Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau đó Lục Ly điên cuồng phóng thích Hư Không Trùng, một bên phóng thích Hư Không Trùng một bên khống chế Thần Sơn phi hành, đồng thời lệnh cho Hư Không Trùng tấn công tất cả sinh linh xung quanh.
Ngao!
Độn Thú tam tinh gần đó có chút linh trí, vung vẩy đuôi quét tới Thần Sơn, Thần Sơn lập tức bị nện bay. Tiếng Tiểu Lục truyền âm vang lên:
- Chủ nhân, cứ tiếp tục công kích thế này mấy lần, sáu tòa Thần Sơn giải thể mất.
- Ta biết!
Lục Ly đáp, thần niệm quét về phía Độn Thú đang truy tung kia, chẳng qua nương theo Hư Không Trùng gặm cắn, Độn Thú kia chợt ngưng, đuôi vung vẫy quất đánh tứ tung.
Hưu!
Võ giả nơi xa khoái tốc bay tới, đang bay thì chợt trợn tròn mắt, bởi vì Lục Ly và Lê thúc tiến vào trong Thần Sơn, Độn Thú phía sau dồn hết mọi chú ý lên người hắn. Độn Thú bên này cũng phát hiện hắn, hơn nữa Độn Thú kia bị Hư Không Trùng tấn công, chính đang vô cùng phẫn nộ. Bên cạnh đó còn có vô số Hư Không Trùng bay rợp trời, mấy ức Hư Không Trùng tách ra lao vút về phía hắn.
- Đi!
Lục Ly điều khiển Thần Sơn yên ắng dán sát đáy biển bay đi, tốc độ không dám quá nhanh, bởi thế ba con Độn Thú đều không để ý Thần Sơn. Rốt cuộc Thần Sơn không có khí tức sinh mạng, Độn Thú tuy có linh trí, nhưng bên kia còn có một tên nhân loại khác, tự nhiên chúng phải tấn công nhân loại kia trước.
- Tốt!
Bay đi hơn mười dặm, Lục Ly khống chế Cửu Kỳ Sơn tăng tốc, nhưng vừa bay ngàn dặm, Lục Ly và Lê thúc lần nữa cảm ứng được một đạo thần niệm cường đại.
- Thần niệm này mạnh quá, chẳng lẽ là tên thống lĩnh kia?
Lục Ly và Lê thúc liếc mắt nhìn nhau, trong thần niệm này cất chứa sát ý nhàn nhạt, Lục Ly thoáng trầm ngâm, sau đó lập tức khống chế Thần Sơn bay lên mặt biển.
Ông!
Lục Ly và Lê thúc vọt ra Thần Sơn, khí thế đề thăng cực thịnh, cứ thế rêu rao bay về hướng bắc. Bọn hắn hoài nghi đạo thần niệm vừa rồi là của tên thống lĩnh tóc dài, bởi thế không dám mạo hiểm mà bay lên mặt biển, phóng thích khí tức, như thế khả năng sẽ hấp dẫn rất nhiều người chú ý. Thống lĩnh tóc dài chắc còn chưa to gan đến mức dám quang minh chính đại đánh giết hai người.
Hai người đã đánh giết được gần hai ngàn Độn Thú, giờ về lại hải đảo, tuỳ tiện tìm thêm ít Độn Thú liền có thể hoàn thành nhiệm vụ. Bởi thế việc cần gấp trước mắt là lập tức chạy về hải đảo, phòng ngừa thống lĩnh tóc dài truy sát.
- Cũng may, cũng may...
Hai người bay đi mấy ngàn dặm, không thấy có người truy tung, lập tức như trút được gánh nặng. Bởi vì bay cao, tuy khí thế toàn thịnh, song không kinh động đến Độn Thú dưới đáy biển, bởi thế trên đường rất an bình.
Bay hơn một canh giờ, đã loáng thoáng thấy được hải đảo nơi xa, Lục Ly và Lê thúc triệt để yên tâm. Lê Thúc nghĩ nghĩ rồi dừng lại nói:
- Hay là đi xuống tìm kiếm thêm it Độn Thú, góp cho đủ số lượng...
- Được!
Lục Ly khẽ gật đầu, hải đảo đã ở ngay trước mắt, lấy tốc độ hai người rất nhanh liền có thể đến nơi, ở đây đã tính là an toàn. Hai người còn thiếu hơn một trăm Độn Thú, tùy tiện tìm xem quanh đây là đủ rồi.
Hai người lao xuống đáy biển, bắt đầu dạo quanh, đáng tiếc Độn Thú nơi này có vẻ đã bị đánh chết sạch, hai người dạo hơn một nén hương mà chỉ tìm được mười mấy con Độn Thú.
Giờ còn chưa thể đi về, đành phải tiếp tục vây di chuyển quanh hải đảo, mở rộng phạm vi tìm kiếm. Tiêu tốn hơn một canh giờ, hai người rốt cục cũng đánh chết đủ hơn trăm Độn Thú còn lại.
Thần niệm quét vào trong không gian giới chỉ, xác định số lượng không sai, hai người đều thở phào một hơi, cửa này xem như qua. Chỉ cần trở về liền có thể đi xông tầng thứ nhất Trấn Yêu Tháp, được đến thân phận thiết bài, vậy liền triệt để an toàn.
- Đi!
Hai người lao lên mặt biển, còn chưa tới nơi, Lê thúc chợt khẽ nhíu mày, thần niệm Lục Ly quét qua, sắc mặt lập tức cũng chuyển vẻ âm trầm.
Bởi vì trên mặt biển đang có một đội quân sĩ, thống lĩnh tóc dài cũng ở trên đó. Ngoài ra còn cả tên dẫn tới độn thú và tên võ giả chuồn mất khi trước.
Đã tới nước này, có tránh cũng không tránh được, Lục Ly và Lê thúc cắn răng bay lên. Vừa xông ra khỏi mặt biển, Lê thúc chủ động bay về phía tên thống lĩnh tóc dài, đứng ở trước mặt hắn cách chừng vài trăm mét, chắp tay nói:
- Gặp qua thống lĩnh!
Lục Ly cũng hành lễ theo, chỉ là không thốt nửa lời, hắn muốn xem xem tên thống lĩnh này lại muốn giở trò gì?
- Là bọn hắn à?
Thống lĩnh tóc dài chỉ vào Lê thúc và Lục Ly, hỏi tên võ giả chuồn mất khi trước.
Người kia khẽ gật đầu, thần sắc bi phẫn nói:
- Không sai, Dương thống lĩnh, chính là bọn hắn. Hai người bọn hắn dẫn tới ba con Độn Thú tam tinh, hại chết ca ca ta!
- ...
Lục Ly và Lê thúc nghe mà trợn tròn mắt, biểu tình như gặp phải quỷ. Không ngờ người này lại đổi trắng thay đen, vu oan giá họa? Năng lực trợn mắt nói lời bịa đặt khiến hai người không khỏi nhìn mà than thở.
Dương thống lĩnh mắt lạnh nhìn Lục Ly và Lê thúc, nói:
- Tại sao hai người các ngươi làm ra chuyện ác liệt như vậy? Hại chết đồng môn, nên gánh tội gì?
- Ha ha!
Trong lòng Lục Ly và Lê thúc đều cười lạnh, xem ra không phải người này đổi trắng thay đen, là Dương thống lĩnh bắt hắn nói vậy. Mục đích rất rõ ràng, chính là cố ý gây chuyện, chọc giận hai người, để hắn tiện ra tay đánh giết.
- Chủ nhân đừng nóng giận!
Lê thúc sợ Lục Ly trẻ tuổi nóng tính, truyền âm nói:
- Một khi chúng ta tức giận, đụng chạm hắn, hắn liền có cớ động thủ, để ta ứng phó được rồi!
Lục Ly không hề xung động, hắn đâu có ngu, tự nhiên dâng cơ hội động thủ cho Dương thống lĩnh? Khoan nói bọn hắn không làm chuyện kia, dù có làm thì tên thống lĩnh này cũng không tư cách chấp pháp. Hắn lại muốn xem xem, tên Dương thống lĩnh này định mượn cớ sinh sự thế nào?
…
Sau khi được đến xác nhận từ Lục Ly, Lê thúc bình tĩnh chắp tay nói:
- Dương thống lĩnh, chúng ta chưa từng gieo họa đồng môn, khi trước đúng là có chuyện như vậy, chẳng qua...
Lê thúc còn chưa dứt câu, Dương thống lĩnh đã trực tiếp ngắt lời:
- Ngươi thừa nhận chuyện này?