Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ma Vương Thạch?
Đây là lần đầu tiên Lục Ly nghe nói đến thứ này, hắn kinh ngạc hỏi:
- Ma Vương Thạch là gì?
- Đây lại là một vấn đề khác!
Nữ tử váy xanh chìa tay ra, Lục Ly đành chịu, ném qua một viên Thần Nguyên Kim, lúc này nàng mới hài lòng nói:
- Phía tây bắc Thiên Vân Sơn có một ngọn núi, trên ngọn núi có một tảng đá, Đại Ma Vương từng tu luyện ở đây, thế nên trên tảng đá có lưu lại đạo vận, nghe nói rất nhiều người từng cảm ngộ được chân ý cường đại trên Ma Vương Thạch.
- Người có được thân phận thiết bài, mỗi năm lại có một lần cơ hội tới đó bế quan một ngày, người thân phận đồng bài thì được một tháng một lần, người thân phận ngân bài có thể tu luyện vô thời hạn ở kia. Còn về người thân phận kim bài... thực lực đã rất mạnh, không cần tới tu luyện dưới Ma Vương Thạch.
- À à, còn nơi tốt thế cơ à!
Lục Ly bất ngờ, xem ra hắn vừa mới được đến thân phận thiết bài, thế nên tên thống lĩnh khi trước còn chưa kịp nói cho hắn biết? Tròng mắt hắn khẽ đảo, tiếp tục hỏi dò:
- Tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp có dễ vượt qua không?
Nữ tử duỗi tay ra, sau khi Lục Ly ném qua một viên Thần Nguyên Kim, nàng bèn cười nói:
- Điều này phải xem thực lực, đối với cường giả có thực lực thì không khó, nhưng đối với võ giả cấp thấp thì lại không dễ, thậm chí tiến vào tất chết không nghi ngờ.
- Nói thế chẳng phải nói nhảm?
Lục Ly tròn mắt, nữ tử kia cười bổ sung thêm:
- Lấy thực lực trước mắt của ngươi, có thể xông qua tầng thứ nhất đã tính nghịch thiên, ngươi đi tầng thứ hai, khả năng chết đi cao đến tám thành.
Lục Ly ném qua một viên Thần Nguyên Kim, hỏi:
- Có thể miêu tả cụ thể hơn được không? Tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp có Yêu Ma thế nào? Thần thông ra sao? Mẹo vượt cửa là gì?
Nữ tử không đáp mà vươn ba ngón tay, sau đó xòe tay ra, Lục Ly lập tức hiểu, lại ném đi hai viên Thần Nguyên Kim, lúc này kẻ sau mới nói:
- Ba vấn đề này của ngươi, ta đều không trả lời được, bởi vì ta cũng chưa xông qua tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp. Nếu có mẹo vượt cửa, ta đã có thể xông qua tầng thứ hai rồi, chứ đâu đến nỗi giờ vẫn ở trong Thiên Vân Phong, ngươi nói xem ngươi có phải đứa ngốc không? Vấn đề như thế mà cũng hỏi ra được?
- Móa!
Lục Ly triệt để nghẹn lời, buồn bực nói:
- Cô nương, ngươi đã không trả lời được, còn lừa của ta ba viên Thần Nguyên Kim? Lừa thì cũng thôi, còn cười nhạo ta ngu, ngươi làm thế có phải hơi quá rồi không?
...
- Hì hì!
Nữ tử cười khẽ nói:
- Cái này không thể trách ta, chỉ có thể trách ngươi hỏi vấn đề quá ngu. Ngươi còn hỏi nữa không? Còn không hỏi là ta đi đấy.
Lục Ly thoáng trầm mặc, sau cùng đành cắn răng chịu thiệt, tiếp tục hỏi dò chuyện liên quan đến Thiên Vân Sơn và Trấn Yêu Tháp, chẳng qua vấn đề hắn hỏi được trau chuốt hơn nhiều, sẽ không hỏi ra những câu ngu ngốc như vừa rồi.
Nữ tử này có vẻ hiểu tương đối về Thiên Vân Sơn, tiêu tốn mấy chục viên Thần Nguyên Kim, Lục Ly dần hiểu rõ đại khái về chuyện ở Thiên Vân Sơn.
Hắn hỏi ra vấn đề sau cùng:
- Cô nương, có thể hỏi tên ngươi được không? Vấn đề này chắc không cần thu Thần Nguyên Kim đâu nhỉ?
- Có thể, vấn đề này ta trả lời ngươi miễn phí, ta tên... Tiểu Tiên Nữ.
Trong mắt nữ tử chớp qua một tia giảo hoạt, nghiêng nghiêng đầu hỏi:
- Ngươi hỏi tên ta làm gì, chẳng lẽ có ý với ta?
- Không phải!
Lục Ly xoay người vẫy vẫy tay, vừa đi vừa nói:
- Ta hỏi tên ngươi là vì không muốn gặp lại ngươi, ta không muốn lại bị ngươi gài...
- ...
Ý cười trong mắt nữ tử cứng lại, dậm chân định nói gì đó, Lục Ly lại đã khoái tốc rời đi, tan biến ở phía xa. Nữ tử hừ hừ hai tiếng, lẩm bẩm nói:
- Không muốn nhìn thấy ta? Hừ hừ, ở Thiên Vân Sơn này, ngươi còn có thể tránh được ta?
Lục Ly về lại trong thành bảo, Lê thúc đã tỉnh, hắn hỏi:
- Chủ nhân, thăm dò được thế nào?
- Không sao rồi!
Lục Ly ngồi xuống nói:
- Chỉ cần không đi ra, về cơ bản Dương thống lĩnh không uy hiếp được đến chúng ta. Chẳng qua, một năm sau chúng ta sẽ có tư cách tới dưới Ma Vương Thạch ngộ đạo, Ma Vương Thạch lại ở bên ngoài Thiên Vân Sơn, trừ phi chúng ta không đi, bằng không hắn sẽ có cơ hội ra tay.
- Ma Vương Thạch là cái gì?
Lê thúc hiếu kỳ hỏi, Lục Ly giải thích qua một lượt, Lê thúc nghĩ nghĩ rồi nói:
- Vậy tạm thời chúng ta đừng nên đi ra, cứ ở trong thành bảo này tu luyện mấy chục năm, đoán chừng đến lúc đó Dương thống lĩnh đều quên mất chuyện này.
- Không!
Lục Ly không đợi được lâu như vậy, ánh mắt hắn chuyển lạnh, nói:
- Dù sao chiến đấu xảy ra bên ngoài, Thiên Vân Sơn sẽ không quản, một năm sau chúng ta đi ra, nếu Dương thống lĩnh dám tìm chúng ta gây sự, chúng ta nhất định phải chuẩn bị chu đáo, đến lúc đó thừa cơ xử lý hắn!
- Xử lý hắn?
Mí mắt Lê thúc hơi nhảy, hỏi:
- Chiến lực Dương thống lĩnh mạnh hơn ta, hai chúng ta gộp lại e rằng cũng không phải đối thủ của hắn!
Lê thúc đột nhiên nhớ ra Lục Ly xông qua tầng thứ nhất Trấn Yêu Tháp còn sớm hơn cả mình, lập tức tinh thần khẽ chấn, hỏi:
- Không lẽ chủ nhân được đến kỳ ngộ nào đó ở tầng thứ nhất Trấn Yêu Tháp, chiến lực tăng mạnh?
Ông!
Thần Sơn lóe lên quang mang, Lục Ly thả ra mấy con Hư Không Trùng màu vàng óng, cười hắc hắc nói:
- Lê thúc, ta để Hư Không Trùng tấn công ngươi thử xem, ngươi cứ lấy trạng thái mạnh nhất mà phòng ngự hoặc tránh né.
- Côn trùng này... màu sắc khác trước!
Lê thúc hơi ngớ, sau đó lập tức đại hỉ nói:
- Chủ nhân, tới đi, nhưng mà ngươi chú ý khống chế cẩn thận chút, đừng để chúng gặm chết ta.
Hưu!
Thương thế Lê thúc đã khôi phục bảy tám phần, thân hình chớp lóe trong thành bảo, Lục Ly khống chế mấy con Hư Không Trùng khoái tốc bay đi, tốc độ nhanh hơn cả Lê thúc, thoáng chốc liền đã đuổi kịp.
Ông!
Hư Không Trùng hóa thành hư ảnh, khí lưu màu xanh vờn quanh người Lê thúc trở nên vô dụng, Hư Không Trùng nhẹ nhàng chui vào trong cánh tay Lê thúc, ngay sau đó, Lê thúc lập tức kêu thảm, hét lớn:
- Chủ nhân, ngừng được rồi, ta không áp chế nổi những Hư Không Trùng này!