Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một canh giờ sau, hai người gặp được một nhóm võ giả bảy tám người, bọn hắn hẳn là tổ đội cùng nhau đi săn giết Độn Thú. Lục Ly và Lê thúc lập tức đề cao giới bị, chẳng qua đối phương sau khi thăm dò thấy bọn họ liền chủ động vòng tránh.
Lại đi mấy canh giờ, hai người gặp được một ít Độn Thú tam tinh, chẳng qua đều không quá đặc biệt cường đại. Lục Ly và Lê thúc liên thủ tấn công, nhẹ nhõm đuổi chạy, sau đó hai người lại tiếp tục tìm kiếm Độn Thú nhị tinh mà đồ sát.
Một ngày sau!
Cuối cùng số lượng Độn Thú nhị tinh hai người săn giết được đã lên tới hơn một ngàn tám trăm con, tên thống lĩnh tóc dài kia mãi không thấy xuất hiện, cảnh này khiến hai người không khỏi yên tâm phần nào. Còn thiếu hơn một trăm Độn Thú nhị tinh, nếu may mắn, cùng lắm chỉ mất một canh giờ liền có thể kiếm đủ, đến lúc đó hai người bay thẳng về lại trong hải đảo, thế là vạn sự đại cát!
- Vận khí không sai!
Đi tới chừng hơn một nén nhang, thần niệm Lê thăm dò được trước mặt có một đám độn thú, số lượng ít nhất phải sáu mươi, bảy mươi con, là một loại quái ngư có xúc tu, nhìn qua có vẻ không quá mạnh.
Lục Ly lập tức phấn chấn tinh thần, đánh giết sáu mươi, bảy mươi con Độn Thú này, số còn lại chỉ cần tuỳ tiện đảo quanh là kiếm đủ. Lần này hắn không đứng ngoài quan chiến mà trực tiếp tiến vào trong Thần Sơn, cùng theo Lê thúc phóng tới.
Lê thúc vút vào trong đám Độn Thú, bắt đầu tiến hành đồ sát, Lục Ly cũng điều khiển Thần Sơn bay vào trong bầy Độn Thú, phóng thích Hư Không Trùng. Số lượng Hư Không Trùng cực nhiều, tuỳ tiện phóng ra mấy ngàn vạn, thoáng chốc đã gặm chết mười mấy con Độn Thú.
Bởi vì Lục Ly gia nhập, tốc độ chém giết Độn Thú càng nhanh hơn mấy phần. Qua nửa nén hương, sáu bảy mươi con Độn Thú đã bị chém giết hơn phân nửa, Lục Ly thu lại Hư Không Trùng, tránh miễn ngộ thương Lê thúc.
- Chủ nhân, đi ra, thu hồi Cửu Kỳ Sơn, có người tới!
Tiếng Lê thúc truyền âm vang lên, Lục Ly vội đi ra, lập tức thu lại Cửu Kỳ Sơn. Thần niệm hắn quét tới nơi xa, thấy được một tên võ giả chính đang khoái tốc bay về bên này, theo ở phía sau là một quái vật khổng lồ.
- Độn Thú tam tinh?
Lục Ly nhướng mày, xem ra võ giả kia bị Độn Thú tam tinh đuổi đến cùng đường mạt lộ, đành phải tới đây tìm kiếm trợ giúp từ bọn hắn, Lục Ly quay sang nhìn Lê thúc, truyền âm nói:
- Đi hay ở lại?
Chết sống của người khác Lục Ly không muốn quản, Độn Thú tam tinh này nhìn qua có vẻ rất cường đại, hai người không muốn bị người này liên lụy. Trọng kiếm trong tay Lê thúc không ngừng vung ra, đánh giết nốt mấy con Độn Thú còn lại, cười khổ nói:
- Chắc là không đi được, Độn Thú kia đã khóa chặt chúng ta, rất có thể sẽ đuổi giết theo, liên thủ với người nọ kích thương nó!
- Được!
Lục Ly cũng cảm ứng được kia khí tức nhàn nhạt của Độn Thú đã bao trùm lấy mình. Quan trọng hơn là người kia cứ lao thẳng về phía này, dù bọn hắn đào tẩu, người kia cũng sẽ đuổi theo.
- Hai vị huynh đệ, giúp một tay chém giết Độn Thú này, quay đầu tất có hồi báo!
Nơi xa võ giả kia rống to, Lê thúc khoái tốc thu lại thi thể Độn Thú xung quanh, quay sang nhìn Lục Ly một cái nói:
- Ngươi trước cứ đứng bên quan chiến, để ta đi ra đối phó là được rồi!
Hưu!
Lê thúc xông tới, võ giả kia cũng ngừng lại, phối hợp với Lê thúc tấn công Độn Thú kia. Lục Ly yên ắng áp sát lại gần, phóng thích Sát Đế quỷ trảm, lợi dụng thiên địa uy áp làm chậm tốc độ Độn Thú.
- Hả?
Lê thúc đột nhiên phát ra một tiếng kinh hô, nét mặt Lục Ly cũng đại biến, bởi vì võ giả kia bất ngờ rút về nơi xa, một mình chuồn mất.
- Mẹ nó!
Trên mặt Lục Ly hiện đầy phẫn nộ, bọn hắn có ý tốt giúp người này đánh lui Độn Thú, hắn lại bỏ hai người mà chạy?
- Không đúng... là âm mưu!
Lê thúc đột nhiên rống to, bởi vì nơi xa lại có người vọt tới bên này, theo ở sau lưng người kia là hai con Độn Thú khổng lồ!
Nếu chỉ là người khi trước chạy mất, vậy thì cũng không sao, nhưng giờ đột nhiên lại có người dẫn theo hai con Độn Thú tam tinh chạy đến, nếu nói không có vấn đề, đánh chết Lê thúc cũng không tin.
Ba con Độn Thú tam tinh, bằng vào Lục Ly và Lê thúc tuyệt đối không cách nào địch lại. Nếu Lục Ly không đưa binh khí Hồng Linh Thiên Bảo của Lê thúc cho Lăng Thanh Diễn, khả năng Lê thúc còn đủ sức đánh một trận.
Giờ không còn binh khí, chiến lực Lê thúc giảm đi nhiều, tưởng muốn nhẹ nhàng kích thương hay đánh chết Độn Thú tam tinh là điều rất khó. Một khi bị ba con Độn Thú cuốn lấy, Lê thúc tất chết không nghi ngờ. Còn về Lục Ly thì càng thảm, Cửu Kỳ Sơn tàn khuyết làm sao đỡ được ba con Độn Thú không ngừng tấn công. Khả năng phòng ngự của bản thân Lục Ly lại yếu, bị Độn Thú tam tinh đánh trúng, chết đi là điều gần như chắc chắn.
Lê thúc và Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, hai người gần như không chút ngập ngừng, ý định đầu tiên hiện ra chính là đào tẩu. Lê thúc lập tức truyền âm cho Lục Ly nói:
- Chủ nhân, ngươi đi trước, ta đoạn hậu, sau này có cơ hội thì giúp ta chiếu cố con gái.
- Cùng đi!
Lục Ly lại nói:
- Ngươi tiến vào trong Thần Sơn, ta thả ra Hư Không Trùng ngăn cản, chúng ta còn có cơ hội trốn thoát!
- Vấn đề là như thế rất dễ bại lộ Cửu Kỳ Sơn!
Lê thúc nôn nóng truyền âm nói, thân hình Lục Ly chợt lóe, tiến vào trong Thần Sơn, sau đó khoái tốc bay về phía Lê thúc, vừa bay vừa truyền âm nói:
- Bại lộ thì bại lộ, dù Cửu Kỳ Sơn bị đoạt mất cũng không sao, không tìm được ba tòa Thần Sơn còn lại, Cửu Kỳ Sơn này cũng không mấy tác dụng, ta cần ngươi còn sống!
Câu nói sau cùng khiến Lê Thúc nghe mà nước mắt lưng tròng. Trước kia Diêm Hồng không chút do dự vứt bỏ hắn, lúc này Lục Ly lại đưa ra quyết định hoàn toàn trái ngược.
Phải biết hắn chỉ là Hồn Nô của Lục Ly, đối với chủ nhân mà nói, Hồn Nô không khác gì linh thú cả.
Nếu Lục Ly đã quyết định, Lê thúc cũng không tiện nói thêm cái gì. Thần Sơn lóe lên quang mang, Lê thúc tiến vào bên trong.