Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2498 - Chương 2485: Ôm Cây Đợi Thỏ

Bất Diệt Long Đế Chương 2485: Ôm cây đợi thỏ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Lê thúc, giao cho ngươi!

Lục Ly truyền âm, hắn không dám dùng Thần Sơn đi lấy cứng đối cứng. Sau khi phóng thích vài ức Hư Không Trùng, có quá nửa đã tiến vào trong thân thể võ giả, dù không gặm chết được đối phương thì hẳn cũng sẽ tạo ra chút ảnh hưởng.

Hưu!

Nhưng khiến Lục Ly kinh ngạc chính là, thân hình người kia đột nhiên bắn ngược xuống, khoái tốc chui vào lòng đất, Lê thúc còn chưa tấn công thì hắn đã chạy mất.

Lê thúc vốn muốn truy sát, đến sau suy nghĩ một lát lại thôi. Bọn hắn chưa quen với hoàn cảnh ở đây, trước hết vẫn nên chú ý an toàn, chứ không phải tứ xứ cướp bóc chém giết.

- Đi!

Hắn quay sang Lục Ly phất phất tay, Lục Ly lao ra từ trong Thần Sơn, thu lại Thần Sơn, sau đó khoái tốc đào tẩu theo Lê thúc. Vừa đi đường Lê thúc vừa hỏi dò:

- Đám côn trùng này của ngươi không sai, sau này nếu gặp kẻ địch, có thể dùng côn trùng làm đòn phụ trợ.

- Được!

Lục Ly cũng phát hiện, Hư Không Trùng quả thực rất biến thái, chỉ cần đi vào trong cơ thể võ giả, chuyện sau đó liền dễ làm.

Điểm yếu duy nhất chính là, so với võ giả Nhị trọng thiên, tốc độ Hư Không Trùng quá chậm. Chẳng qua nếu lấy Lê Thiên làm chủ công, Lục Ly liền có thể thừa cơ tranh thủ, dưới tình huống bình thường kẻ địch hẳn sẽ không quá để ý đến hắn, rốt cuộc thực lực hắn quá yếu. Chỉ cần để hắn áp sát, hắn liền có cơ hội phóng thích Hư Không Trùng.

- Đúng rồi, Lê Thiên!

Lục Ly nhớ tới một chuyện, bèn hỏi:

- Có cách nào để Hư Không Trùng tiến hóa không? Nếu chúng có thể tiến hóa, vậy sau này dù gặp phải Thiên Thần nhị kiếp chúng ta cũng không cần phải sợ, côn trùng này còn có thể phân tách vô cùng vô tận...

- À!

Lê Thiên có hiểu biết ít nhiều đối với Hư Không Trùng, lại không ngờ thứ này có thể phân tách vô cùng vô tận, hắn nhướng mày nói:

- Ta không hiểu nhiều lắm về cổ trùng này, ở Nhị trọng thiên có một đại thế lực tinh thông mặt này. Cổ trùng thường đều có thể bồi dưỡng, sau này chúng ta có thể đi tìm hiểu xem sao.

- À!

Lục Ly thoáng có chút thất vọng, lại đi thêm mấy ngàn dặm, hắn bay vọt lên một ngọn núi cao, dừng bước nói:

- Lê thúc, chúng ta có nên tìm một tên võ giả Thiên Ma Đảo hỏi dò tình hình ở đây không? Chứ cứ đi không mục đích thế này cũng chẳng phải cách hay. Vạn nhất gặp phải võ giả cường đại thì sao? Đến lúc đó sợ là đến trốn cũng không trốn được.

- Ừm!

Lê Thúc cũng không khỏi đau đầu, tốc độ hai người không tính đặc biệt nổi bật, một khi gặp phải cường địch, chưa hẳn đã không thể đào tẩu. Lục Ly trầm ngâm một lát rồi nói:

- Hay là chúng ta tìm một ngọn núi lớn nào đó ẩn núp đi, ta bố trí một ít pháp trận, ẩn tàng khí tức là xong.

- Chủ nhân, ngươi còn biết bố trận? Pháp trận bố trí ra có mạnh không?

Lê Thúc thoáng kinh ngạc, phải biết nghiên cứu pháp trận cần thời gian tương đối dài, Lục Ly mới phi thăng không lâu, theo lẽ thường mà đoán, dù có thể bố trí thì chắc cũng không bố trí ra được pháp trận quá mạnh.

- Cũng tàm tạm!

Lục Ly thuận miệng nói:

- Pháp trận ta bố trí chắc không so được với Nhị trọng thiên, nhưng ở Thần Giới, năng lực bố trận của ta hẳn tính là đỉnh cấp.

- Đỉnh cấp?

Vẻ kinh ngạc trên mặt Lê thúc càng đậm, mắt nhìn Lục Ly mà như nhìn quái thai. Rất nhanh liền hưng phấn, đảo quanh bốn phía một lượt, nói:

- Ta thấy đừng đi đâu nữa cả, cứ ở lại ngay ngọn núi lớn trước mặt kia đi, núi này cao như vậy, rất bắt mắt, chúng ta bố trận ngay bên trong.

- Được!

Lục Ly đằng không bay lên, rất nhanh đã tới đỉnh núi, hai người thăm dò quanh phụ cận một phen, xác định trong núi không người. Lục Ly tìm đến một sơn động nhỏ, lấy ra binh khí bắt đầu đào móc, lát sau hai người đã tiến vào trong lòng núi.

Tiếp đó, Lục Ly bắt đầu bận rộn lu bù, hắn không bố trí sát trận mê trận mà chỉ bố trí một huyễn trận và một pháp trận phong ấn không gian. Như vậy từ bên ngoài thăm dò vào, nếu không chăm chú sẽ không phát hiện ra khí tức hai người.

Tiêu tốn hai canh giờ, Lục Ly bố trí thành công, Lê Thúc bay ra, thần niệm đảo quanh một lượt, miệng không ngừng tán thưởng.

Kỹ xảo bố trí pháp trận của Lục Ly ở Nhị trọng thiên không tính quá cao siêu, nhưng trình độ như thế đã rất khó được. Thiên Thần nhị kiếp bình thường nếu không tra xét kỹ càng thì đừng hòng phát hiện hai người.

Lục Ly còn bố trí ở xung quanh một chút tiểu cấm chế, trong núi cũng bố trí một truyền tống trận, như vậy nếu gặp phải cường địch cũng tiện đào mạng. Làm xong hết thảy, Lục Ly và Lê thúc tiến vào tiềm phục trong núi, bắt đầu ôm cây đợi thỏ.

Khi Lục Ly và Lê thúc còn ôm cây đợi thỏ tại Thiên Ma Đảo thì ở U Yến chi địa Thần Giới lại đang rất náo nhiệt!

Quần hùng hội tụ trong Yến Vương Thành, gần như tất cả cường giả U Yến chi địa đều tới. Trong thành đã hoàn toàn khôi phục, bầu không khí vui mừng phấn chấn, trên quảng trường tụ tập mười vạn người, ai nấy đều đứng thẳng chỉnh tề, yên ắng chờ đợi.

Lăng Thanh Diễn đứng trước một truyền tống trận cự đại, nàng trầm mặc không nói, chúng nhân tại trường cũng không lên tiếng, ai nấy đều yên tĩnh chờ đợi. Thực ra rất nhiều người đều không khỏi nghi hoặc, Lăng Thanh Diễn triệu tập bọn họ chạy tới đây làm gì? Trận thế lớn như vậy, chẳng lẽ là cường giả Nhị trọng thiên hạ giới? Hay là nghênh đón Lục Ly đi về?

Lục Ly mất tích đã lâu, ai cũng không biết Lục Ly đi đâu, một số người còn hoài nghi Lục Ly bị trọng thương, đang nghỉ dưỡng ở nơi nào đó. Lần này Lăng Thanh Diễn làm ra trận thế lớn vậy, rất có thể là để nghênh đón Lục Ly.

Ông!

Nửa canh giờ sau, truyền tống trận rốt cục sáng lên, chúng nhân hồi thần, ánh mắt ai nấy đều khóa chặt truyền tống trận, chờ đợi Lục Ly hoặc cường giả bí ẩn giá lâm.

Truyền tống trận sáng lên rất lâu, mãi sau nửa canh giờ, quang mang trong truyền tống trận mới dần yếu bớt, hơn mười nhân ảnh từ từ hiện ra. Người đi đầu chúng nhân đều quen thuộc, chính là tân nhiệm Bàn Vương Bàn Vũ Thấm.

Chỉ là!

Những người còn lại đều rất lạ mặt, chúng nhân ngơ ngác nhìn nhau, thần sắc ai nấy tràn đầy kinh nghi.

Bình Luận (0)
Comment