Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ừm!
Lục Ly truyền âm lời của Trần trưởng lão cho Lê thúc, sắc mặt Lê thúc trầm xuống:
- Vậy quả thật nên cẩn thật một chút, sáu bảy ngàn người kia bị đuổi ra ngoài, quả thật sẽ hận ngươi. Không nghĩ tới bọn họ dám lẫn vào Tích Lôi Sơn? Chủ nhân, ngươi tu luyện đi, ta sẽ ở ngoài canh gác.
- Sáu bảy ngàn người gì?
Lục Ly còn không biết việc này, sau khi Lê thúc kể qua một lần, trên mặt hắn lộ vẻ chua sót, nhưng cũng không quá lo lắng.
Bởi vì sáu bảy ngàn người này chỉ là võ giả bình thường, mạnh nhất chỉ là Nhị Kiếp Thiên Thần, chỉ cần cho hắn thêm thời gian, sợ là cường giả Nhị Kiếp đỉnh phong cũng không thể giết hắn!
- Lê thúc, ngươi canh gác chút đi, nếu có tình huống, báo ta biết trước tiên!
Lục Ly nắm chặt thời gian, đi vào trung tâm Tích Lôi Sơn, toàn lực luyện hóa Hồng Mông Khí, đồng thời tiếp tục tìm hiểu chân ý Băng Sương Kiếm Ý. Chân ý này tìm hiểu một năm, nhưng không tìm hiểu thành công, thậm chí Lục Ly còn cảm thấy cách thành công còn một khoảng cách rất xa.
Đối với chuyện này, Lục Ly không chút ảo não, ngược lại càng thêm hưng phấn. Nếu là chân ý dễ dàng tìm hiểu, vậy khẳng định là chân ý cấp thấp đơn giản, tự nhiên không có uy lực rất lớn.
Chân ý hiểu được mức độ trước mắt, hắn đã mơ hồ cảm giác được cường đại của chân ý này rồi. Hắn tin tưởng sau khi hiểu được chân ý này, uy lực tuyệt đối sẽ vượt qua tất cả chân ý lúc trước hắn tìm hiểu.
- Quả nhiên có người!
Vài ngày trước thật an tĩnh, sau sáu ngày, Lê thúc phát hiện có người đến tra xét lén lút. Tuy thực lực không quá mạnh, nhưng thuật tiềm ẩn thật lợi hại.
- Quân sĩ Hắc Sơn Cung làm ăn cái gì không biết?
Lê thúc nói thầm, phía dưới không phải có một trăm quân sĩ đóng quân sao? Tích Lôi Sơn cũng không quá lớn, có thám báo ẩn mình cũng không biết. Hắn cũng không biết, một trăm quân sĩ này đã sớm bị thu mua, đừng nói thám báo tiến vào, cho dù đông người trà trộn, bọn họ cũng xem như không nhìn thấy.
- Trần trưởng lão đi rồi!
Trong một tòa núi Hắc Sơn Cung, vang lên giọng nói hưng phấn. Trong tòa thành có tám người ngồi, tám người này là tám người mạnh nhất trong đám người bị đuổi đi, tất cả đều là Nhị Kiếp Thiên Thần đỉnh phong. Một trung niên tóc râm hưng phấn nói:
- Mọi người nói thử xem, khi nào thì động thủ? Động thủ thế nào?
Giết chết Lục Ly đối với bọn họ là không có áp lực, chỉ xem phải giết thế nào. Dù sao Lục Ly là người Thiên Vân Tiên Tử coi trọng, giờ đây đang ở Tích Lôi Sơn. Nếu động thủ công khai, về sau, Thiên Vân Tiên Tử khẳng định chất vấn cung chủ Hắc Sơn Cung. Đến lúc đó cung chủ Hắc ra lệnh tra rõ, sẽ có phiền toái lớn.
- Lão Cung, ta cảm thấy chúng ta nên phái hai người đi Tích Lôi Sơn tu luyện, sau đó mượn cơ hội xung đột với Lục Ly!
Một trung niên tóc tím mở miệng nói:
- Có xung đột tự nhiên có thể chiến đấu, sau đó chúng ta mai phục dưới chân núi, phía trên vừa xung đột, chúng ta lập tức xông lên xử lý Lục Ly.
- Chủ ý của ngươi…!
Trung niên tóc râm được gọi là lão Cung trợn trắng mắt:
- Viện cớ sứt sẹo của ngươi còn không bằng quang minh chính đại tập sát, chúng ta có thù oán với Lục Ly, vừa lúc có người đi Tích Lôi Sơn sao? Sau đó đúng lúc chúng ta mai phục phía dưới! Cái đó có khác gì quang minh chính đại tập sát!
- Không bằng…
Cường giả bộ dáng thư sinh, bề ngoài có vẻ thật trẻ tuổi, nói:
- Chúng ta câu thông với người trấn thủ, sau đó cải trang cách ăn mặc, ngụy trang thân phận, trực tiếp xông lên tập sát? Sau khi giết lập tức bỏ trốn, rồi đi một vòng, trở về Hắc Sơn Cung. Chỉ cần không có chứng cứ, cung chủ Hắc Sơn Cung sẽ không truy xét ra được.
- Nói như vậy, đây là thất trách quân sĩ Tích Lôi Sơn!
Lão Cung lắc đầu nói:
- Bọn họ tuyệt đối không đồng ý, lúc Lục Ly đến là Trần trưởng lão mang đến, bọn họ biết rõ ràng Lục Ly là người Thiên Vân Tiên Tử coi trọng, sẽ không để chúng ta xằng bậy. Để người chúng ta đi tra xét và đi tập sát là hai khái niệm.
- Này cũng không được, kia cũng không được, chẳng lẽ không giết?
Lão giã tóc tím nổi giận, trở nên ồn ào.
- Giết, khẳng định phải giết, nhưng phải tìm người chịu tội thay, vạn nhất xảy ra chuyện, có thể thay chúng ta gánh vác trách nhiệm!
Đôi mắt lão Cung vừa chuyển:
- Nếu không như vậy, chúng ta an bài một vài người khai chiến gần Tích Lôi Sơn, hấp dẫn quân sĩ Tích Lôi Sơn. Sau đó chúng ta lén tiến vào, sau khi tập kích lập tức đào tẩu, thần không biết quỷ không ai, ai cũng không thể truy tra.
- Không cần chúng ta ra mặt!
Một lão giả mở miệng:
- Chút thực lực ấy của Lục Ly, chúng ta triệu tập mấy chục người đã thoải mái bóp chết. Chúng ta mai phục phụ cận, nếu thật không được, chúng ta sẽ xông lên, như vậy sẽ càng an toàn hơn.
- Ta cảm thấy phải hết sức cẩn thận!
Có người bổ sung nói:
- Chúng ta phải thu mua Dương thống lĩnh của Tích Lôi Sơn, để hắn phối hợp một chút. Có người khai chiến gần Tích Lôi Sơn, hấp dẫn người qua đó xem cũng là bình thường, ta nghĩ hắn hẳn sẽ phối hợp!
- Được, cứ định như vậy đi!
Lão Cung vung bàn tay to lên:
- Trước thu mua Dương thống lĩnh, chỉ cần Dương thống lĩnh đồng ý, sự tình còn lại đều phải bố trí xong trong nửa tháng. Đến lúc đó, giết chết Lục Ly, hung hăng vả mặt Thiên Vân Tiên Tử, xem như giải hận!
Thu mua Dương thống lĩnh rất đơn giản, dù sao kế hoạch của lão Cung bọn họ thật chu đáo, cũng không cần Dương thống lĩnh đảm đương quá nhiều phiêu lưu mạo hiểm. Đến lúc đó cùng nhau làm loạn, bọn họ có nghĩa vụ phải đi xem xét, việc này cung chủ Hắc Sơn Cung cũng sẽ không nói gì.
Sau khi đưa một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, Dương thống lĩnh sảng khoái đáp ứng phối hợp. Nhưng Dương thống lĩnh đề nghị ba người Lão Cung động thủ trễ ba tháng. Bởi vì đến lúc đó, cung chủ Hắc Sơn Cung sẽ rời đi nửa tháng, gặp gỡ lão hữu, khi đó, cho dù Hắc Sơn Cung gây ra chuyện lớn, cung chủ Hắc Sơn Cung cũng không có mặt, cũng dễ dàng làm chuyện lén lút.
- Ba tháng? Được!
Đã đợi một năm rồi, dù sao cũng không kém ba tháng này. Xem tình huống của Lục Ly hẳn phải tu luyện một thời gian rất dài nữa.