Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly chạy như điên một đường, Hư Không Trùng không đi truy kích bốn người Cung Tự Tại, mà vẫn đi theo hắn, luôn luôn bao trùm cả người hắn. Như vậy, bốn người Cung Tự Tại cũng không dám đến gần hắn.
Tốc độ hắn đạt đến cực hạn, chạy về một phía, bốn người Cung Tự Tại đuổi theo không bỏ cuộc. Gương trong tay Cung Tự Tại không ngừng bắn ra bạch quang, mỗi lần đều có thể tạo thành đường dọc trong hư không, ít nhất có thể diệt sát mấy vạn Hư Không Trùng. Tốc độ không nhanh không chậm, nhưng Hư Không Trùng chỉ có nhiều như vậy, liên tục tiêu hao, không đến một hai ngày, mấy trăm tỷ Hư Không Trùng của Lục Ly cũng sẽ bị giết sạch sẽ.
Những người còn lại phóng thích đủ loại công kích, muốn diệt sát Hư Không Trùng. Chỉ là Hư Không Trùng là dạng thật thể xen lẫn hư thể. Hiện giờ, Hư Không Trùng đều biến thành hư thể, công kích của bọn họ căn bản không thể tạo thành thương tổn gì với Hư Không Trùng.
Chạy trốn một đường, sau nửa canh giờ, Lục Ly đến chiến trường bên kia. Võ giả kia ngồi xếp bằng trên mặt đất, phỏng chừng đang trấn áp Hư Không Trùng. Thần niệm Lục Ly quét qua, đồng thời cảm ứng Hư Không Trùng, phát hiện người này vẫn có chút môn đạo, Hư Không Trùng tiến vào cơ thể hắn đều bị áp chế, đều không động đậy.
Vù!
Lục Ly phóng đi như tia chớp, Cung Tự Tại vừa thấy, lập tức trầm quát:
- Lão Cố, mau né ra!
Võ giả ngồi xếp bằng mở mắt, nhìn thấy Lục Ly vọt tới, thủy chủ trong tay hắn thoáng hiện lên, ánh mắt hiện lên vẻ hận độc, cuồng bạo vọt tới chỗ Lục Ly.
- Hư Không Trùng, gặm!
Lục Ly hạ mệnh lệnh với mẫu trùng, Hư Không Trùng hoàng kim lập tức hành động, thân thể bay vụt lên của lão Cố chợt dừng lại, trên mặt hiện lên vẻ thống khổ.
Vù!
Thân mình Lục Ly bay đi như lưu quang, một quyền chợt đánh lên đầu lão Cố, lực lượng cuồng bạo đập bay lão Cố, tuy đầu không bị phá, nhưng bị đập đến đầu chấn động…
- Hỗ trợ!
Cung Tự Tại hét lớn, bọn họ đều nhìn thấy lão Cố bị đập đến thương tích không rõ. Nếu Lục Ly tiếp tục công kích, lão Cố sợ là sẽ bị oanh sát.
Một đám người lập tức phát động công kích viễn trình, không cầu đánh Lục Ly bị thương, chỉ cầu có thể gây nhiễu loạn công kích của Lục Ly. Bốn luồng lưu quang oanh kích, chỉ là bọn họ không dám vọt vào phạm vi bị Hư Không Trùng bao phủ, cho nên cách Lục Ly một khoảng cách. Bốn người bọn họ phát ra công kích, Lục Ly lập tức trốn tránh, khó khăn tránh thoát công kích của mấy người. Thân mình hắn lao ra như gió, tiến gần lão Cố từng chút một.
Rầm rầm rầm!
Lần này, một tay Lục Ly bắt được cánh tay của lão Cố, bàn tay khác đấm lên mặt lão Cố, chỉ một hơi thở đã đập hơn mười quyền.
- A a!
Lão Cố cũng phát cuồng, cánh tay hắn bị Lục Ly nắm chặt lấy, căn bản không thể thoát khỏi, hắn chỉ có thể liều mạng vung vẫy bàn tay khác, hung hăng đâm đến ngực Lục Ly.
Tốc độ công kích của hắn cũng rất nhanh, trong một hai hơi thở, đoản đao của hắn đâm Lục Ly hơi mười đao. Ngực Lục Ly xuất hiện huyết nhục mơ hồ, nhưng mà… thân thể của Lục Ly thật khủng bố, lưỡi đao chỉ đâm vào phần thịt, còn chỉ đâm một hai tấc. Lưỡi đao không thể xuyên thủng tâm phế, càng đừng nói cắt đứt xương cốt.
Xuy xuy xuy!
Bọn người Cung Tự Tại công kích mãnh liệt, lần này Lục Ly không thể tránh né, bị bốn công kích đánh trúng, hắn phun máu tươi điên cuồng, bàn tay còn lại nắm lấy lão Cố, bàn tay khác đánh xuống từng quyền. Ánh mắt hắn kiên định như thiết, tuy trên mặt không có vẻ dữ tợn, nhưng lại khiến nội tâm lão Cố trở nên tuyệt vọng.
Rầm rầm rầm!
Lục Ly điên cuồng đấm, khi đấm ra quyền thứ năm mươi, đầu lão Cố rốt cục bị đấm nát, Lục Ly đấm ra quyền cuối cùng, đập chết lão Cố.
Tuy giết được một Nhị Kiếp đỉnh phong, chính Lục Ly cũng chịu không nổi, ngực hắn bị đâm mấy chục đao, đều là lỗ thủng. Phía sau lưng cũng bị bốn người công kích, toàn là huyết nhục mơ hồ, miệng đều là máu, trên mặt còn dính đầy sọ não của lão Cố…
Vù vù vù!
Lục Ly thu hồi đoản đao Hồng Linh Thiên Bảo, xoay người nhìn đám người Cung Tự Tại. Hắn thở mạnh, ánh mắt như sói, đám người Cung Tự Tại nhìn thấy mà nội tâm rung lên. Chủ yếu giờ đây, ngoại hình của Lục Ly thật dọa người, ác độc vừa rồi cũng khiến tim mọi người đậ nhanh.
Vù!
Lục Ly cũng không chữa thương, cuồng bạo phóng đến mọi người. Hắn phải vực dậy tinh thần, thừa dịp mọi người đang bị dọa, hắn phải tiếp cận mọi người, liều mạng giết thêm một người.
Đáng tiếc…
Bọn người Cung Tự Tại cũng lăn lộn nhiều năm, cũng không phải loại ăn chơi trác táng, không có kinh nghiệm thực chiến. Một đám người đều đi lên từ việc giẫm nát thi thể người khác, loại ác độc như Lục Ly tuy khiến tim mọi người đập nhanh nhưng bọn họ lập tức phản ứng lại, lập tức tản ra. Tốc độ của bọn họ nhanh hơn Lục Ly, Lục Ly muốn tới gần, căn bản không có khả năng.
Bọn họ cũng nhìn rõ chiến pháp của Lục Ly, biết lão Triệu là bị Lục Ly giết chết thế nào.
Lục Ly mượn Hư Không Trùng và cận chiến mới có thể giết hai Nhị Kiếp đỉnh phong. Chỉ cần bọn họ không để Lục Ly đến gần, Lục Ly sẽ không có cơ hội đánh chết bọn họ.
Một đám người giảo hoạt liếc nhau, khóe miệng lộ ra tươi cười tàn nhẫn. Bọn họ có là thời gian, tốn mười ngày nửa tháng mài mòn dần Lục Ly là được. Phòng ngự thân thể của Lục Ly quả thật mạnh, nhưng hiện giờ không phải cũng bị thương thật nghiêm trọng sao?
Bốn người phân tán bốn phương hướng, cuồng oanh loạn tạc với Lục Ly. Bọn họ đều ở phạm vi không bị Hư Không Trùng bao phủ, như vậy công kích không nhất định đánh trúng Lục Ly, nhưng Lục Ly có thể tránh né công kích một người, không thể tránh né công kích của bốn người.
Cộng thêm Cung Tự Tại dùng gương không ngừng bắn chết Hư Không Trùng, Hư Không Trùng không ngừng giảm bớt, phạm vi bao phủ cũng không ngừng giảm bớt. Chờ tất cả Hư Không Trùng bị giết hết, Lục Ly còn có thể chơi trò gì?
Ai…
Lục ly vọt sang trái phải, bốn người trước tiên thối lui, hắn phát hiện căn bản không thể đến gần thì bỏ cuộc. Hắn nuốt xong hai viên dược chữa thương, thân mình né tránh trái phải, không ngừng tránh né lưu quang oanh kích.