Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly nghẹn lời, đừng nói mười vạn năm, dù chỉ một ngàn năm đối với hắn mà nói cũng là thời gian quá dài, mười vạn năm bị nhốt trong hòn đảo này, vậy không bằng chết quách đi cho xong.
- Đi thôi, đi thôi!
Xe đến trước núi tất có đường, người sống không lẽ còn bị nước tiểu ngộp chết? Lục Ly tự nhủ, có thể sống sót đến được Thiên Ma Đảo đã là thượng thiên quyến cố, tiếp sau liền đi bước nào tính bước đó, nếu thật phải chết trong đảo này, vậy cũng là số mệnh Lục Ly hắn không tốt.
Lục Ly và Lê thúc mải miết bôn tẩu, không dám đề thăng tốc độ quá nhanh, thần niệm hai người thời thời khắc khắc thăm dò bốn phía, hệt như hai tên trộm nửa đêm vào thôn trộm gà cắp chó.
Hai người đi mấy vạn dặm, không gặp được bất kỳ ai, có lẽ bởi người ở ngoài đảo không nhiều. Cả hai cứ thế tiến sâu vào nội địa, lại không biết nên đi đâu, cứ thế tùy tiện chọn một hướng rồi thẳng tiến.
Trong lòng Lục Ly không khỏi có chút mê mang, trước kia hắn đến Nhị trọng thiên là vì muốn bảo vệ người nhà tộc nhân. Tới Nhị trọng thiên rồi, Lê thúc nói phải đến Thiên Ma Đảo mới có thể giữ mạng, khi đó hai người đều có mục tiêu, có phương hướng. Nhưng giờ khi đã tới Thiên Ma Đảo, hai người đều không khỏi mê mang, không biết đường tương lai nên đi thế nào.
Lê thúc còn đỡ chút, bản thân hắn sống rất nhiều năm, mấy năm gần đây một mực qua được mà qua, ở bất kỳ nơi nào cũng đều có thể an thân. Chỉ cần sống sót, chỉ cần an bình đón về con gái, Lê thúc liền thỏa mãn.
Lục Ly lại khác!
Hắn sẽ không ngồi ăn chờ chết, qua loa cho xong chuyện, hắn còn trẻ, còn có tham vọng. Hắn không muốn hồn hồn ngạc ngạc, hắn phải nghĩ cách trở nên cường đại, khoan nói hủy diệt Hắc Viêm Điện, chí ít cũng phải khiến Hắc Viêm Điện không dám đối địch với hắn, hệt như Đại Ma Vương, như thế hắn liền có thể an nhàn về lại trong Thần Giới.
- Phải mạnh lên, phải có chiến lực tuyệt đối, nếu có thể trở thành Thiên Thần tam kiếp, chiến lực sánh ngang Đại Ma Vương, như vậy hết thảy vấn đề liền được giải quyết dễ dàng.
Lục Ly một bên hành tẩu, một bên trầm tư, nửa canh giờ sau, hắn đảo mắt nhìn sang Lê thúc hỏi dò:
- Lê Thiên, sau khi tới Thiên Thần nhị kiếp thì phải làm sao mới có thể khoái tốc tu luyện mạnh lên? Phương hướng tu luyện là như thế nào?
Mệnh đề Lục Ly đưa ra rất lớn, chiến lực Lê thúc lại chẳng mạnh hơn Lục Ly là mấy, được cái hắn sống lâu hơn Lục Ly nhiều, lại một mực ở Nhị trọng thiên nên kiến thức tương đối rộng rãi.
Hắn vừa đi vừa nói:
- Trước nói đường hướng tu luyện nhé, phương hướng tu luyện chủ đạo vẫn là vượt qua nhiều lần thiên kiếp, chỉ cần vượt qua lần thiên kiếp này đến lần thiên kiếp khác, chiến lực tất sẽ không ngừng tăng cao, tất sẽ càng lúc càng mạnh. Mặc dù Thiên Thần nhị kiếp cường đại có thể diệt sát Thiên Thần tam kiếp bình thường, nhưng này dù sao đấy chỉ là số ít. Mỗi lần vượt qua thiên kiếp, các phương diện chiến lực đều sẽ được đến bước nhảy vọt về chất, điều này chắc ngươi cũng đã tự thân thể hội rồi.
- Ừ!
Điều này Lục Ly cảm thụ rất sâu, hắn vượt qua một lần thiên kiếp, chiến lực so với trước quả thực như trời với đất, chí ít khả năng phòng ngự của nhục thân không biết đã tăng lên bao nhiêu lần.
- Muốn vượt qua thiên kiếp, cơ sở không thể quá kém!
Lê thúc tiếp tục nói:
- Cơ sở bao gồm nhục thân, linh hồn, thần lực. Đây là cơ sở bản nguyên của một võ giả, ba phương diện này bất kỳ phương diện nào cũng không thể yếu, chúng là những yếu tố căn bản nhất. Sau lần thiên kiếp thứ hai, số tầng thiên kiếp sẽ từng bước tăng lên, lần thiên kiếp thứ hai cần vượt qua tứ tầng, lần thiên kiếp thứ ba cần vượt qua năm tầng, cứ thế mà tính.
- Lần thiên kiếp thứ hai nhiều thêm một loại khảo nghiệm đối với pháp tắc áo nghĩa, kêu lên pháp kiếp. Nếu ngươi không lĩnh hội được pháp tắc áo nghĩa cường đại, ngươi sẽ chết rất thảm. Chẳng qua trước mắt chủ nhân chưa cần phải bận tâm nhiều đến cái này, bởi vì thần lực và linh hồn ngươi tuyệt đối chưa đạt tới trạng thái phải độ kiếp lần hai, nhục thể ngươi thì đã rất mạnh, tính là đủ để độ kiếp.
- Trước mắt chủ nhân cần lấy tu luyện thần lực linh hồn làm chủ, đương nhiên nếu có thể tiếp tục đề thăng nhục thân cũng là chuyện tốt. Đạt tới cảnh giới như ngươi bây giờ, muốn nhanh chóng đề thăng thần lực linh hồn đã rất khó, trừ phi ngươi có thể đi vào vô thượng bảo địa như là Hỗn Độn bí cảnh Nguyên Thủy bí cảnh, như thế thần lực linh hồn mới có thể khoái tốc đề thăng.
- Ách?
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia hiếu kì, nói tiếp:
- Cái gì là Hỗn Độn Nguyên Thủy bí cảnh?
- Đó là vô thượng bảo địa dành cho tu luyện!
Ánh mắt Lê thúc sáng rực lên, thần thái có chút mong đợi nói:
- Trong thế giới này của chúng ta có một ít bảo địa kỳ dị, thiên địa linh khí ở nơi đó có thể nồng đậm đến mức hoá lỏng, ở trong đó không cần tu luyện, chỉ cần hít thở cũng có thể khiến cho thần lực gia tăng. Nương theo đó, linh hồn cũng được khoái tốc tăng trưởng, những nơi như thế còn có rất nhiều dấu tích đại đạo, thuyết minh thiên địa chí lý, tu luyện ở đó càng dễ lĩnh hội pháp tắc chân ý. Tóm lại những nơi kia đều là vô thượng bảo địa dành cho võ giả, chỉ cần đi vào một lần, thực lực nhất định sẽ có bước nhảy vọt về chất!
- Thần kỳ vậy ư?
Lục Ly càng thêm hiếu kỳ, vội hỏi tiếp:
- Thế Lê Thiên ngươi từng đi qua Nguyên Thủy bí cảnh chưa?
- Ta sao có phúc khí như vậy được!
Lê Thúc cười khổ nói:
- Đừng nói Nguyên Thủy bí cảnh hay Hỗn Độn bí cảnh, dù là Hồng Mông bí cảnh cấp thấp ta cũng không có tư cách đi vào. Nhị trọng thiên không có Nguyên Thủy bí cảnh, Hỗn Độn bí cảnh chỉ có một nơi, Hồng Mông bí cảnh có ba nơi. Ba nơi Hồng Mông bí cảnh kia bị ba mươi sáu thế lực lớn liên hợp chiếm giữ, còn về Hỗn Độn bí cảnh thì đã bị phong ấn, trăm năm mở ra một lần, mỗi lần chỉ cho phép ba mươi người đi vào, mỗi lần đi vào, muốn có danh ngạch đều phải tranh đến bể đầu máu chảy. Tuổi tác lớn nhất loạt không được đi vào, có thể đi vào đều là thiên tài yêu nghiệt thuộc thế hệ trẻ, đừng nói ta, dù có là Diêm Hồng cũng không tư cách đi vào.