Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Xoát xoát xoát.
Sáu bảy ngàn người gây sự đều ngây ngốc, một đám người lập tức dập đầu xin tha thứ, thỉnh cầu Thiên Vân Tiên Tử tha thứ sai lầm của bọn họ. Nhưng Thiên Vân Tiên Tử không trả lời một câu.
Trần trưởng lão từ đỉnh núi bay vụt xuống, mang theo mấy trưởng lão và một đám thống lĩnh. Trần trưởng lão quát lạnh nói:
- Tiên tử có lệnh, trong nửa canh giờ phải rời đi, nếu không đừng trách chúng ta vô tình.
Phù phù phù...
Một đội quân sĩ chen chúc đến, vây quanh nhóm người này. Tất cả mọi người đều bị theo dõi, muốn trốn cũng không thể. Sáu bảy ngàn người này nhìn nhau, hoàn toàn không biết phải làm gì.
Cho tới nay, Thiên Vân Tiên Tử trong lòng mọi đều là nữ thần cao cao tại thượng, thái độ ôn hòa, chưa từng thấy nàng bá đạo và vô tình như thế. Hôm nay, phát uy, mọi người mới giật mình. Tuy tính tình tiên tử rất tốt, nhưng tốt xấu gì nàng cũng là bá chủ một phương, nàng không chỉ là tộc muội của Đại Ma Vương, còn có cường giả có chiến lực cao cường.
Thân là cường giả, sao lại không có tính khí?
Thời gian trôi qua từng chút một, mấy trăm người đều có gia quyến ở Thiên Vân Sơn, bọn họ rời khỏi, gia quyến không biết phải làm sao bây giờ, chỉ có thể dập đầu nhận sai, khẩn cầu Thiên Vân Tiên Tử tha thứ.
Thiên Vân Tiên Tử cũng không truyền lời lại, dưới ánh mắt đằng đằng sát khí của đám người Trần trưởng lão, bảy sáu ngàn người này chỉ có thể khóc tang, ngửa mặt nhìn ra ngoài Thiên Vân Sơn. Mấy trăm người có gia quyến kia, có một nửa mang gia quyến rời khỏi, một nửa để gia quyến trước đợi ở Thiên Vân Sơn, chờ bọn họ dàn xếp xong, sẽ đến đón.
Một vở kịch hài, được trấn áp bởi Thiên Vân Tiên Tử lãnh huyết.
Sau đó, rốt cuộc không ai nói về chuyện của Lục Ly nữa, nhưng mà có rất nhiều người âm thầm ghi hận Lục Ly. Thiên Vân Tiên Tử, bọn họ không dám ghi hận, chỉ có thể giận chó đánh mèo lên người Lục Ly. Khi nhóm cường giả hội tụ, đều oán hận nói có cơ hội sẽ giải quyết Lục Ly, phát tiết tức giận của nội tâm.
...
Phân tranh dưới Thiên Vân Phong, Lục Ly không chút cảm xúc, gần đây hắn vẫn luôn bế quan, suy nghĩ biện pháp luyện hóa Hồng Mông Khí.
Bế quan nhiều ngày như vậy, hắn nghĩ đến một biện pháp. Nhưng biện pháp này cần lôi điện phụ trợ. Trong cơ thể hắn có một Tụ Lôi Pháp Trận, khi hắn oanh kích lôi điện, hắn có thể lợi dụng Tụ Lôi Pháp Trận hấp thu lôi điện.
Hắn muốn khi lôi điện oanh kích, truyền lôi điện vào trong Hồng Mông Khí. Lôi điện có thuộc tính phân chia, đến lúc đó, phỏng chừng có thể dẫn đi một bộ phận Hồng Mông Khí, hắn có thể lợi dụng lôi điện truyền một bộ phận Hồng Mông Khí vào bảy trăm hai mươi huyệt đạo.
Nguyên lý là không sai, trên thực tế cũng có thể được!
Lục Ly thử phân ra lôi điện từ trong huyệt đạo, hắn dẫn lôi điện vào trong Hồng Mông Khí, thử nghiệm một phen. Hiệu quả quả thật tốt hơn nhiều, đáng tiếc bởi vì hắn phải phản đạo ra lôi điện, những lôi điện này đã chuyển hóa hai lần, không bá đạo như ban đầu, hiệu suất tự nhiên yếu đi nhiều.
Hôm nay, hắn xuất quan, thỉnh cầu bái kiến Thiên Vân Tiên Tử.
Sau khi Lưu thống lĩnh bẩm báo, Lục Ly đi vào trong Thiên Điện. Lục Ly đi thẳng vào vấn đề, hỏi Thiên Vân Tiên Tử nơi nào có lôi điện? Càng bá đạo càng tốt, hắn cần nhờ lôi điện luyện hóa Hồng Mông Khí trong cơ thể.
- Lôi điện?
Thiên Vân Tiên Tử trầm ngâm, một lát sau, nàng nói:
- Phụ cận có một nơi tên là Tích Lôi Sơn, hàng năm có lôi điện, còn phi thường bá đạo. Nhưng nơi đó không phải địa bàn của Thiên Vân Sơn, là địa bàn của Hắc Sơn Cung. Nếu ngươi muốn đi bên đó tu luyện, ta chỉ có thể để Trần trưởng lão đi thăm dò thử, nhưng... về tính an toàn, ta không thể cam đoan, ta không có khả năng phái cường giả bảo hộ ngươi tại chỗ.
Ách?
Lục Ly hơi nhíu mày, Thiên Vân Tiên Tử nói là tình hình thực tế, nơi đó không phải địa bàn của Thiên Vân Sơn. Thiên Vân Tiên Tử đã hạ mình nhờ vả các thế lực lớn để Lục Ly tu luyện. Nhưng không thể nào cứ để đám người Trấn trưởng lão bảo vệ hắn? Vạn nhất hắn phải luyện mấy chục mấy trăm năm thì sao.
- Không cần lâu như vậy!
Trong đầu Lục Ly xoay chuyển, nếu lôi điện cường đại, có lẽ hắn chỉ cần thời gian một năm có thể hoàn toàn luyện hóa Hồng Mông Khí. Hơn nữa hàng năm không ngừng hấp thu lôi điện, lực phòng ngự của hắn sẽ đạt đến mức biến thái.
Hắn khom người nói:
- Tiên tử, người để Trần trưởng lão trấn thủ một năm. Sau một năm, ta nắm chắc tăng lực phòng ngự lên gấp trăm lần, đến lúc đó, võ giả bình thường khẳng định không giết chết được!
- Một năm?
Thiên Vân Tiên Tử truyền lời nói:
- Được rồi, để ta hạ lệnh Trần trưởng lão đi với ngươi một năm. Về sau, ta sẽ triệu tập mấy thám báo cho ngươi. Cho dù có cường giả tập kích ngươi, ngươi chỉ cần chống đỡ nửa ngày, ta có thể đuổi đến.
- Được, đa tạ tiên tử!
Lục Ly mừng rỡ, chỉ cần hắn luyện hóa hết Hồng Mông Khí, phỏng chừng Tam Kiếp Thiên Thần bình thường muốn giết hắn cũng khó. Nhị Kiếp Thiên Thần bình thường đến mấy vạn người, hắn kiên trì nửa canh giờ cũng không có vấn đề gì.
Vù!
Một khối ngọc phù phá không bay ra, Lục Ly một tay chụp lấy, đây là một miếng ngọc phù trông khá bắt mắt, phía trên có hai chữ “Thiên Vân”. Thiên Vân Tiên Tử truyền lời:
- Nếu chịu không nổi thì bóp nát ngọc phù, một canh giờ sẽ rất nhanh. Ừm... mang theo cả hồn nô kia của ngươi, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau. Chỉ cần ngươi giúp hắn chống chịu lôi điện, tu luyện ở đỉnh núi Tích Lôi Sơn cũng là lựa chọn không tồi.
- Được!
Lục Ly khom người bái tạ, bước ra ngoài, trên mặt đều là vẻ hưng phấn. Chỉ cần để hắn tu luyện vài năm ở Tích Lôi Sơn, chiến lực của hắn có lẽ sẽ không tăng vọt lên, nhưng lực phòng ngự lại có thể tăng lên trăm lần!
Tích Lôi Sơn rất nổi danh ở phụ cận, mọi người chỉ cần đi ngang qua nơi này đều sẽ ghi nhớ khắc sâu nơi này. Nghe nói trong ngọn núi này có một tảng Hấp Lôi Thạch thật lớn, cho nên, nơi này quanh năm suốt tháng đều có lôi điện đánh xuống.
Quan trọng nhất là lôi điện đánh xuống nơi này cũng không phải là lôi điện bình thường.