Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2506 - Chương 2493: Bất Minh Bất Bạch

Bất Diệt Long Đế Chương 2493: Bất minh bất bạch

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hưu!

Viên Binh phản ứng cực nhanh, vung kiếm bổ xuống đầu võ giả kia. Cú bổ này khiến hắn cảm thấy như bổ lên thần minh, trường kiếm bị phản chấn chếch sang bên, trong mắt người kia chớp qua một tia hung ác bạo ngược, bàn tay trùng trùng chộp tới, bắt lấy chân Viên Binh, sau đó dùng sức vặn mạnh, nguyên bàn chân Viên Binh cứ thế bị quay thành bánh quai chèo.

- A!

Viên Binh thống khổ kêu thảm, hắn cũng là người cực kỳ quyết đoán, lập tức vung lên trường kiếm chém xuống bắp chân, đồng thời chân kia đá lên đầu võ giả, mượn lực bắn ngược ra sau.

- Đi!

Lê thúc kinh hãi, vội hét lớn với Viên Binh. Người này quá mạnh, tuyệt đối là Thiên Thần nhị kiếp đỉnh phong, lấy chiến lực hai người tuyệt đối không cách nào địch lại. Giờ chỉ còn một tuyến sinh cơ, đó chính là vọt đến dưới Thiên Vân Sơn, mượn nhờ quân đội Thiên Vân Sơn uy hiếp, bức người này không dám tiếp tục truy sát.

Tốc độ hai người đều được đề thăng đến cực đại, Lê thúc còn không ngừng phóng thích công kích từ xa, ngăn cản người kia đuổi theo. Mặc dù đứt mất một chân, Viên Binh cũng cắn răng lấy ra trường cung, vừa chạy trốn vừa bắn tên ngăn cản người kia.

Người kia gào thét lao đến, tốc độ nhanh hơn Lê thúc và Viên Binh một chút. Chỉ là Lê thúc và Viên Binh liên tục phóng thích công kích từ xa, giảm yếu tốc độ người này, khiến cự ly song phương một mực được bảo trì trong khoảng mười dặm.

Gần, gần rồi!

Nửa nén hương sau, hai người thấy được tòa sơn mạch bị sương mù nhàn nhạt bao phủ trước mặt, nhìn thấy dưới chân núi quả nhiên có từng đội võ giả mặc chiến giáp màu bạc tuần tra. Hai người mừng đến thiếu chút phát khóc, điên cuồng bay tới, ngừng luôn công kích người phía sau, sợ làm thế sẽ chọc giận quân đội Thiên Vân Sơn.

Dưới chân Thiên Vân Sơn có hai đội quân sĩ, cả hai đều bị hấp dẫn tới bởi chiến đấu bên này. Võ giả truy sát phía sau thấy nhiều quân sĩ như vậy khóa chặt phía này, tiếp tục truy sát thêm hai dặm liền dừng lại. Hắn mắt lạnh nhìn theo hai người Lê thúc và Viên Binh một lúc rồi quay người bỏ đi.

Lê thúc và Viên Binh như trút được gánh nặng, hai người không dám dừng lại, tiếp tục phóng về phía Thiên Vân Sơn. Viên Binh nuốt một viên đan dược trị thương, máu tươi ngừng chảy, một chân Lê thúc cũng bị đánh gãy, chẳng qua chút thương thế này không tính là gì, chỉ cần nửa ngày là có thể khôi phục.

Bá bá bá!

Lúc còn cách Thiên Vân Sơn chừng hơn mười dặm, Viên Binh đột nhiên ngừng lại, sắc mặt chợt trở nên trắng bệch.

Lê thúc cũng ngừng, kinh nghi hỏi:

- Sao thế?

Trong mắt Viên Binh toàn là hận ý, cắn răng truyền âm nói:

- Cừu gia của ta ở ngay trước mặt, hắn phát hiện ta!

- Ách!

Lê thúc hơi ngớ, nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải, nếu giờ mà Viên Binh thối lui, cừu gia kia chắc chắn sẽ không buông tha. Dù không len lén truy sát cũng sẽ tìm người đuổi giết. Viên Binh đã đứt một chân, muốn khôi phục chí ít phải mất một ngày, thời gian một ngày là đủ cho cừu gia kia bố trí xong xuôi hết thảy.

Nếu Viên Binh đi theo Lê thúc tiến vào Thiên Vân Sơn, có lẽ trong thời gian ngắn không ai dám làm loạn, nhưng người kia nhất định sẽ nghĩ cách giết chết hắn, thậm chí có thể liên luỵ đến Lục Ly và Lê thúc.

Lê thúc trầm ngâm thoáng chốc, nghĩ ra một cách để hòa giải, hắn truyền âm nói:

- Hay là trước cứ tới Thiên Vân Sơn, chờ vết thương ngươi lành lại len lén rời đi?

- Hả!

Viên Binh nghĩ nghĩ, cảm thấy đây đúng là cách an toàn nhất có thể làm, hiện tại hắn mà rời đi thì tất chết không nghi ngờ.

Tròng mắt hắn khẽ đảo, nói:

- Đại nhân, ngươi đi trước đi, giả vờ không quen biết ta, như vậy sẽ không liên luỵ đến các ngươi.

- Được!

Giới chỉ trên tay Lê thúc lóe lên quang mang, ném ra một viên giải dược, sau đó nhanh chóng bay đi. Hắn không phải người mềm lòng, có thể giúp được Viên Binh chỉ nhiều chừng đó, hắn không thể để Viên Binh liên luỵ đến mình và Lục Ly được.

Ông!

Trong lúc phi hành, Lê thúc khoái tốc lấy ra Cửu Kỳ Sơn, truyền tống Lục Ly ra ngoài, Lục Ly còn đang tu luyện thì chợt bừng tỉnh, thần niệm quét qua, lập tức thu lại Cửu Kỳ Sơn, sau đó mới kinh ngạc nhìn sang Lê thúc.

Hắn phát hiện Viên Binh theo ở phía sau, chỉ là trước mặt có hai đội quân sĩ, thế nên không dám mạo muội hỏi nhiều.

- Chủ nhân, quay đầu lại giải thích với ngươi sau.

Lê thúc truyền âm một câu, ngẫm nghĩ rồi lại dặn dò tiếp:

- Lát nữa chắc phải ủy khuất chủ nhân giả làm cháu ta, như thế sẽ không dẫn người chú ý.

- Được rồi, Lê thúc!

Lục Ly không quá để ý chuyện xưng hô, hắn chiến lực thấp, tuổi lại trẻ, nếu Lê thúc cứ gọi hắn là chủ nhân, quả thực rất dễ khiến người để ý.

Lê thúc mang theo Lục Ly bay đến trước mặt một trong hai đội quân sĩ, chắp tay nói:

- Gặp qua chư vị đại nhân, chú cháu chúng ta đến gia nhập Thiên Vân Sơn!

- Ha ha!

Một trung niên ánh mắt âm lãnh, tóc dài búi ra sau gáy cười lạnh nói:

- Các ngươi chẳng phải còn có đồng bạn ư? Sao lại không đi cùng?

Mới đầu Lê thúc không biết cừu nhân của Viên Binh là ai, nhưng giờ nghe người này nói chuyện liền lập tức hiểu ra. Người này vừa khéo cũng là thống lĩnh, khí tức mạnh hơn Viên Binh một bậc, ngữ điệu mang theo sát khí, rõ ràng là tử địch của Viên Binh.

Lê thúc gần như không chút ngập ngừng, chắp tay nói:

- Đại nhân, người kia chỉ là vừa khéo đụng phải, chúng ta không quen, hắn không phải đồng bạn với chúng ta.

- Ha ha, thật ư?

Thống lĩnh tóc dài vung tay lên, hạ lệnh cho một tên quân sĩ dưới quyền:

- Đưa hai người này vào núi gặp Vương thống lĩnh, thuận tiện giới thiệu qua cho bọn hắn về quy củ Thiên Vân Sơn, đừng để bọn hắn bất minh bất bạch chết đi.

Lục Ly và Lê thúc nhìn nhau, trong mắt hai người thoáng chớp qua một tia lo lắng. Lê thúc thầm hận không thôi, xem ra tên thống lĩnh tóc dài này đã nhận định bọn hắn và Viên Binh là cùng một nhóm.

Thiên Vân Sơn rất lớn, không phải chỉ riêng một ngọn núi, mà là nguyên một tòa sơn mạch khổng lồ, sơn mạch này còn rất đặc sắc, từng tầng từng tầng chồng lên nhau.

Ngoài cùng là bốn mươi chín ngọn núi nhỏ, ở giữa là mười tám ngọn núi lớn, trung tâm là chủ phong, chủ phong còn chia làm ba tầng.

Bình Luận (0)
Comment