Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly luyện hóa Hồng Mông Khí phi thường thuận lợi, mỗi giây phút đều có lôi điện đánh xuống, mỗi giây phút đều đang luyện hóa Hồng Mông Khí. Thân thể hắn không ngừng tăng cường, lôi điện cũng không ngừng tăng cường thân thể.
Được tăng cường hai tầng, sau ba tháng, hắn cảm giác thân thể đã cường đại hơn gấp mười lần, hắn cảm giác, thân thể hắn hiện tại gần như tiếp cận với cường độ chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo.
Tiếp tục luyện hóa!
Mấy tháng này, Lục Ly cũng không nhàn rỗi, không ngừng tìm hiểu chân ý “Băng Sương Kiếm Ý” kia. Ở Ma Vương Sơn chợt hiểu được chân ý này, hắn càng tìm hiểu càng cảm thấy trở nên mạnh hơn.
Hắn ở trong trạng thái mộng ảo, tốc độ tìm hiểu cũng tăng cao. Nếu chỉ là chân ý bình thường, sợ là hiện tại đã sớm tìm hiểu xong. Nhưng chân ý Băng Sương Kiếm Ý hắn cảm giác mình vẫn chưa nhập môn bao lâu, chân ý này muốn tìm hiểu hoàn toàn, ít nhất phải mất một hai năm.
Luyện hóa Hồng Mông Khí đã không cần hắn quan tâm nhiều, lôi điện nhập thể, tiến vào trong Hồng Mông Khí, sau đó tách Hồng Mông Khí, dẫn vào Tụ Lôi Pháp Trận, tự động phân hóa đi bảy trăm hai mươi huyệt vị.
Trần trưởng lão tọa trấn ở đây một năm, Lục Ly không thèm quản cái gì, vẫn dốc lòng tu luyện. Sau đó hắn cũng không chú ý đến luyện hóa Hồng Mông Khí và biến hóa của thân thể, an tĩnh tìm hiểu chân ý “Băng Sương Kiếm Ý”.
Thời gian trôi qua vội vàng, khi tu luyện thật dễ dàng quên mất thời gian, đối với võ giả cấp bậc như Lục Ly, thời gian một năm là quá ngắn. Hắn còn đang bế quan, cảm giác mới bế quan không bao lâu, Trần trưởng lão đã truyền âm lại:
- Lục Ly, đã đến một năm, bổn trưởng lão phải trở về Thiên Vân Sơn!
- Hả?
Lục Ly đột nhiên mở mắt, hắn ngẩn người, thân thể đứng mạnh lên, hắn tùy ý vung tay, hoạt động thân thể đã chết lặng, ánh mắt sáng ngời nhìn Trần trưởng lão nói:
- Làm phiền trưởng lão rồi, đa tạ.
Trần trưởng lão không lập tức rời đi, con ngươi hơi vẩn đục của hắn nhìn Lục Ly vài lần rồi nói:
- Ngươi đừng nhúc nhích, ta thử xem lực phòng ngự của ngươi?
- Được!
Lục Ly dùng sức vặn vẹo hai tay, cảm nhận năng lượng giống như nổ tung, ẩn chứa trong cơ thể hắn, mạnh mẽ đến đáng sợ, trong mắt hắn tràn ngập chờ mong, điều chỉnh xiêm ý, thay đổi tư thế nói:
- Mời trưởng lão chỉ giáo!
Lê thúc đã sớm bị kinh động, tuy hắn không biết Trần trưởng lão truyền âm nói gì, nhưng giờ đây nghe thấy lời Lục Ly nói, trong mắt cũng lập tức lộ ra vẻ chờ mong.
Vù!
Trần trưởng lão không hề dùng binh khí, thân mình biến ảo thành một bóng trắng nhẹ nhàng bay qua, một bàn tay khô gầy vỗ lên ngực Lục Ly.
Bịch!
Một tiếng nổ vang nặng nề vang lên, thanh âm này giống như tiếng chuông đồng, còn có tiếng vang văng vẳng. Y bào trước ngực Lục Ly rách nát từng tầng, nhưng thân mình vững vàng, chỉ lui về sau hai bước.
Ô…
Trong con ngươi vẩn đục của Trần trưởng lão lấp lánh ánh sao, trên gương mặt đầy nếp nhăn đều hiện vẻ kinh hãi, hơn nửa ngày mới rút tay về nói:
- Tu luyện đàng hoàng đi, Lục Ly! Lão phu… xem trọng ngươi, ngươi có hy vọng ngưng tụ thần thể!
Lục Ly bị vỗ một chưởng, cảm thấy ngực có hơi ngứa, bởi vì không cảm giác Trần trưởng lão vận dụng pháp tắc chân ý quá mạnh mẽ, cho nên không rõ cường độ lực công kích vừa rồi của hắn.
Hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Trưởng lão, hiện tại, lực phòng ngự thân thể ta đã đạt đến tình trạng gì rồi?
- Tình trạng gì?
Trần trưởng lão nhíu mày, chỉ vào Lê thúc nói:
- Cho dù hắn toàn lực công kích ngươi, ngươi cũng có thể… cam đoan không chết!
- Cái gì?
Vẻ mặt Lê thúc nghệch ra, hắn và Lục Ly đến Nhị Trọng Thiên mới bao lâu? Phải biết rằng, lúc trước hắn muốn bóp chết Lục Ly là không khác gì bóp chết một con kiến. hiện tại hắn toàn lực công kích cũng không thể giết chết Lục Ly?
Lời nói của Trần trưởng lão cũng không gạt người, trên mặt Lục Ly lộ vẻ vui mừng. Hiện tại hắn mới luyện hóa xong ba thành Hồng Mông Khí, chờ sau khi hắn luyện hóa hết Hồng Mong Khí, lực phòng ngự của hắn ít nhất có thể sánh bằng Tam Kiếp Thiên Thần.
- Được rồi, Lục Ly, ta đi đây!
Trần trưởng lão hơi vuốt cằm, hắn nghĩ rồi truyền âm nói:
- Gần đây có không ít người đến trộm tra xét ngươi, rất nhiều người đều là bị Thiên Vân Sơn đuổi ra ngoài, bọn họ có lẽ sẽ tìm đến ngươi gây phiền toái. Ngươi ở đây tu luyện cẩn thận chút, tình huống không đúng thì bỏ chạy, hoặc… mời tiên tử đến đây viện trợ.
- Hả?
Lục Ly âm thầm cảnh giác, hắn chắp tay bái tạ Trần trưởng lão, nhưng cũng không nói gì thêm. Hắn không thể nào cứ để Trần trưởng lão ở đây bảo hộ hắn chứ? Trần trưởng lão không có nghĩa vụ này, hắn cũng không có tư cách này.
Trần trưởng lão xoay người xuống núi, chết sống của Lục Ly hắn cũng không thèm để ý. Nếu khong phải Thiên Vân Tiên Tử coi trọng Lục Ly, hắn cũng sẽ không lên tiếng nhắc nhở.
Đối với việc Thiên Vân Tiên Tử để hắn bảo hộ Lục LY, nội tâm hắn cũng hơi không vừa lòng. Hắn cho rằng một người muốn trở thành cường giả, phải một mình đối mặt với mưa gió mà trưởng thành. Dựa vào phù hộ và bảo hộ của người mới có thể trưởng thành thành võ giả, cho dù cảnh giới tăng lên, cuối cùng chỉ là phế vật.
Lê thúc còn đang cảm khái Lục Ly tiến bộ cực nhanh, sau khi Trần trưởng lão rời đi, hắn mới giật mình nhận ra. Trên mặt hắn lộ vẻ chua sót, Trần trưởng lão đi rồi, vậy hắn phải độc lập chống lại lôi điện.
- An toàn thứ nhất, xây dựng mấy Truyền Tống Trận một chiều đi!
Lục Ly trầm ngâm một lát, quyết định vẫn nên cẩn thận. Đã có người chú ý mình, vậy thật dễ lật thuyền trong mương. Hắn chạy vội đến, ở khu vực bên cạnh bắt đầu bố trí Truyền Tống Trận một chiều. Nếu bố trí ở khu vực trung tâm, sợ rất nhanh sẽ bị lôi điện nổ nát.
Truyền Tống Trận một chiều rất đơn giản, tốn một ngày đã bố trí được ba cái, hắn còn bố trí một vài ảo cảnh, như vậy sẽ không bị người ta dễ dàng tìm ra.
Khoảng cách truyền tống của ba Truyền Tống Trận này cũng không xa, chỉ truyền tống đến gần đó mấy chục ngàn dặm. Khi gặp nguy hiểm cũng sẽ có tác dụng nhất định. Lê thúc chờ sau khi Lục Ly bố trí xong, lúc này mới dò hỏi:
- Chủ nhân, ngươi hoài nghi có người xuống tay với ngươi sao?