Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2517 - Chương 2504: Trấn Yêu Tháp

Bất Diệt Long Đế Chương 2504: Trấn Yêu Tháp

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Rất nhiều võ giả quét mắt nhìn Lục Ly, tuy không nói gì, nhưng khóe miệng đều lộ ra vẻ cười lạnh, hiển nhiên biết Lục Ly muốn đi xông Trấn Yêu Tháp, cảm thấy hắn không biết tự lượng sức mình, tự tìm đường chết.

Lục Ly không để ý ánh mắt người khác, an tĩnh đứng một bên chờ đợi. Mãi ba canh giờ sau, bên ngoài tụ tập năm sáu mươi người, tên quân sĩ kia mới khua tay nói:

- Tất cả đi theo ta, trên đường chú ý đừng đi loạn, cũng đừng dùng thần niệm dò xét lung tung, nếu không chọc giận tới các vị đại nhân, có bị giết cũng đừng trách ta không nhắc nhở.

Ba tên quân sĩ đi trước dẫn đường, chúng nhân khoái tốc cùng theo, không ai dám phi hành, cứ thế lượn vòng qua từng ngọn núi. Đợi khi đến bên trong tòa đại sơn, Lục Ly và Lê thúc không dám phóng thích thần niệm, chỉ có thể dùng mắt quan sát bốn phía.

Người trong đại sơn không nhiều không ít, nơi này được tu kiến thành bảo. Đãi ngộ rõ ràng khác với bên ngoài, dù đối với đa phần võ giả mà nói, ở nơi này cũng đều như nhau, nhưng từ điểm này có thể nhìn ra bởi vì thực lực khác biệt mà mang tới địa vị tôn ti khác biệt.

Đến trong mười tám tòa đại sơn, thiên địa linh khí nồng nặc hơn bên ngoài nhiều, càng đi vào trong lại càng nồng đậm. Lúc Lục Ly và Lê Thúc thấy được ngọn sơn phong đâm thẳng tầng mây, thiên địa linh khí ở bên này đã nồng đậm đến một mức kinh người.

- Theo truyền thuyết, thiên địa linh khí trên đỉnh núi kia đậm đặc sánh ngang Hồng Mông bí cảnh!

Phải đến lúc này Lục Ly mới có cảm nhận trực quan về thiên địa linh khí ở đây, thiên địa linh khí trên đỉnh núi chí ít phải nồng đậm gấp bên ngoài nghìn lần. Tu luyện ở đó, tốc độ đề thăng thần lực nhanh gấp nghìn lần bên ngoài, quả nhiên là một tòa Tiên Linh chi sơn.

Ngọn núi này vô cùng dốc đứng, có một sơn đạo cuốn vòng lên đỉnh, cả ngọn núi tựa như ruộng bậc thang, từng tầng từng tầng, sương trắng vờn quanh. Từ xa nhìn lại có thể thấy được từng hàng thành bảo chỉnh tề, hoặc là sơn động như ẩn như hiện dưới sườn núi, ẩn ẩn còn có thể thấy được có nhân ảnh chớp động.

Lục Ly thấy trong mắt đám người xung quanh đều lộ vẻ hớn hở, đây mới thật sự là Thiên Vân Sơn, có thể ở trong ngọn núi này không chỉ rất có ích cho tu luyện, còn được đến địa vị cao cao tại thượng. Đừng nói quân sĩ, dù là thống lĩnh gặp đều phải cúi mình hành lễ.

- Trấn Yêu Tháp!

Sự chú ý của Lục Ly bị tòa bảo tháp dưới núi hấp dẫn, bởi vì tòa tháp này rất kỳ lạ, không chỉ không cao lớn nguy nga như Lục Ly tưởng tượng, mà còn là một tòa tháp nghiêng!

Bảo tháp nhìn có vẻ rất lâu trời, mặt trên dày đặc rêu xanh, tang thương cổ lão, như thể đã trải qua vô tận năm tháng, lâu năm thiếu tu sửa đến độ nghiêng lệch, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Tòa tháp này nhìn thế nào cũng không giống như là chí bảo, nếu không phải biết trước tòa tháp này là Trấn Yêu Tháp, Lục Ly tuyệt đối không dám tin trong tháp thật có Yêu Ma cường đại.

Có người đứng sẵn dưới Trấn Yêu Tháp, hơn nữa người cũng không ít, tốt thiểu đã có mấy trăm người hội tụ về này.

Đám người này tụ tập với nhau, lại không có ý tiến vào trong tháp, có người còn ngồi xếp bằng trên đất, cảnh này khiến Lục Ly không khỏi nghi hoặc. Ngoài tháp không thấy được tình hình bên trong, ở ngoài này thì có náo nhiệt gì để nhìn đâu?

Ba tên quân sĩ dẫn chúng nhân đi đến Trấn Yêu Tháp, vô số thần niệm quét tới. Lục Ly phát hiện rất nhiều thần niệm khóa chặt mình, trong lòng lại càng thêm nghi hoặc.

- Ha ha, tiểu tử này thực lực yếu thế mà cũng dám xông Trấn Yêu Tháp? Cược lần này có vẻ sáng nước, ngươi nói xem ta nênđặt hắn một ngày liền chết, hay là ba ngày rồi mới chết?

- Ta thấy tốt nhất nên cược kèo hắn không xông qua tầng thứ nhất, mặc dù tỉ lệ cược chắc không cao, nhưng thế mới chắc thắng. Ta chuẩn bị đặt một trăm Thần Nguyên Kim!

- Ta cược hắn một ngày liền chết, một vốn bốn lời!

Bên kia bắt đầu có người nghị luận, mặc dù thanh âm rất nhỏ, song vẫn bị Lê thúc nghe được. Lê thúc thấy Lục Ly thoáng nghi hoặc bèn giải thích nói:

- Đám người này chắc là nhàn đến trứng đau, có người làm nhà cái cược sống chết của người xông tháp, những người kia đều đang đặt cược.

- Hả?

Lục Ly hơi ngớ, sau đó khóe miệng nhếch lên ý cười, truyền âm nói với Lê thúc:

- Lê thúc, hay là chúng ta cũng đi đánh cược thử xem, đặt toàn bộ thần nguyên cược ta có thể xông qua cửa thứ nhất? Cược thắng liền một vốn bốn lời!

Lê thúc trừng mắt nói:

- Ngươi tự tin vậy ư?

- Không!

Lục Ly nhún vai nói:

- Ta đang nghĩ nếu ta chết rồi, có giữ lại thần nguyên cũng vô dụng, không bằng cược một lần, vạn nhất xông qua, chẳng phải liền phát tài?

Trấn Yêu Tháp không cao, tổng cộng năm tầng, tính ra chỉ khoảng ba mươi mấy mét. Bề ngoài thoạt nhìn như là do gạch đá xây đắp mà thành, không khác cổ tháp nhân gian là mấy, nếu không phải biết tháp này là Trấn Yêu Tháp, Lục Ly cảm thấy chỉ cần lật tay liền có thể chấn vụn.

Trấn Yêu Tháp chỉ có một cửa, lúc này cửa lớn mở ra, bên trong đen nhánh, không thấy rõ bất cứ thứ gì, thần niệm quét vào cũng cảm thấy bên trong chỉ là một vùng tăm tối.

Tên quân sĩ họ Lỗ mở miệng nói:

- Các ngươi chỉ có thể ở lại bên trong mười ngày, mười ngày sau liền sẽ tự động truyền tống đi ra. Phía cuối tầng thứ nhất có một cánh cửa, nếu tiến vào được cánh cửa kia liền tính là xông qua tầng thứ nhất, sau đó cũng sẽ bị truyền tống đi ra. Được rồi, tiến vào đi!

Vừa dứt lời, đám đông đợi bên ngoài lập tức thúc giục thần giáp, tay cầm Thần binh vọt vào. Một khi bước qua cánh cửa, thân hình lập tức tan biến, không thấy đâu nữa.

Lê thúc và Lục Ly không tiến vào ngay, Lê thúc lắng nghe đám người vây xem gần đó nói chuyện, biết đã có người mở cược. Chính hắn cũng bị người đặc cược, số người đặt cửa Lục Ly nhiều nhất, nhà cái là một lão giả tóc đỏ, khí tức rất mạnh, hẳn là Thiên Thần nhị kiếp đỉnh phong.

Lê thúc và Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, Lục Ly đưa qua một chiếc giới chỉ, Lê thúc rảo bước đi tới chỗ lão giả, sau đó chỉ vào Lục Ly nói:

- Ta muốn đặt cược hắn? Được chứ?

Bình Luận (0)
Comment