Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2527 - Chương 2514: Có Phải Ngươi Ngu Không?

Bất Diệt Long Đế Chương 2514: Có phải ngươi ngu không?

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hắn tiêu tốn thời gian dài như vậy, còn bị thương nặng như thế mới liều mạng xông qua được. Lại không ngờ chiến lực như Lục Ly cũng có thể xông qua, hơn nữa nghe ngữ khí có vẻ còn rất nhẹ nhàng?

- Lê Thiên, chúc mừng ngươi xông qua tầng thứ nhất, đây là lệnh bài thân phận của ngươi. Nếu các ngươi đã là chú cháu, vậy thì đều tới ở Lục Nguyệt Phong cả đi.

Tên thống lĩnh thủ hộ Trấn Yêu Tháp đi tới, Lục Ly giúp Lê thúc tiếp lấy lệnh bài, nói:

- Chúng ta đi Lục Nguyệt Phong trước?

- Chờ đã!

Lê thúc lại khoát tay, nhìn qua chỗ lão Long, khẽ cười nói:

- Chúng ta còn đặt cược cơ mà, chín mươi viên Thần Nguyên Kim đấy, hắc hắc!

Lục Nguyệt Phong nằm ở mạn tây bắc Thiên Vân Phong, cách Trấn Yêu Tháp không xa, chỉ chừng hơn mười dặm. Vốn Lục Ly và Lê thúc có thể ở riêng hai tòa thành bảo, nhưng thành bảo ở đây thực sự quá lớn, ở một mình thì trống trải, bản thân Lê thúc lại đang bị trọng thương, Lục Ly bèn dứt khoát mang Lê thúc về thành bảo của mình.

Lê thúc trị liệu, Lục Ly thì tu luyện. Hắn định đợi Lê thúc khôi phục thương thế xong lại ra ngoài tìm hiểu tin tức một phen.

Lê thúc làm việc quá sơ suất, rất nhiều tình báo đều không biết rõ ràng, hắn phải tự mình đi tìm hiểu xem sao.

Năm ngày sau, thương thế Lê thúc khôi phục phần nào, Lục Ly một mình đi ra thành bảo, bắt đầu dạo quanh trong Lục Nguyệt Phong. Trên người hắn có chín mươi viên Thần Nguyên Kim, hắn định dùng số Thần Nguyên Kim này để mở đường, tìm hiểu rõ ràng về tình hình ở Thiên Vân Phong và Trấn Yêu Tháp.

Dạo quanh một vòng trong Lục Nguyệt Phong, nơi đây có rất nhiều thành bảo, nhưng trừ số ít thành bảo bỏ trống ra, những thành bảo còn lại đều đóng chặt cửa, rõ ràng người ở bên trong đang tập trung tu luyện.

- Bên kia có một ao nhỏ!

Lục Ly đi đến bên cạnh ngọn núi mặt bắc, thấy được giữa sườn núi có một ao nhỏ, nơi đó sương mù vờn quanh, ẩn ẩn còn có thể thấy được bóng người. Lục Ly vội vàng men theo sơn đạo đi lên, quả nhiên đi đến gần, thần niệm quét tới, phát hiện bên trong có một vài người đang bế quan tu luyện cạnh cao.

- Đều đang bế quan?

Thần niệm Lục Ly quét nhìn, phát hiện cạnh ao có tổng cộng mười một người, tất cả đều đang bế quan tu luyện. Đang tu luyện, ghét nhất là bị người khác quấy rầy, nếu Lục Ly cường hành gọi tỉnh bọn họ, đừng nói tìm hiểu tin tức, e là sẽ còn dẫn lên đối phương phẫn nộ.

- Bên kia có người!

Phía thượng du là một dòng sông nhỏ, thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện cách chỗ này vài dặm có một nữ tử, nữ tử kia chính đang tản bộ bên bờ sông.

- Đi hỏi thử xem!

Nữ nhân thích nhất là chiếm tiểu tiện nghi, cũng rất hay tám chuyện, là đối tượng rất thích hợp để tìm hiểu tin tức. Lục Ly rảo bước đi đến, tới cách nữ tử kia chừng nửa dặm liền cố ý làm lớn tiếng, tránh miễn nữ tử hiểu lầm.

Nữ tử không biết có nghe được tiếng bước chân Lục Ly không, vẫn cứ một mình trầm tư, đứng bên bờ sông dưới hàng liễu rũ, mặt nhìn mặt nước suy nghĩ xuất thần, Lục Ly tới gần đều không nhận ra.

Dáng người nữ tử này rất đẹp, khoác một bộ váy dài màu xanh, khí chất thanh thuần thoát tục, thấy không rõ mặt, bởi vì trên mặt nàng được lụa mỏng che lại, hẳn là bảo vật. Lục Ly đến cách nữ tử khoảng một trượng thì dừng lại, chắp tay nói:

- Cô nương, mạo muội làm phiền một lúc.

Nữ tử quay đầu, Lục Ly nhìn thấy một đôi mắt dập dờn như sóng nước, rất sáng, rất tú mỹ. Trong mắt nàng không có tình tự ba động, mềm giọng nói:

- Có chuyện gì?

- Tại hạ Lục Ly, vừa mới đến Lục Nguyệt Phong không lâu, đây là lệnh bài thân phận của ta!

Lục Ly sợ dọa chạy nữ tử này, bèn chủ động cầm ra ngọc phù thân phận, mỉm cười nói:

- Tại hạ tìm cô nương là muốn nghe ngóng chút tin tức, nếu cô nương có thể không tiếc cho biết, tại hạ tất có hậu báo.

- Hậu báo?

Ánh mắt nữ tử thoáng hiện ý cười, hỏi ngược lại:

- Ngươi có thể cho ta hậu báo thế nào?

- Tại hạ có một ít Thần Nguyên Kim!

Trong lòng Lục Ly mừng thầm, xem ra nữ tử thích chiếm tiểu tiện nghi là chân lý không sai, hắn lấy ra từng viên Thần Nguyên Kim trắng bóng như tuyết, nói:

- Cô nương trả lời ta một vấn đề, ta liền cho cô nương một viên Thần Nguyên Kim, thế nào?

Lê thúc và hắn cược thắng chín mươi viên Thần Nguyên Kim, Lục Ly lại không biết ở Thiên Vân Sơn có chỗ nào dùng được Thần Nguyên Kim, nếu có thể thăm dò ra được tình báo chuẩn xác, có tiêu hết số Thần Nguyên Kim này cũng không sao cả.

- Được!

Nữ tử khẽ gật đầu, mắt lại không nhìn Thần Nguyên Kim trên tay Lục Ly, nàng ôn nhu nói:

- Ngươi hỏi đi, một vấn đề một viên Thần Nguyên Kim, đưa Thần Nguyên Kim trước, sau đó ta mới trả lời vấn đề của ngươi.

- Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy!

Lục Ly hào sảng nói, chủ động vứt sang một viên Thần Nguyên Mình, hỏi:

- Vấn đề thứ nhất, sau khi được đến thân phận thiết bài, thống lĩnh Thiên Vân Sơn còn dám mưu hại ta không? Tại hạ có chút ân oán với một tên thống lĩnh.

- Có gì không dám?

Nữ tử nhún vai một cái, nói:

- Thân phận thiết bài lại chẳng phải thứ ghê gớm gì, trừ phi được đến thân phận đồng bài, thống lĩnh mới sẽ không dám làm loạn. Chẳng qua bọn hắn hẳn vẫn sẽ hành sự cẩn thận chút, rốt cuộc chuyện mà vỡ lỡ, bọn hắn tất bị Hình Pháp Đường xử tử!

Câu trả lời của nữ tử khiến Lục Ly rất hài lòng, hắn lần nữa ném qua một viên Thần Nguyên Kim, nói:

- Nếu có thống lĩnh muốn hại ta, hắn sẽ dùng cách gì? Liệu còn có thể chiêu mộ ta đi săn giết Độn Thú không?

- Đây là hai vấn đề!

Nữ tử kia vươn tay ra, Lục Ly đành chịu, lại ném qua một viên Thần Nguyên Kim, lúc này nàng mới mãn ý, trả lời nói:

- Thân phận thiết bài không còn phải bị chiêu mộ, chỉ là một năm sau khi được đến thân phận thiết bài, ngươi sẽ có một lần cơ hội đến dưới Ma Vương Thạch ngộ đạo, Ma Vương Thạch lại nằm ở bên ngoài Thiên Vân Sơn, cách Thiên Vân Sơn cả ngàn dặm. Trừ phi ngươi từ bỏ cơ hội kia, bằng không rời khỏi Thiên Vân Sơn, tên thống lĩnh đó không chừng sẽ động thủ. Ngoài ra, hắn còn có thể thỉnh mời người cũng có thân phận thiết bài đi khiêu hấn ngươi, chọc giận ngươi, để ngươi ra ngoài quyết đấu!

Bình Luận (0)
Comment