Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đôi mắt hắn chuyển động, nghĩ biện pháp!
Hư Không Trùng tiêu hao quá nhanh, bốn người đồng thời công kích. Hắn cũng chỉ có thể tránh thoát hai ba người, luôn có một công kích dừng trên người hắn. Nếu hắn không sớm nghĩ biện pháp, sớm hay muộn đều sẽ chết.
- Hoặc là nghĩ biện pháp tiến công, hoặc là nghĩ biện pháp phòng ngự, hoặc nghĩ biện pháp tăng tốc độ!
Sau một lát, Lục Ly để ý rõ ràng, bốn người Cung Tự Tại rất thông minh, tiến công sợ là rất khó đến gần. Tăng tốc độ cũng khó, trừ phi hắn có thể lập tức tìm hiểu chân ý tốc độ cao cấp kia, đây ít có khả năng.
Như vậy chỉ còn một con đường, tăng lên lực phòng ngự. Chỉ cần lực phòng ngự hắn cường thịnh hơn, công kích của bốn người không thể thương tổn hắn.
“Phải nghĩ biện pháp triệu tập năng lượng trong huyệt đạo, tăng cường phòng ngự!”
Lục Ly buộc bản thân tỉnh táo lại, hắn vừa tránh né thật nhanh, vừa đặt tâm niệm vào trong thân thể, hắn không quản bốn người Cung Tự Tại nữa mà nghĩ biện pháp triệu tập năng lượng trong huyệt đạo.
- Ách… Tiểu tử này đang làm cái gì?
Đám người Cung Tự Tại phát hiện ánh mắt Lục Ly đột nhiên trở nên mê ly, tốc độ phản ứng cũng chậm lại. Hiện tại công kích của bốn người, dường như có ba công kích đều oanh kích lên người hắn. Nếu liên tục như vậy, nhiều nhất nửa ngày, Lục Ly sẽ không chịu nổi mà bị oanh sát?
- Tốc độ nhanh hơn đi!
Thời cơ chiến đấu tốt như thế, mọi người làm sao có thể bỏ qua? Bốn người lập tức tăng tốc công kích, chuẩn bị trong vòng nửa ngày giết chết Lục Ly.
Rầm rầm rầm!
Bốn người đã oanh kích Lục Ly hai canh giờ, Hư Không Trùng bị giết hơn chục tỷ, toàn thân Lục Ly đều là thương tích, bị mấy cường giả Nhị Kiếp đỉnh phong oanh kích, cho dù là mấy miếng hàn thiết trăm vạn năm cũng bị đập ra dấu vết.
Giờ đây, Lục Ly ngồi trong sơn cốc, sơn cốc này đã bị nổ thành vực sâu, Hư Không Trùng bao phủ trong vực sâu. Lục Ly một mình ghé dưới vực sâu, bốn người Cung Tự Tại trôi nổi giữa không trung, không ngừng oanh kích Lục Ly.
Bởi vì Lục Ly không tránh né, cho nên oanh kích càng thêm thoải mái. Cung Tự Tại thậm chí cũng không muốn tiếp tục giảo sát Hư Không Trùng, bởi vì Lục Ly thoạt nhìn thật thảm, dường như đã bị thương nặng, tùy thời đều có thể chết.
Đối với lực phòng ngự thân thể Lục Ly, mọi người cũng phi thường cảm khái. Nếu đổi là người khác, bị bọn họ oanh kích liên tục không ngừng như vậy, cho dù là Nhị Kiếp đỉnh phong cũng đã sớm chết rồi.
Lục Ly quỳ rạp trên mặt đất, tất cả phần da sau lưng đều nát bét, rất nhiều chỗ còn có thể nhìn thấy xương cốt, thương thế phi thường nghiêm trọng. Giờ đây, hắn nhắm mắt lại, thân thể vẫn không nhúc nhích, giống như đã lâm vào hôn mê.
Hắn và bọn người Cung Tự Tại đều không biết, cách đây mười vạn trượng, Trần trưởng lão đang ngồi canh gác. Trần trưởng lão triệu tập một thám báo cực mạnh của Thiên Vân Sơn, không ngừng tra xét tình huống bên trong của Lục Ly.
Vù!
Thám báo kia vừa mới tra xét, thân thể hắn lại là ẩn hình, khi hành tẩu không có tiếng gió hay dao động không gian gì. Khi Trần trưởng lão thoáng hiện ra, hắn đột ngột hiện ra gương mặt bình phàm, hắn chắp tay nói:
- Trần trưởng lão, thương thế của Lục Ly hiện giờ đã phi thường nghiêm trọng, hẳn là sắp chết rồi!
- Hả?
Trần trưởng lão đang ngồi xếp bằng, đột nhiên mở mắt, hắn nghĩ nghĩ nói:
- Đi, qua bên đó xem thử!
Trên người Trần trưởng lão sáng lên bạch quang, thân thể hắn cũng ẩn thân, tiềm hành cùng thám báo đến chỗ Lục Ly. Hai người cũng không dám đến quá gần, đám người Cung Tự Tại đều là Nhị Kiếp đỉnh phong, thật dễ dàng bị phát hiện.
- Ngươi đi phụ cận tra xét thử, nhìn xem phụ cận có ai ẩn núp quan sát chiến cuộc không?
Cách Lục Ly mấy ngàn lý, Trần trưởng lão phất tay, thám báo hóa thành một làn gió. Trần trưởng lão ngồi xêp bằng, hắn không phóng thích thần niệm tra xét, cứ như vậy an tĩnh ngồi xếp bằng.
Sau hai nén hương, thám báo nhẹ nhàng trở về, bẩm báo nói:
- Phụ cận không có ai, Trần trưởng lão muốn động thủ không?
- Không vội…
Trần trưởng lão phất tay nói:
- Ta vừa cảm ứng thử, khí tức sinh mệnh của Lục Ly vẫn thật tràn đầy, hắn hẳn sẽ không chết nhanh như vậy.
- Đúng vậy!
Thám báo khó hiểu nói:
- Ta tra xét thấy Lục Ly mãi quỳ rạp trên mặt đất, không hề nhúc nhích, mặc cho bốn người Cung Tự Tại công kích. Thương thế sau lưng đã phi thường nghiêm trọng. Nếu thương thế hắn không nặng, vì sao không tránh né?
- Không biết!
Trần trưởng lão lắc đầu nói:
- Không đến một khắc cuối cùng, ta sẽ không động thủ. Một khi ta ra tay giết bốn người Cung Tự Tại, rất có thể mang đến phiền toái thật lớn cho tiên tử.
- Được rồi!
Trần trưởng lão quyết định, thám báo tự nhiên sẽ không nói gì thêm. Hắn cau mày, nếu khí tức sinh mệnh của Lục Ly tràn đầy như thế, vì sao không tránh né? Cứ ở đó để mặc bốn người Cung Tự Tại công kích là làm gì? Chẳng lẽ muốn dụ dỗ đám người Cung Tự Tại tập kích gần người sao?
...
Trên thực tế, đám người Cung Tự Tại cũng có ý niệm này. Bốn người vài lần muốn lao xuống, lập tức đánh chết Lục Ly. Chỉ cần bốn người đến gần, phỏng chừng đồng thời phóng thích mấy chiêu, Lục Ly sẽ phải chết.
Nhưng bốn người rất nhiều lần đều nhịn xuống, bọn họ cũng hoài nghi đây là kế của Lục Ly, Lục Ly muốn lừa bọn họ đến gần. Một đám lão yêu đi ra từ thi sơn biển máu, chút kiên nhẫn vẫn phải có, miễn cưỡng nhịn xuống ý niệm đến gần oanh kích, dù sao nhiều nhất hai canh giờ nữa, Lục Ly sẽ bị oanh sát?
Đây không phải kế!
Lục Ly không phải muốn dụ bốn người đến công kích hắn mà một lòng triệu tập năng lượng trong huyệt đạo, tăng cường phòng ngự. Mấy canh giờ như vậy, nội tâm hắn đã có tự tin, hắn đang thử triệu tập năng lượng, hơn nữa, hắn còn thành công.
Mỗi lần đấm một quyền, hắn đều triệu tập ra năng lượng, hắn khống chế thần lực đảo quanh trong thân thể, bắt chước bộ dáng ra quyền. Như vậy có thể tác động năng lượng trong huyệt đạo, nhưng khi năng lượng được tác động, hắn lại không biết làm sao tăng cường phòng ngự.
Giờ đây, năng lượng đang tán loạn trong cơ thể hắn, lại không tăng cường phòng ngự gì. Mỗi thời khắc đều có công kích nện xuống, thương thế của hắn không ngừng gia tăng, hắn nghe thấy hơi thở của tử thần.