Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- A...
Tên võ giả này không có chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, trên lợi trảo Dương thống lĩnh có khí lưu màu đen vờn quanh, chỉ một trảo liền bóp nát đầu người kia.
- Ách!
Sự tình diễn tính quá nhanh, Lục Ly và Lê thúc đều không kịp phản ứng, nhìn đầu lâu người kia nổ tung, máu thịt tung tóe, sống lưng hai người không khỏi lạnh toát.
Dương thống lĩnh ra tay cực quyết đoán, trở mặt không nhận người, một lời không hợp liền giết luôn người mình, thủ đoạn quá cay độc.
Hưu!
Động tĩnh bên này kinh động người trên đảo, hơn mười người có mặt trên đảo bay vụt đến, chớp mắt đã tới bên này. Hai tên thống lĩnh thấy cỗ thi thể không đầu rơi trên mặt biển, lại thấy máu tươi vương lại trên tay Dương thống lĩnh. Lão giả thống lĩnh họ Trần nhíu mày nói:
- Dương thống lĩnh, ngươi làm cái gì vậy?
- Người này làm chuyện ác, còn muốn vu hãm đồng môn!
Dương thống lĩnh tức giận bất bình chỉ vào thi thể nói:
- Vừa rồi hắn còn muốn lợi dụng bản thống lĩnh, tất cả mọi người ở đây đều có thể làm chứng, người này chết không có gì để tiếc, quay đầu ta sẽ báo cáo lại với Ngưu trưởng lão!
- Thật ư?
Trần thống lĩnh quét mắt nhìn mấy tên quân sĩ còn lại.
Dương thống lĩnh cũng lạnh lùng quét mắt đi qua, mấy tên quân sĩ kia lập tức cảm thấy sống lưng lạnh toát, không ngừng gật đầu phụ họa. Trần thống lĩnh lại đảo mắt nhìn về phía Lê Thiên và Lục Ly, Lê Thiên trầm ngâm một lát rồi chắp tay nói:
- Đại nhân, sự tình đúng như Dương thống lĩnh nói, người này đổi trắng thay đen, vu hãm chúng ta. May mà Dương thống lĩnh nhìn rõ mọi việc, nếu không chú cháu chúng ta đã chết oan.
- Dù thế cũng không thể lạm sát, hẳn nên báo lên cho Hình Pháp Đường phán quyết mới đúng!
Trần thống lĩnh có chút bất mãn nhìn Dương thống lĩnh nói:
- Gần đây ngươi liên tục giết hại hai người, chuyện lần này ngươi tự đi mà giải thích với Ngưu trưởng lão.
- Không cần ngươi nhắc nhở!
Dương thống lĩnh lạnh lùng nói:
- Bản thống lĩnh làm việc tự có phân tấc, mọi trách nhiệm, bản thống lĩnh gánh hết!
- Hừ!
Trần thống lĩnh dẫn người về lại hải đảo, chờ sau khi bọn hắn đi rồi, Lục Ly và Lê Thiên nhìn nhau một cái, trong mắt hai người đều hiện lên sát ý. Tên Dương thống lĩnh này quá độc ác, nếu có cơ hội, nhất định phải diệt hắn, nếu không... hậu hoạn khôn lường!
…
Hoàn thành nhiệm vụ, Lục Ly và Lê thúc chờ đợi trên đảo, Dương thống lĩnh dẫn người tuần sát ngoài đảo, sau đó cũng không thấy đến tìm đám người Lục Ly gây sự.
Đợi lúc tất cả mọi người hoàn thành nhiệm vụ thì đã là năm sáu ngày sau, có bảy tám người tử nạn, hẳn là bị Độn Thú tam tinh cường đại đánh chết. Ba vị thống lĩnh dẫn theo chúng nhân truyền tống đi ra bí cảnh, Lục Ly và Lê thúc lại về trong hang đá.
Qua chuyện lần này, hai người càng thêm kiên định quyết tâm phải xông qua tầng thứ nhất Trấn Yêu Tháp, lấy được thân phận thiết bài, bằng không sớm muộn sẽ bị Dương thống lĩnh giết chết.
Người này có thù tất báo, lần này hai người khiến hắn nhếch nhác như thế, không tiếc giết chết người mình, hắn há có thể chịu để yên? Hiện tại hắn mang thân phận thống lĩnh, Lục Ly và Lê thúc không tiện xuống tay, hơn nữa chiến lực hắn cũng rất mạnh, Lục Ly và Lê thúc không cách nào miểu sát, bởi thế chỉ còn cách trước lấy cho được thân phận thiết bài rồi tính.
Vừa trở về, hai người liền đóng cửa huyệt động bế quan, chờ đến đầu tháng sau trực tiếp đi xông Trấn Yêu Tháp.
Cảm ngộ được trạng thái Mộng Ảo chi cảnh, nhưng Lục Ly lại chưa biết nên tham ngộ chân ý nào, thế là đành chuyển sang tu luyện thần lực, luyện hóa linh dược bồi bổ linh hồn, đồng thời hồi tưởng từng sát chiêu chân ý mà mình đang nắm giữ, xem xem phương diện nào có thể đề thăng.
- Nếu tìm được nơi có lôi điện thì tốt biết mấy, như thế liền có thể đề thăng nhục thân. Khoan nói đề thăng nhục thân đến trình độ như Tử Đế, dù chỉ bằng một nửa, hẳn cũng đã có thể đi ngang ở Nhị trọng thiên.
Đầu óc Lục Ly cấp tốc chuyển động, chỉnh lý lại các ý tưởng trong đầu. Hắn cảm thấy tu luyện sau này nên phân thành hai bước... đầu tiên là đề thăng nhục thân, hai là nghĩ cách để Sát Đế quỷ trảm tăng số chuyển. Sát Đế quỷ trảm nhiều thêm một lần chuyển, uy lực sẽ tăng lên theo cấp số nhân. Nếu có thể đạt tới thập chuyển, Lục Ly tin tưởng quét ngang toàn bộ Nhị trọng thiên đều không thành vấn đề.
- Lôi điện? Không biết giờ Tiểu Bạch thế nào?
Nhắc đến lôi điện, Lục Ly liền nghĩ đến Tiểu Bạch, trong lòng không khỏi có chút áy náy. Hắn đến Nhị trọng thiên quá gấp, không có thời gian đi tìm Tiểu Bạch. Bởi vì Tiểu Bạch đang ở trong Lôi Đình Kiếp, Lục Ly không dám để Lăng Thanh Diễn đi tìm, lúc này Tiểu Bạch chắc đang khổ cực chờ hắn đi về, hắn lại không từ mà biệt, Tiểu Bạch hẳn rất thương tâm.
- Không nghĩ nữa, qua một đoạn thời gian nữa chắc Tiểu Bạch sẽ xuống Thần Giới. Năng lực phòng ngự của Tiểu Bạch cường đại như vậy, ở Thần giới không ai có thể thương hại nó được.
Lục Ly lắc đầu không nghĩ nhiều nữa, hắn đến Nhị trọng thiên là vạn bất đắc dĩ, giờ đã vậy rồi, có muốn quản cũng quản không được.
Tiếp tục bế quan, thời gian nhanh chóng trôi đi, chớp mắt đã đến đầu tháng. Lục Ly và Lê thúc lại không lập tức đi tìm Vương thống lĩnh, sang ngày thứ hai hai người mới xuất phát, tìm đến tòa thành bảo khi trước, diện kiến Vương thống lĩnh.
- Ngươi cũng muốn đi xông Trấn Yêu Tháp?
Vương thống lĩnh nhìn Lục Ly một lúc, ngữ khí mang theo một tia giễu cợt, lát sau mới nhịn không được nhắc nhở nói:
- Thanh niên, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng mơ tưởng xa xôi, ngươi có thể tu luyện tới cảnh giới này đã không dễ dàng, đừng tự mình hại mình.
Lục Ly khom lưng nói:
- Đa tạ Vương thống lĩnh nhắc nhở, ta kiên trì muốn đi xông một lần thử xem.
Không đi xông, sớm muộn sẽ bị Dương thống lĩnh giết chết, Lê thúc đã tìm hiểu qua về tình hình trong Trấn Yêu Tháp, chỉ cần không mạo hiểm xung động, dù không xông qua được thì cũng có hi vọng giữ mạng.
- Tiểu Lỗ, ngươi đi an bài!
Vương thống lĩnh khoát tay, một tên quân sĩ dẫn hai người đi ra chờ ngoài thành bảo. Tiếp sau lũ lượt có người tới, ai nấy đều được đưa tới chờ ở chỗ Lục Ly Lê thúc.