Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2510 - Chương 2497: Săn Giết

Bất Diệt Long Đế Chương 2497: Săn giết

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Ba vị thống lĩnh, ba trăm người chiêu mộ lần này đã tới đông đủ.

- Tốt, xuất phát, đi Thái Dương Phong!

Một lão giả lưng còng, tuổi tác tương đối lớn phất tay, ba trăm người đi theo ba tên thống lĩnh và ba mươi quân sĩ tiến vào trong Thái Dương Phong.

- Giờ định đi đâu để săn giết Độn Thú? Đừng nói là truyền tống ra biển nhé!

Lục Ly và Lê thúc liếc nhau, trong mắt hai người không giấu được vẻ lo lắng. Nếu ra biển, vạn nhất gặp phải trinh sát Diêm Hồng lưu lại, bị phát hiện, Diêm Hồng lại tiềm phục gần đó, hai người tất sẽ bị giết trong nháy mắt, ngay cả cơ hội chạy trốn đều không có.

Mấy trăm người lần lượt vượt qua vài chục ngọn núi, cuối cùng đi tới trên một đỉnh núi cao. Bởi vì có thống lĩnh và quân sĩ dẫn đội, trên đường không gặp bất kỳ ngăn trở nào.

Đến sườn núi Thái Dương Phong, ở đây có một tòa thành bảo cực lớn, thần niệm Lục Ly Lê thúc thăm dò đi vào, phát hiện bên trong là một cánh cửa truyền tống cự đại. Trong lòng hai người càng thêm thấp thỏm, nếu truyền tống ra hải vực bên ngoài Thiên Ma Đảo, khả năng hai người bị trinh sát Hắc Viêm Điện phát hiện sẽ rất lớn.

- Đi vào!

Lão giả thống lĩnh khua tay nói:

- Ra đó các ngươi cứ tự do chiến đấu, săn giết Độn Thú, tận lực bắt sống. Mỗi người chỉ cần bắt một trăm Độn Thú nhị tinh hoặc săn giết một ngàn Độn Thú nhị tinh. Không thì bắt mười Độn Thú tam tinh, săn giết một trăm Độn Thú tam tinh liền tính hoàn thành nhiệm vụ lần này.

- Bắt mười con Độn Thú tam tinh?

Gân xanh trên trán Lục Ly và Lê thúc gồ hết cả lên, muốn giết Độn Thú tam tinh đã rất khó, giờ còn phải bắt sống? Tên thống lĩnh này tưởng bọn họ đều là Thiên Thần tam kiếp chắc?

Từng đội nhân mã xông vào trong cánh cửa truyền tống, Lục Ly và Lê thúc cố ý rơi ở phía sau, như thế mặc dù bị người đoạt mất tiên cơ, nhưng được cái càng thêm an toàn.

Bạch quang chớp hiện, Lục Ly và Lê thúc đi ra trên một tiểu hải đảo. Đảo này quá nhỏ, bốn phía xung quanh đều là hải vực, trên đảo trừ truyền tống trận ra thì không còn gì khác.

- Cũng được!

Lục Ly và Lê thúc liếc mắt nhìn nhau, trong lòng dần bình tĩnh lại. Đây không phải bên ngoài Thiên Ma Đảo, mà là trong một nơi bí cảnh, bí cảnh này rất lớn, bốn phía toàn là biển, nước biển màu lam, không phải màu như hải vực ngoài Thiên Ma Đảo.

Hưu hưu hưu!

Người tiến vào lần lượt tản ra khắp bốn phương tám hướng, rất nhiều lặn xuống biển, phía tây nam đã xảy ra chiến đấu, những người tiến vào trước bắt đầu tiến hành săn giết Độn Thú.

- Đi!

Lê thúc quét mắt nhìn thống lĩnh tóc dài đứng ở bên, sau đó mang theo Lục Ly bay về hướng bắc, đi được vài dặm, Lê thúc truyền âm nói:

- Chúng ta bay ra xa chút, sau đó đổi hướng, lượn vòng về phía nam. Không ngừng du tẩu, lại ở dưới biển, tên thống lĩnh kia muốn tìm ra cũng không dễ. Chúng ta mau chóng đánh giết đầy đủ Độn Thú, sau đó trở về.

- Được!

Lục Ly gật đầu, hai người cấp tốc bay đi, sau khi bay được ngàn dặm liền vòng về hướng nam. Bí cảnh này rất lớn, muốn nhẹ nhàng tìm ra bọn hắn không phải là điều dễ dàng.

Ầm!

Hai người bay mấy vạn dặm, lúc chuẩn bị vòng trở về, nước biển chợt phun trào, một con cá khổng lồ trên đầu có gai nhọn bay vụt lên, miệng rộng há to, nhe ra hàm răng sắc nhọn mang đầy hàn khí lạnh lẽo.

- Cút!

Lê Thúc vung trọng kiếm hung hăng nện tới, thoáng chốc liền đánh con cá khổng lồ kia về lại dưới đáy biển. Đây chỉ là Độn Thú nhị tinh, căn bản không phải đối thủ của Lê thúc.

- Đi!

Lê thúc không ham chiến, tiếp tục mang Lục Ly bay về hướng nam, phi hành suốt nửa canh giờ, hai người tới được một phiến hải vực. Hải vực này cách đảo nhỏ khi trước ít nhất phải mấy chục vạn dặm, tên thống lĩnh tóc dài muốn truy tra được bọn hắn là điều rất khó.

- Xuống biển!

Lê thúc thăm dò bốn phía một lượt rồi khua tay nói với Lục Ly. Hai người như hai thanh lợi kiếm lao vút xuống dưới biển, thần niệm đảo quanh, tìm kiếm Độn Thú.

Vừa rồi trên đường hai người đã thăm dò được rất nhiều Độn Thú, cấp bậc đều không cao, mạnh nhất chỉ là Độn Thú tam tinh, còn là loại không tính quá mức cường đại. Xem ra đa phần Độn Thú ở trong bí cảnh đều không mạnh, nơi đây chỉ như một trại chăn nuôi Độn Thú cấp thấp, dùng làm địa điểm cung cấp thức ăn cho Yêu Ma trong Trấn Yêu Tháp.

Rất nhanh hai người phát hiện được Độn Thú, không chỉ một cái, mà là một đám, tất cả đều là Độn Thú nhị tinh. Là một loại sinh vật kỳ dị, giống như khỉ con, nhưng lại có đuôi to và cả vây cá.

- Bắt hay là giết?

Lục Ly nhìn sang Lê thúc, miệng môi mấp máy truyền âm nói, Lê thúc nghĩ nghĩ rồi làm động tác cắt cổ, truyền âm đáp:

- Bắt lại quá phiền toái, chúng ta cứ nhanh chóng đánh giết Độn Thú, nếu gặp phải Độn Thú tam tinh cường đại thì lập tức đào tẩu. Chỉ tìm Độn Thú dễ giết thôi, nếu may mắn, chỉ mất một hai ngày là có thể giết đủ hai ngàn.

- Được!

Lục Ly khẽ gật đầu, Độn Thú nhị tinh rất dễ đánh giết, không tiêu tốn bao nhiêu thời gian, chỉ là số lượng yêu cầu tương đối nhiều thôi. Hai người du tẩu tứ xứ cũng có thể tránh miễn thống lĩnh tóc dài truy tung ra được.

Lê thúc bắn tới, vọt thẳng vào trong đám Độn Thú trước mặt, bên kia có hơn ba mươi con Độn Thú, nhìn thấy Lê thúc liền lập tức xông đến.

Ông!

Thần Sơn hiện ra trong tay Lục Ly, Hư Không Trùng không ngừng được phóng thích, đợi khi bên ngoài cơ thể đã tụ tập đủ mấy ức Hư Không Trùng, hắn khoái tốc dẫn theo Hư Không Trùng phóng vút đi.

Vù vù!

Có năm, sáu con Độn Thú vọt về phía Lục Ly, Lục Ly vung tay lên, Hư Không Trùng bay ra, bao bọc mấy con Độn Thú kia, rất nhanh đám Độn Thú liền thống khổ quay cuồng.

Lục Ly khống chế Hư Không Trùng gặm nhấm linh hồn Độn Thú, chỉ sau mấy nhịp thở, đám Độn Thú đã bị gặm giết. Không gian giới chỉ sáng lên, Lục Ly thu lại thi thể Độn Thú vào trong Thần Sơn.

Phanh phanh phanh!

Bên kia tốc độ ra tay của Lê thúc cũng rất nhanh, lúc này đã chém giết mười mấy con Độn Thú, mỗi lần trọng kiếm vung vẩy lại có thể chém giết một con Độn Thú, khả năng phòng ngự của Độn Thú nhị tinh thực sự quá yếu.

Bình Luận (0)
Comment