Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- À!
Lục Ly thoáng ngừng một lát, sau đó truyền lời nói:
- Thế địa hồ hải vực quanh đây chắc phải có chứ?
- Cái đó thì có!
Một tên võ giả lập tức lấy ra không gian giới chỉ, nói:
- Trong này có địa đồ, nhưng mà ta không dám lấy ra, sợ sẽ bị xâm thực.
Hưu!
Lục Ly lập tức khống chế Thần Sơn bay tới, thu lại chiếc không gian giới chỉ kia. Tên võ giả thấy liên hệ tinh thần với không gian giới chỉ bị giải trừ, thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện bên trong quả nhiên có địa đồ.
Hắn lấy địa đồ ra lật xem một lượt, rất nhanh tròng mắt sáng rực lên, bởi vì hắn thấy được trên đó có ghi ba chữ Thiên Ma Đảo. Hắn khẽ gật đầu, để Tiểu Lục truyền âm cho Côn Ngư phun hai người kia ra.
Trước lúc phun ra, Lục Ly dùng ngữ khí băng lãnh cảnh cáo nói:
- Hai người các ngươi nghe đây... chuyện hôm nay các ngươi xem như chưa từng xảy ra, nếu truyền đi nửa câu, bản tọa tất giết các ngươi!
- Đại nhân yên tâm, chúng ta tuyệt đối không truyền ra!
Hai tên này chỉ là tiểu võ giả, cấp bậc chắc cỡ Thần Giới Chí Tôn, ở Nhị trọng thiên là tồn tại tầng dưới chót. Lục Ly lại ở bên trong cơ thể Độn Thú, còn có thể khống chế Độn Thú cường đại thế này, trong lòng bọn họ Lục Ly chính là cường giả, bọn hắn há dám làm trái lệnh Lục Ly?
Côn Ngư mở miệng định phun hai người đi ra, Lục Ly đột nhiên nhớ ra một chuyện, hỏi:
- Giờ chúng ta đang ở đâu? Gần đây có đảo lớn nào không?
- Cách chỗ này vạn dặm có một hòn đảo tên là Thiên Mệnh Đảo!
Võ giả đáp lời, Lục Ly liếc nhìn địa đồ, phát hiện quả đúng có Thiên Mệnh Đảo tồn tại, bèn khua tay nói:
- Được rồi, đưa bọn hắn ra ngoài đi.
Côn Ngư mở miệng phun hai người ra, hai tên võ giả như được đại xá, điên cuồng chạy thục mạng, chớp mắt đã không thấy bóng dáng tăm hơi.
Lục Ly vội hạ lệnh để Côn Ngư rời đi, trước cứ bơi về hướng tây bắc rồi tính. Theo như chỉ dẫn trên địa đồ, Thiên Ma Đảo nằm ở hướng tây bắc.
- Không sai, chính là hướng tây bắc, mặc dù khoảng cách tương đối xa, nhưng chừng nửa tháng là có thể đến nơi!
Lục Ly tử tế xem lại địa đồ, nếu hai tên võ giả kia không lừa hắn, theo như địa đồ, chỉ chừng khoảng nửa tháng là có thể đến Thiên Ma Đảo. Án theo lẽ thường mà tính, hai tên kia hẳn sẽ không gạt người.
- Dù sao cũng chỉ nửa tháng thôi, trước cứ đi theo hướng này rồi tính!
Lục Ly để Độn Thú lặn xuống đáy biển, hắn không dám tu luyện, thời thời khắc khắc thăm dò địa hình xung quanh, đối chiếu với chỉ dẫn trên địa đồ phán đoán xem liệu lộ tuyến có sai lầm hay không.
Đi được ba ngày, Lục Ly ấn chứng lộ tuyến chính xác, trong lòng triệt để yên tâm. Chỉ cần tới được Thiên Ma Đảo, tạm thời liền sẽ an toàn.
Côn Ngư yên ắng lao đi dưới đáy biển, nếu gặp Độn Thú cường đại, nó có thể trước một bước cảm ứng để kịp thời thoát đi. Sáu ngày sau, Lục Ly đã không còn căng thẳng như trước, chỉ cần chờ thêm tám chín ngày, hẳn là có thể đến được Thiên Ma Đảo.
- Ồ?
Lại qua ba ngày, linh hồn Lục Ly đột nhiên khẽ động, bởi vì hắn cảm giác được lúc này liên hệ tinh thần với Lê Thúc đang không ngừng được tăng cường.
Nói cách khác hắn đang không ngừng tới gần Lê thúc?
- Bên trái, không đúng, là bên trái trước mắt, hướng bên trái trước mặt đi tới!
Lục Ly tinh thần đại chấn, căn cứ cảm ứng liên hệ linh thần mơ hồ, hắn khống chế Độn Thú khoái tốc đi tới, áp sát vị trí Lê thúc.
Lê thúc đúng là đang ở gần đây, cách Lục Ly chỉ khoảng mấy chục vạn dặm, trên người hắn toàn là máu tươi, khuôn mặt cũng bị máu tươi nhuộm đỏ, trạng thái tinh thần rất không ổn.
Sau lưng hắn có tám tên võ giả chính đang truy sát, tám người này đều là Thiên Thần nhị kiếp, tổ thành hình cánh quạt khoái tốc đuổi theo. Bọn hắn rõ ràng có thừa lực, lại không dốc hết toàn lực truy sát Lê Thúc.
Tám người này đều là người Chiến Đường Hắc Viêm Điện, rất quen thuộc đối với thủ đoạn của Lê thúc. Bọn hắn rõ ràng một khi liều mạng, Lê thúc có thể phóng thích một loại sát chiêu cường đại, tuy bọn hắn sẽ không chết sạch, nhưng chí ít cũng phải tử thương vài ba người.
Quan trọng nhất chính là, bắt hay đánh chết Lê thúc đều không mấy ý nghĩa, nhiệm vụ của bọn hắn là đánh giết Lục Ly. Thời gian dài vậy rồi, lại một mực không phát hiện tung tích Lục Ly, bọn hắn hi vọng có thể theo gót Lê thúc để tìm ra Lục Ly.
Lê thúc rất rõ ràng điểm này, quang mang trong mắt thoáng ảm đạm, hắn biết lần này e rằng khó mà sống sót. Khoan nói hắn không thoát được tám người này, dù thoát được hắn cũng phải chết. Bởi vì quanh đây tuyệt đối có một tên trưởng lão cũng đang truy tung, thậm chí cả ba trưởng lão đều ở gần đây, mục tiêu thực sự của bọn hắn không phải mình, mà là Lục Ly.
Hắn chết không sao cả, từ ngày bội phản Hắc Viêm Điện hắn liền biết hắn tám chín phần mười sẽ có ngày này. Hắn vốn chỉ muốn đến Nhị trọng thiên an trí cho con gái, như vậy dù phải chết cũng chẳng sao.
Đáng tiếc, giờ xem ra nguyện vọng nho nhỏ này đều biến thành hi vọng xa vời, hắn có chút hối hận, biết thế sớm nói nơi ở của con gái cho Lục Ly. Nếu Lục Ly trốn thoát được, có lẽ sẽ giúp hắn chiếu cố con gái.
Lục Ly và hắn đã tách nhau hơn một tháng, hắn một mực chưa chết, chứng tỏ Lục Ly cũng vẫn chưa chết.
Trong tình thế xông pha một mình, Lục Ly vẫn có thể sống lâu như vậy, điều này khiến Lê thúc không khỏi bội phục. Lục Ly có thể từ nhân gian đi đến Thần Giới, sau đó còn xưng bá Thần Giới, quả nhiên không phải người bình thường.
- Lê Thiên, đầu hàng đi!
- Đúng vậy, Lê thống lĩnh, ngươi đầu hàng, giúp chúng ta tìm ra Lục Ly, sau khi trở về chúng ta nhất định thỉnh cầu điện chủ xử lý nhẹ với ngươi.
- Lê thống lĩnh, chúng ta đều biết ngươi bất đắc dĩ mới phải làm Hồn Nô cho Lục Ly, điểm này chắc điện chủ sẽ hiểu được. Chỉ cần ngươi bỏ gian tà theo chính nghĩa, nói không chừng điện chủ sẽ ân xá cho ngươi!
- Lê Thiên, nếu ngươi còn chấp mê bất ngộ, chúng ta đành phải bất chấp tình cũ, hạ sát thủ với ngươi!