại, không cách nào hoàn toàn trấn áp, nhưng tốc độ vẫn bị giảm bớt đi nhiều.
Lục Ly liên tục phóng thích hai lần Sát Đế quỷ trảm, Lôi Long trên trời gào thét lao xuống, đánh lên thân hai người. Diêm Chân bị oanh kích không ngừng, thương thế trên người đã rất nặng, trong miệng toàn là máu đen, mắt hiện đầy sợ hãi, hoảng hốt nói:
- Lê thúc, đàm phán với Lục Ly đi, nếu không chúng ta sẽ chết ở đây.
- Đàm phán? Hữu dụng không?
Lê Thúc hỏi ngược lại, điều kiện Lục Ly đưa ra, bọn hắn không cách nào thỏa mãn. Hắc Viêm Điện sẽ không vì bọn hắn mà vứt bỏ Thần Giới, vứt bỏ ý định đánh giết Lục Ly. Đối với Hắc Viêm Điện, lợi ích từ Thần Giới không tính là gì, quan trọng nhất là mặt mũi, là thể diện!
Tôn nghiêm của một đại thế lực siêu cấp là thứ không dung xâm phạm. Nếu Lục Ly là người đại thế lực Nhị trọng thiên, có lẽ bọn hắn sẽ có điều kiêng kị. Nếu Lục Ly là người thế lực siêu cấp Tam trọng thiên, bọn hắn càng là đến cái rắm cũng không dám phóng.
Nhưng Lục Ly lại là người Thần Giới, đối với cường giả Nhị trọng thiên mà nói, người Thần Giới đều là sâu kiến. Bọn hắn tuyệt đối không cho phép sâu kiến khiêu hấn tôn nghiêm và uy nghi, kẻ nào dám cả gan khiêu hấn, không chết không thôi!