Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2533 - Chương 2520: Gặm Giết

Bất Diệt Long Đế Chương 2520: Gặm giết

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Một phần Hư Không Trùng tiến vào trong thân thể hai người, bắt đầu gặm cắn, cảm giác đau đớn kịch liệt khiến hai người không cách nào đào tẩu. Chỉ đành trước nghĩ cách trấn áp Hư Không Trùng, thủ đoạn của hai người này đều không sai, Hư Không Trùng tiến vào thân thể bọn họ tạm thời bị trấn áp lại.

Chỉ là...

Hư Không Trùng quá nhiều, Lục Ly lại phóng thích ngàn vạn Hư Không Trùng, nương theo Hư Không Trùng liên tục không ngừng tràn vào trong thân thể, hai người áp chế hết nổi. Kết cục đã được chú định.

- A...

Chỉ sau mấy nhịp thở, hai người phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó cả người bị gặm thành xương trắng, rồi thì xương trắng cũng bị gặm nốt. Một ít Hư Không Trùng lấp lánh quang mang, bắt đầu tiến hành phân tách ..

- Dương thống lĩnh trốn rồi?

Thần niệm Lục Ly đảo qua, phát hiện dưới lòng đất đã không thấy thân ảnh Dương thống lĩnh, không khỏi thầm hô đáng tiếc. Dương thống lĩnh quá cẩn thận, vừa thấy tình hình không đúng liền lập tức đào tẩu, hắn có thể trở thành thống lĩnh, còn có thể sống đến bây giờ, quả nhiên là có cái lý riêng của hắn.

Hưu!

Lục Ly điều khiển Thần Sơn bay vụt xuống, thu lấy không gian giới chỉ của những người kia, binh khí của bọn họ đều đã rơi rụng trước đó. Có một người trọng kiếm còn là Hồng Linh Thiên Bảo, sớm đã bị Lục Ly thu lại từ trước.

- Lê thúc, cho ngươi!

Lục Ly cầm trọng kiếm vung vẫy một cái, sau đó ném cho Lê Thúc, hắn trước giờ luôn quen dùng đao, không quen dùng kiếm, trọng kiếm lại càng không quen. Lê thúc một tay bị chém đứt, tay còn lại tiếp lấy trọng kiếm, thoáng có chút kinh ngạc nói:

- Chủ nhân, ngươi không cần? Cho ta?

Lần này toàn là nhờ Lục Ly mới có thể đánh giết bốn người kia, lại nói hắn là Hồn Nô của Lục Ly, có đồ tốt hẳn nên là Lục Ly dùng trước, thế mà Lục Ly lại không nửa điểm lưu luyến, trực tiếp đưa cho hắn?

- Ta nói tới Nhị trọng thiên, có cơ hội sẽ kiếm cho ngươi một bộ Hồng Linh Thiên Bảo!

Lục Ly thản nhiên nói, trước nay thái độ đối với bảo vật của hắn vẫn luôn là vậy, nếu không dùng được liền đưa cho thân nhân bằng hữu, giữ lại làm gì? Nếu bị người giết, chẳng phải sẽ tiện nghi đối phương. Lê thúc có được thanh trọng kiếm này, chiến lực nhất định đề thăng rất nhiều. Chiến lực Lê thúc tăng lên, hắn sẽ càng thêm an toàn.

- Đừng nói nhảm, ngươi nhanh chữa thương, ta trước bay khỏi chỗ này!

Lục Ly khoát tay, thần niệm vươn ra, thu lại tất cả Hư Không Trùng, sau đó điều khiển Thần Sơn bay sát mặt đất, phi hành rời đi.

Hắn không biết hiện tại mình đang ở đâu, nhưng khoảng cách truyền tống hẳn sẽ không quá xa, rốt cuộc đây chỉ là truyền tống trận lâm thời tu kiến mà thôi, đoán chừng phạm vi truyền tống chỉ khoảng mấy vạn dặm.

Hắn lượn quanh một vòng, quả nhiên chỉ mới bay mấy ngàn dặm liền phát hiện nơi xa có một tòa sơn phong cao vút nhập mây, chính là Thiên Vân Sơn. Cự ly rất gần, Lục Ly lười Lê thúc khôi phục, hắn bay ra từ trong Thần Sơn, lao xuống trong núi, đi thẳng về phía Thiên Vân Sơn.

Rất nhiều nơi quanh bên ngoài Thiên Vân Sơn đều có võ giả tiềm phục, một ít thần niệm quét tới, nhưng phát hiện ngọc phù thiết bài bên hông Lục Ly, không ai dám làm loạn. Đánh giết người Thiên Vân Sơn ngay bên ngoài Thiên Vân Sơn, trừ phi chán sống, bằng không chẳng ai điên đến vậy.

Sau một nén hương, Lục Ly thành công tới được bên ngoài Thiên Vân Sơn, chẳng qua khiến hắn ngạc nhiên chính là... hắn thấy được Dương thống lĩnh ở ngoài núi, hơn nữa Dương thống lĩnh còn dẫn theo một đám quân sĩ, tựa hồ đang chờ hắn đi về?

- Lại muốn giở trò?

Khóe miệng Lục Ly nhếch lên một tia giễu cợt, khoan nói lần này là Dương thống lĩnh áp chế bọn hắn trước, dù bọn hắn có động thủ trước thì đây cũng là ở bên ngoài Bạch Vân Sơn, lại không vi phạm quy củ Bạch Vân Sơn, Dương thống lĩnh bằng vào cớ gì để vu hãm bọn hắn?

Hắn trầm ngâm khoảnh khắc, truyền âm một tiếng với Lê thúc, sau đó bước nhanh đi đến bên kia. Hắn tương đối đê điệu, không đi về phía Dương thống lĩnh mà chuẩn bị lách vòng tránh đi.

- Ngươi, dừng lại!

Lúc đến gần mấy tên quân sĩ, Dương thống lĩnh đột nhiên kêu lên, Lục Ly dừng bước, ánh mắt trêu đùa nhìn Dương thống lĩnh nói:

- Dương thống lĩnh, có gì phân phó?

Dương thống lĩnh lạnh giọng nói:

- Có người tố cáo ngươi vận dụng tà thuật tru sát đồng môn, hành vi cực kỳ ác liệt, người đâu, bắt lại cho ta, đưa đi Hình Pháp Đường!

- Ha ha ha!

Lục Ly như thể nghe được chuyện gì đó hết sức buồn cười, bật cười ha hả nói:

- Có người tố cáo hay là chính ngươi tố cáo? Tru sát đồng môn? Dù ta tru sát đồng môn, ta cũng đâu động thủ ở Thiên Vân Sơn? Ta vi phạm điều quy củ nào của Thiên Vân Sơn?

Dương thống lĩnh lấy ra một phần thẻ tre, mở ra nói:

- Điều thứ mười hai thiết luật Thiên Vân Sơn, người có hành vi ác ý tru sát đồng môn, nguy hại đến tính mạng đệ tử Thiên Vân Sơn, sau khi được Hình Pháp Đường thẩm vấn xác minh, xử tử!

- Ác ý?

Lục Ly lại cười, mắt nhìn chằm chằm Dương thống lĩnh nói:

- Dương thống lĩnh, ngươi nhất định phải muốn mang ta đi Hình Pháp Đường? Ngươi không sợ sự thật vỡ lỡ? Đến lúc đó người chết rất có thể chính là ngươi.

- Ta thì có thể có chuyện gì? Đùa!

Dương thống lĩnh quang minh lẫm liệt nói:

- Mang đi, bản thống lĩnh đích thân đi Hình Pháp Đường diện kiến trưởng lão!

Đám quân sĩ vây quanh, Lục Ly không tiện phản kháng. Nếu phản kháng, Dương thống lĩnh có thể vu tội càng lớn cho hắn, đến lúc đó triệu tập lượng lớn quân sĩ vây công, hắn liền tất chết không nghi ngờ.

Hắn bị hai tên quân sĩ cầm xích sắt màu đen trói buộc lại, lôi kéo bay vào trong đảo. Dương thống lĩnh nét mặt chính khí đi ở trước nhất, bộ dạng không nhìn ra nửa điểm chột dạ.

- Ách!

Lục Ly có chút nghĩ không thông, Dương thống lĩnh lấy đâu ra tự tin? Đến lúc đó hắn xin được sưu hồn, vừa sưu hồn, cảnh tượng lúc đó liền lôi ra ánh sáng. Hắn hoàn toàn là phía bị mưu hại, khi ấy Dương thống lĩnh e rằng sẽ chết không có chỗ chôn?

Nếu đã như thế!

Vì sao Dương thống lĩnh có thể bình tĩnh vậy được? Hắn có gì để dựa vào? Lục Ly hoàn toàn nghĩ không thông.

Bình Luận (0)
Comment