Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu không đi Thiên Ma Đảo, hai người tuyệt đối sẽ bị giết, ba tên trưởng lão không giết được Lục Ly thì sẽ có càng nhiều trưởng lão, không chừng điện chủ Hắc Viêm Điện cũng sẽ xuất động.
Đã qua chín ngày, Thiên Ma Đảo ở ngay trước mắt, cùng lắm chỉ hơn nửa ngày nữa thôi là Côn Ngư sẽ tới Thiên Ma Đảo. Sắp gần tới nơi, Lục Ly và Lê thúc lại đều căng thẳng, nếu Diêm Hồng muốn ngăn chặn bọn hắn, vậy nhất định phải thực hiện ở bên ngoài Thiên Ma Đảo, đây là cơ hội sau cùng mà Diêm Hồng có thể nắm lấy.
Bởi vì đang không ngừng áp sát Thiên Ma Đảo, mực nước biển càng lúc càng cạn, Độn Thú cũng càng lúc càng ít. Diêm Hồng có thể triệu tập lượng lớn trinh sát tiềm phục dưới hải vực, một khi Côn Ngư tới gần liền sẽ bị phát hiện.
- Bất hạnh nói trúng.
Lại đi tới chừng nửa ngày, Lê thúc nhướng mày, khẽ cười đắng chát. Hắn phát hiện trinh sát Hắc Viêm Điện, Diêm Hồng quả nhiên đoán được bọn hắn sẽ đến Thiên Ma Đảo, nên trước một bước bố trí mai phục chờ sẵn.
Lê thúc trầm tư một lát rồi nói:
- Chủ nhân, giờ chúng ta chỉ có hai con đường để đi. Một là lập tức quay đầu lùi về biển sâu, tìm chỗ nào đó dưới biển sâu để tu luyện ẩn núp. Chúng ta có thể bố trí một ít pháp trận, ngăn cản không cho Hắc Viêm Điện truy tung, khả năng bị phát hiện sẽ rất thấp. Chẳng qua nếu làm vậy, thời gian cần ẩn núp rất lâu, nguy cơ bại lộ luôn thường trực!
- Hai là khống chế Côn Ngư tông thẳng vào, lấy tốc độ nhanh nhất xông lên Thiên Ma Đảo. Chỉ cần đạp bước lên đảo, chúng ta liền triệt để an toàn. Chẳng qua nếu vận khí không tốt, bị Diêm Hồng cuốn lấy, hai người chúng ta phải chết ở ngoài này!
Lê thúc đưa ra hai lựa chọn, cả hai đều không phải phương án vẹn toàn, hệ số nguy hiểm không thấp.
Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó cắn răng nói:
- Người chết chim chỉ lên trời, liều mạng thôi. Cứ tiến thẳng Thiên Ma Đảo, ở dưới đáy biển càng nguy hiểm, ngày ngày sống trong nơm nớp lo sợ, không bằng oanh oanh liệt liệt chiến tử cho rồi!
- Côn Ngư, xông thẳng lên đảo cho ta. Nếu có bất kỳ kẻ địch nào chặn đường, lập tức đánh bay! Chỉ cần mang bọn ta xông lên hải đảo, ta lập tức trả lại tự do của ngươi!
Lục Ly để Tiểu Lục truyền âm đi qua, Côn Ngư vẫy đuôi, như tên nhọn bắn tới. Trước kia Lục Ly nói muốn nó hiệu lực mười năm, giờ chỉ cần xông lên hải đảo liền lập tức trả lại tự do, cơ hội tốt như vậy nó há lại không liều mạng?
Về lại dưới biển sâu, khả năng Lê thúc có thể bố trí một ít pháp trận chặn được thăm dò từ Hắc Viêm Điện. Nhưng cường giả Hắc Viêm Điện nhiều như mây, không ít cường giả có các loại bí thuật thần thông khó mà tưởng tượng, ai biết liệu có bị tìm ra hay không?
Tìm nơi nào đó trong biển sâu để tiềm tu, ngày ngày sống trong lo âu thấp thỏm, không biết lúc nào sẽ bị phát hiện, sẽ chết đi. Vậy không bằng xông thẳng tới, nếu chỉ có một mình Diêm Hồng, không chừng bọn hắn sẽ có cơ hội lớn đi lên được Thiên Ma Đảo.
Hưu!
Côn Ngư liều mạng vút tới, tốc độ nhanh hơn trước rất nhiều, toàn thân hóa thành tàn ảnh, như cực quang lao vút mà đi. Trước mặt có trinh sát Hắc Viêm Điện tiềm phục, nhưng một vài trinh sát còn chưa kịp quan sát rõ ràng thì Côn Ngư đã tan biến ở phía xa.
Đáng tiếc, trinh sát quay đây thực sự quá nhiều, vẫn có một số lượng tương đối trinh sát phát hiện Côn Ngư, những trinh sát này lập tức thông qua bí pháp đặc thù truyền tin đi ra.
- Phía tây nam, Lục Ly và Lê Thiên đang phóng tới Thiên Ma Đảo!
Trên một đảo nhỏ cách Lục Ly và Lê Thiên năm ngàn vạn dặm, Diêm Hồng dẫn theo hơn ba mươi người ngồi chờ, một người trong đó quát khẽ, đánh thức Diêm Hồng đang ngồi xếp bằng.
- Đi!
Diêm Hồng mở mắt, tung người bay lên không, dẫn theo hơn ba mươi người lao vút mà đi. Diêm Hồng không đi cứu hai người Lạc trưởng lão, mà chọn dẫn người triệt thoái, đến bên này đón lõng Lục Ly.
Hồn Linh Thú quá mạnh, lúc này bọn Lạc trưởng lão sống chết không rõ, hắn cũng không tâm tư đâu mà để ý. Bởi vì một khi để cho Lục Ly xông lên Thiên Ma Đảo, rất có thể sẽ không còn cơ hội giết chết Lục Ly, đến lúc đó hắn chỉ còn nước giơ đầu đi gặp điện chủ Hắc Viêm Điện.
Căn cứ lộ tuyến tiềm hành của Côn Ngư, kết hợp cùng hiểu biết về Lê Thiên. Hắn suy đoán Lục Ly và Lê Thiên sẽ tới Thiên Ma đảo, bởi thế lần này là cơ hội sau cùng của hắn, hắn nhất định phải ngăn Lục Ly và Lê thúc, đồng thời giết chết hai người ngay ngoài đảo!
Khoảng cách năm ngàn vạn dặm, Diêm Hồng chỉ mất hai canh giờ liền đuổi tới. Lúc hắn đến, Côn Ngư còn cách Thiên Ma Đảo một đoạn cự ly, chí ít phải cần một hai canh giờ mới đặt chân được lên đảo.
- Vây lại!
Diêm Hồng vung tay lên, hơn ba mươi người tản ra thành hình cánh quạt vây hướng Côn Ngư, hắn không yêu cầu ba mươi người này lập công, chỉ cần tranh thủ chút thời gian cho hắn là được.
Chỉ cần khiến Côn Ngư dừng lại một nhịp, hắn tự tin đủ sức đánh giết Côn Ngư, sau đó bóp chết Lục Ly và Lê Thiên.
- Truyền tin cho tất cả trinh sát, lệnh bọn hắn tụ tập về đây!
Diêm Hồng nghĩ nghĩ, sau đó sai người truyền tin cho tất cả trinh sát, số lượng trinh sát ở đây có hơn nghìn người, mặc dù chiến lực không mấy cường đại, nhưng nhiều người như thế, hẳn là đủ sức câu kéo thời gian cho hắn hành động.
Diêm Hồng bày ra một tấm lưới lớn, chờ đợi Lục Ly và Lê Thiên tự đâm đầu vào. Đây là cơ hội sau cùng, hắn quyết dù phải liều cái mạng già này cũng phải bắt cho bằng được Lục Ly.
Thời gian từ từ trôi qua, hai canh giờ sau, trinh sát phía tiền phương truyền tin về, mắt Diêm Hồng chuyển lạnh, quát lớn:
- Tới rồi, toàn thể xuống biển, chuẩn bị!
Hơn ba mươi người lao xuống đáy biển, vô số trinh sát cũng lao xuống theo, ai nấy đều rút ra binh khí, vận chuyển thần lực chuẩn bị tùy thời ra tay.
Nơi này đã rất gần Thiên Ma Đảo, mực nước không sâu, chỉ chừng mấy ngàn dặm, lấy tốc độ bọn hắn, một hơi liền có thể xuống đáy. Bởi thế Côn Ngư muốn xông qua đây, tuyệt đối khó tránh khỏi chúng nhân ngăn chặn.
Hưu!