Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Lục Ly, chúc mừng ngươi xông qua tầng thứ nhất, đây là thiết bài thân phận của ngươi!
Một tên thống lĩnh dẫn theo mấy quân sĩ đi tới, hắn quét mắt nhìn xuống danh sách một lượt, sau đó đưa cho Lục Ly một chiếc thiết bài, lật xem danh sách nói:
- Ngươi có quyền vào ở trong Lục Nguyệt Phong, một trong mười tám chủ phong. Thành bảo số mười bảy để trống, ngươi có thể trực tiếp vào ở, chuyện tiếp sau quay đầu lại thông báo với ngươi.
- Đa tạ đại nhân!
Lục Ly chắp tay, đảo mắt liếc nhìn xung quanh một lượt rồi hỏi dò:
- Ta có một thúc thúc, tên Lê Thiên, hắn ra chưa?
- Vẫn chưa!
Thống lĩnh lắc đầu, bổ sung nói:
- Hắn vẫn không chết, ngươi có thể đi về trước, cũng có thể ở lại đây chờ hắn. Ngươi đã có thiết bài thân phận, trừ Thiên Vân Phong không thể tiến vào ra, những nơi còn lại có thể tùy ý đi lại. Điều kiện tiên quyết là không được làm trái quy củ Thiên Vân Sơn.
- Đa tạ đại nhân!
Giữa Lục Ly và Lê thúc có tinh thần liên hệ, hắn tự nhiên biết Lê thúc còn chưa chết, thế là lần nữa chắp tay, lẳng lặng đứng chờ, không nói gì thêm.
Hắn vừa thối lui sang bên, bảy tám người liền xông tới, đều là Thiên Thần nhị kiếp, bộ dạng ai nấy đều hung thần ác sát. Một người trong đó lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, ngươi hại chúng ta thua mất mấy trăm Thần Nguyên Kim, ngươi nói xem, chuyện này nên giải quyết thế nào?
Bảy tám người vây quanh Lục Ly, đa phần khí tức đều rất mạnh, Lục Ly lại không hề có nửa điểm sợ hãi. Nơi này nằm ngay dưới Thiên Vân Phong, bên cạnh còn có quân sĩ và thống lĩnh, đám người này há lại dám động thủ?
Lục Ly mặt không đổi sắc nói:
- Có chơi có chịu, chính các ngươi nhìn nhầm, cược sai thì quan hệ gì đến ta? Sao các ngươi không đặt cửa ta xông qua tầng thứ nhất?
Một người trong đó lập tức thẹn quá hóa giận nói:
- Tiểu tử ngươi còn ngông cuồng? Có giỏi thì theo bản tọa đi ra bên ngoài Thiên Vân Sơn chơi đùa một phen?
Lục Ly đâu có ngu, hắn lười nói nhảm với đám ma cờ bạc này, lạnh giọng đáp:
- Tránh ra, ta không muốn nói chuyện với các ngươi. Các ngươi có giỏi thì động thủ ngay ở đây, không có gan thì cút ra!
- Ngươi ...
Đám người kia tức đến đầu bốc khói, những người xung quanh đều cười nhìn sang bên này, chỉ cần không động thủ, đấu võ mồm náo động chút, bọn hắn sẽ không quản, cũng vui với đứng xem náo nhiệt.
- Đi!
Nơi không xa lão Long mở miệng nói:
- Chính các ngươi thua cược, lại đi làm khó một tên thanh niên hậu bối làm gì? Muốn chơi đúng không? Lão Long ta ra ngoài chơi với các ngươi, một mình ta đấu tám người các ngươi, thế nào?
- Không đánh với tên biến thái lão Long ngươi!
Một người trong đó trừng mắt nói, những người còn lại cũng thu cờ ngưng trống. Xem ra chiến lực lão Long này rất mạnh, uy vọng cũng cao, hắn vừa mở miệng, tất cả mọi người đều nể mặt.
Lục Ly quay sang lão Long chắp tay, tiếp tục trầm mặc đứng đó. Lâu vậy rồi mà Lê thúc vẫn chưa chết, vậy tạm thời hẳn là không chết được, chỉ phải xem hắn có thể xông qua tầng thứ nhất hay không? Chiến lực Lê thúc trong hàng ngũ Thiên Thần nhị kiếp cũng được tính là không sai, năng lực phòng ngự cực mạnh, có lẽ sẽ có cơ hội xông qua được.
Đợi nửa ngày, Lục Ly dứt khoát khoanh chân ngồi xếp bằng, rốt cuộc ở đây an toàn tuyệt đối, không ai dám động thủ với hắn. Xung quanh không phải là không có người bế quan tu luyện, phải biết thiên địa linh khí ở chỗ này vô cùng nồng đậm.
- Tầng thứ nhất Trấn Yêu Tháp đã khủng bố vậy rồi, chẳng phải tầng thứ hai sẽ càng thêm khủng bố? Không biết phải cần thực lực thế nào mới có thể qua được tầng thứ ba tầng thứ tư tầng thứ năm?
Trong lòng Lục Ly có chút đắng chát, xông qua tầng thứ năm mới có thể được đến cơ hội tiến vào Hồng Mông bí cảnh, lúc trước hắn còn mơ tưởng tiến vào, giờ xem ra đấy là người si nói mộng.
Tầng thứ hai chắc ít nhất phải là Thiên Thần nhị kiếp đỉnh phong mới có thể qua được, như vậy tầng thứ ba hẳn cần Thiên Thần tam kiếp mới có thể xông qua, cứ thế mà tính, đến tầng thứ năm chắc phải cần là Thiên Thần tứ kiếp.
- Không đúng!
Lục Ly lắc đầu, Đại Ma Vương chắc cũng chỉ có chiến lực Thiên Thần tam kiếp đỉnh phong, tộc muội Đại Ma Vương dù thực lực cường hoành, đoán chừng cũng là Thiên Thần tam kiếp mà thôi.
Nếu chủ nhân Thiên Vân Sơn cũng chỉ có thực lực mạnh cỡ đó, độ khó trong Trấn Yêu Tháp không khả năng cao như mình tưởng tượng, chắc là tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp sẽ không quá mức khó khăn.
- Đợi Lê thúc đi ra, quay đầu ta phải đích thân đi tìm người dò la tin tức mới được!
Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó bắt đầu tập trung tu luyện, tu luyện ở đây, thần lực quả nhiên đề thăng rất nhanh, ít nhất phải nhanh gấp mười lần bên ngoài. Lục Ly không đi lĩnh hội chân ý, một bên tu luyện thần lực, một bên lưu ý tình hình.
Đã bốn ngày qua đi, lại có một nhóm người đến xông Trấn Yêu Tháp, trong đó có ba người đi xông tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp, bên phía lão Long thì vẫn tiếp tục có người đặt cược.
Mấy ngày sau, cánh cửa truyền tống không ngừng lấp lánh quang mang, lần lượt có người chết đi. Đến ngày thứ tám, có người truyền tống ra, lại có người xông qua tầng thứ hai.
Ngày thứ mười hai, Trấn Yêu Tháp lấp lánh quang mang, một người bắn ra, toàn thân đầy máu, một chân cụt mất, vừa đi ra liền ngã vật xuống đất.
- Lê thúc!
Mắt Lục Ly mở to, tức tốc vọt tới, Lê thúc thấy Lục Ly, lại không có vẻ gì là kinh dị, bởi vì hắn và Lục Ly có liên hệ tinh thần. Nếu Lục Ly chết rồi, liên hệ tinh thần lại không giải trừ, hắn cũng sẽ chết theo.
Hắn cười khổ bò dậy ngồi xếp bằng, nuốt một viên đan dược trị thương nói:
- Ngươi chờ ngoài này lâu chưa?
- Mới thôi, được hơn mười ngày!
Lục Ly đáp.
- Hơn mười ngày?
Lê Thúc tưởng là Lục Ly tiến vào đến ngày thứ mười liền truyền tống ra, lại không ngờ Lục Ly chỉ mới ra ngoài hơn mười ngày trước. Trên mặt hắn thoáng hiện vẻ ngạc nhiên, lát sau mới không quá tin tưởng hỏi:
- Ngươi xông qua tầng thứ nhất?
- Ừm!
Lục Ly khẽ gật đầu, vẻ ngạc nhiên trên mặt Lê Thúc càng đậm.