Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chứ với thân phận mộc bài, dù thống lĩnh kia thật loạn giết, mặt trên truy tra xuống, cùng lắm sẽ chỉ trách cứ một phen, chứ không bắt thống lĩnh đền mạng.
Thăm dò rõ ràng, Lê Thúc không dám tản bộ bên ngoài nữa, hắn sợ bị thống lĩnh kia nắm được cơ hội. Hắn về lại trong thạch động bắt đầu bế quan tu luyện, nhốt mình trong phòng, tên thống lĩnh kia không thể vô duyên vô cớ tìm đến gây chuyện được.
Giờ mới chỉ là đầu tháng, phải qua hai mươi ngày nữa mới đến tháng sau, Lê thúc không vội, cứ thế an nhàn tu luyện.
Thời gian dần trôi, chớp mắt đã mười ngày đi qua. Nười ngày này rất an tĩnh, Lê thúc cũng triệt để yên tâm, chỉ cần không chủ động gây chuyện, hẳn sẽ không gặp biến cố gì.
Đến ngày thứ mười ba, Lục Ly xuất quan, trên mặt lộ ra hỉ sắc, trạng thái Huyền Linh chi cảnh rốt cục đã có chỗ đột phá, tiến hóa thành một trạng thái hoàn toàn mới. Ở trong trạng thái này, hắn cảm thấy an tĩnh tuyệt đối, hệt như toàn bộ thế giới đều tan biến, đều ngưng lại. Ở trạng thái đó, trong lòng hắn an bình dị thường, tốc độ lĩnh hội cũng đề thăng rất nhiều.
- Không Linh chi cảnh, Huyền Linh chi cảnh, giờ trạng thái này lại càng cao cấp, nên gọi là gì đây?
Lục Ly trầm ngâm, hắn nghĩ tới trường cảnh kỳ diệu tuyệt luân vừa rồi, miệng thốt ra bốn chữ:
- Mộng Ảo chi cảnh!
Lĩnh hội trạng thái này không có bất kỳ đề thăng trực tiếp nào về chiến lực, song lại có tác dụng phụ trợ trong tu luyện thần thông cường đại. Ở trong trạng thái này, tốc độ lĩnh hội pháp tắc chân ý tuyệt đối phải tăng gấp mấy chục lần so với trước. Nói cách khác, vốn hắn lĩnh hội một pháp tắc chân ý cần mấy chục năm, giờ ở trong trạng thái kia có lẽ chỉ mất một hai năm là xong.
Trạng thái này không phải chỉ Lục Ly mới có, thực ra rất nhiều người đều có, Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm cũng có thần thông thần thuật tương tự. Chỉ là tốc độ tu luyện tăng lên có nhanh có chậm, điều này thì phải xem cấp bậc thần thông thần thuật ngươi lĩnh ngộ được là gì.
Với Mộng Ảo chi cảnh, tốc độ đề thăng chí ít là gấp ba mươi lần, Lục Ly đã rất hài lòng. Hắn nghỉ ngơi một lát, sau đó bắt đầu thử lĩnh hội pháp tắc chân ý để ấn chứng hiệu quả của Mộng Ảo chi cảnh.
Hiệu quả rất không sai!
Đáng tiếc Lục Ly chỉ mới bế quan một ngày thì bị ngưng lại, cấm chế trong thạch động sáng lên. Hắn và Lê thúc liếc nhau, hai người đều không khỏi kinh ngạc, lập tức ngấm ngầm đề cao giới bị.
Lục Ly đứng dậy mở ra cấm chế, trong tay Lê thúc hiện ra binh khí, chẳng qua sau khi thăm dò được bên ngoài chỉ là một tên quân sĩ bình thường, Lê thúc lập tức thu lại binh khí, mang theo Lục Ly đi ra.
- Hai ngươi là Lê Thiên và Lục Ly?
Trong tay tên quân sĩ kia cầm theo một tờ danh sách, hắn lạnh lùng quét mắt nhìn Lục Ly và Lê Thiên hỏi.
Lê Thiên cười chắp tay nói:
- Không sai, chính là chúng ta, xin hỏi có chuyện gì không?
- Đi Thanh Dương Phong tập hợp!
Tên quân sĩ khoát tay nói:
- Cùng theo Dương thống lĩnh Trần Thống lĩnh đi săn giết Độn Thú, dùng làm thức ăn cho Yêu Ma trong Trấn Yêu Tháp!
- Săn giết Độn Thú?
Lê Thúc và Lục Ly nhướng mày, bọn hắn đều nhớ được lúc mới đến Thiên Vân Sơn, tên quân sĩ hướng dẫn từng nói qua thỉnh thoảng phải đi săn giết Độn Thú, khi ấy sẽ chiêu mộ một vài người, lại không ngờ bọn hắn vừa đến đã bị chiêu mộ.
- Có vấn đề!
Lục Ly và Lê thúc liếc mắt nhìn nhau, hai người đều bất giác nhớ tới tên thống lĩnh tóc dài kia, chẳng lẽ người này lại định giở trò, trực tiếp điểm danh hai người đi săn giết Độn Thú, sau đó lừa giết bọn hắn?
- Còn đứng ngây ra đó làm gì?
Tên quân sĩ mất kiên nhẫn khoát khoát tay, chỉ lên ngọn núi xa xa nói:
- Kia chính là Thanh Dương Phong, bên kia đã tụ tập rất nhiều người, các ngươi lập tức qua đó.
- Vâng!
Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Lục Ly và Lê thúc cắn răng chắp tay, đi tới đỉnh núi kia. Quả nhiên từ đằng xa đã thấy bên kia hội tụ rất nhiều người, lúc này hẳn đã có hơn trăm người tại trường, xung quanh bốn phía sơn phong còn đang không ngừng có người hội tụ về đây.
- Tóc dài!
Lục Ly đến dưới Thanh Dương Phong, ngước mắt quét qua trên núi, chẳng mấy chốc đã tìm thấy thống lĩnh tóc dài kia, trong lòng hắn và Lê thúc đều lộp bộp một tiếng, lần này quả nhiên là cạm bẫy, thống lĩnh tóc dài muốn giết bọn hắn!
- Mẹ nó!
Trên thân Lê thúc ẩn ẩn phù hiện sát cơ, ánh mắt dần chuyển lạnh lạnh, môi mấp máy truyền âm cho Lục Ly:
- Chủ nhân, nếu hắn ép người quá đáng, ta liều mạng cũng phải chém giết người này. Ngày sau nếu có cơ hội, nhờ ngươi chiếu cố con gái ta!
Tượng đất cũng có ba phần hơi lửa (người thành thật cũng có lúc nổi giận), huống hồ Lê thúc trước kia từng là một tên thống lĩnh Chiến Đường ở Hắc Viêm Điện!
Chiến lực tên thống lĩnh tóc dài này không sai, so với Viên Binh thì mạnh hơn một chút, nhưng nếu Lê thúc thật muốn liều mạng, khả năng đồng quy vu tận với đối phương không phải là không thể xảy ra.
Nghĩ đến đây, Lê thúc lấy ra một chiếc thẻ tre đưa cho Lục Ly, nói:
- Trong đây có tin tức về con gái ta, vạn nhất ta gặp bất trắc, xin nhờ chủ nhân chiếu cố nàng chút!
- Được rồi!
Lục Ly khẽ gật đầu, thu lại thẻ tre, thần sắc ngưng trọng nói:
- Tùy cơ hành sự, không phải vạn bất đắc dĩ thì đừng làm loạn, nhịn nhất thời gió êm sóng lặng. Chỉ cần chúng ta được đến thân phận thiết bài đồng bài, sau này tên thống lĩnh kia sẽ không dám làm loạn.
Lục Ly và Lê thúc vừa đi tới vừa truyền âm giao lưu, rất nhanh đã lên Thanh Dương Phong, thành thật đứng ở trong góc, chờ đợi các thành viên hội tụ đông đủ.
Tên thống lĩnh tóc dài kia không nhìn Lục Ly và Lê thúc lấy một lần, tựa hồ căn bản không biết đến sự tồn tại của hai người, việc lần này cũng không liên quan gì đến hắn.
Trừ tên thống lĩnh tóc dài ra thì còn có hai tên thống lĩnh khác, bốn phía dồn dập có người chạy tới bên này. Sau khi chờ đợi gần nửa canh giờ, thành viên đã hội tụ đông đủ. Có quân sĩ bắt đầu điểm danh, điểm xong, quân sĩ bẩm báo nói: