Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thời gian từ từ trôi qua, sau khi qua một lúc, khí tức sinh mệnh của Lục Ly yếu đi. Bị trọng thương như vậy, hắn không ngừng đổ máu, khí tức sinh mệnh không kém mới lạ.
Lúc này, Trần trưởng lão chợt mở mắt, Lục Ly vẫn không nhúc nhích, giờ đây, khí tức sinh mệnh vẫn yếu như thế, xem ra thật là vô kế khả thi. Hắn phải ra tay, nếu không Lục Ly rất nhanh sẽ chết đi.
- Ngươi tra xét lại lần nữa, xác định phụ cận không có ai, ta sẽ động thủ!
Trần trưởng lão phất tay, thám báo kia rất nhanh tiềm hành. Cho dù Trần trưởng lão động thủ, cũng không muốn để người biết, hắn muốn lặng lẽ giết bốn người này, như vậy tránh tình báo tiết lộ ra ngoài, sẽ không mang lại phiền toái cho Thiên Vân Tiên Tử.
Sau hai nén hương, thám báo trở lại, bẩm báo:
- Trần trưởng lão, xác định không có ai, ngươi có thể động thủ. Sau khi ngươi động thủ, ta sẽ tra xét ở phụ cận, nếu có người tra xét được ngươi ra tay, ta sẽ thông tri ngươi.
- Không cần…
Trên mặt Trần trưởng lão lộ vẻ tươi cười, hắn lắc đầu nói:
- Không cần ra tay, Lục Ly… tiểu tử này luôn mang đến kinh hỉ cho người khác.
Ách?
Thám báo mơ hồ trừng mắt, Trần trưởng lão trầm ngâm một lát, nói:
- Tự ngươi tra xét đi, ta cũng không biết tình huống cụ thể thế nào, tóm lại… tiểu tử này, không chết được!
- Tốt lắm!
Thám báo nhẹ nhàng đi ra ngoài, thân thể hoàn toàn ẩn hình, thật cẩn thận tiềm hành về phía Lục Ly. Hắn đến bên cạnh Lục Ly hơn mười lý rồi ngừng lại, vận dụng thần thông đặc thù của hắn, cảm ứng tình huống phía dưới.
- Này?
Thám báo rất nhanh cảm thấy kinh hãi, bởi vì Lục Ly hiện giờ không có nằm xuống mà ngưỡng mặt lên, thần tình là vẻ thích ý, công kích bốn người không ngừng oanh kích lên người hắn, nhưng gần như không thể mang đến thương tổn gì cho hắn. Ngược lại… thương thế của hắn rất nhanh khôi phục như cũ!
- Sao có thể?
Thám báo trở nên mờ mịt, Lục Ly vừa rồi rõ ràng thiếu chút nữa đã chết, sao trở mình đã đứng vững rồi. Chẳng lẽ giờ đây, bốn người Cung Tự Tại phóng thích công kích đều là giả? Đều là ảo ảnh, cho nên không thể thương tổn Lục Ly?
- Tình huống gì vậy?
Bốn người Cung Tự Tại cũng phát hiện vấn đề, công kích của bọn họ có uy lực giống trước, nhưng hiện tại công kích Lục Ly lại không tạo được thương thế gì cho hắn. Thần niệm của bọn họ tra xét được, thương thế của Lục Ly đang hồi phục rất nhanh…
- Dòng sông, dòng sông!
Lục Ly tươi cười vui sướng, thì thào:
- Nếu năng lượng có thể hóa thành dòng sông, vậy cũng có thể hóa thành một vùng biển, thủy chí âm chí nhu, dùng để phòng ngự là tốt nhất. Ha ha, năng lượng này triệu tập để phòng ngự, phòng ngự của ta ít nhất tăng lên gấp mười, hiện tại, cho dù bọn họ đến gần cũng không giết chết được ta?
- Làm sao có thể?
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Vì sao sẽ như vậy?
Đám người Cung Tự Tại sau khi công kích một nén nhang, đều cảm thấy kỳ lạ. Lục Ly vừa rồi rõ ràng sắp bị giết, hiện tại ngược lại khôi phục rất nhanh, hắn là một con gián đánh mãi không chết sao?
Khi lỗ thủng máu trên ngực Lục Ly sắp khép lại, đám người hoàn toàn không yên. Tiếp tục như vậy, bọn họ sẽ lãng phí thời gian. Oanh kích thời gian lâu như vậy, mắt thấy sắp thành công, vịt nấu chết lại sắp bay mất rồi?
- Đi xuống công kích!
Ánh mắt Cung Tự Tại lộ ra tia ngoan độc, thừa dịp thương thế Lục Ly vẫn chưa hồi phục như cũ, hắn chuẩn bị hợp sức, chấn sát Lục Ly. Giờ đây, Lục Ly vẫn còn đang nhắm mắt, đúng là thời cơ tốt nhất ám sát hắn.
Những Hư Không Trùng hắn cũng nhìn ra, tốc độ không bằng Hư Không Trùng hoàng kim, uy lực khẳng định cũng không lớn. Bốn người bọn họ lao xuống, toàn lực công kích một vòng, nói không chừng có thể trực tiếp giết chết Lục Ly.
Hắn truyền âm cho mấy người còn lại, bốn người nhìn nhau, trên mặt đều lộ vẻ hận thù. Chủ yếu vừa rồi Lục Ly thiếu chút nữa đã chết, hiện tại lại sống lại, điều này khiến nội tâm bọn họ khó tiếp nhận. Bọn họ ở trên đầu Lục Ly, chỉ cần thời gian một hơi thở đã có thể lao xuống, bốn người liên thủ công kích còn không giết được Lục Ly sao?
- Giết!
Bốn người đồng thời bạo rống, thân mình vọt xuống như tia chớp. Trần trưởng lão và thám báo phía xa cả kinh, Lục Ly đừng bị giết trong nháy mắt chứ? Cho dù Trần trưởng lão đến cứu cũng không kịp.
Vù!
Giờ đây, Lục Ly mở mắt, khóe miệng lộ ra ý cười đùa cợt. Thân mình vẫn không nhúc nhích, chỉ là hào quang Thần Sơn trong tay lấp lánh, mấy ngàn vạn Hư Không Trùng gào thét ra, bao phủ bốn người.
Bốn người đến bên người Lục Ly, sau khi phát hiện Hư Không Trùng hoàng kim, bốn người kinh hãi. Nhưng hiện giờ đã không thể tránh né, bốn người chỉ có thể cắn răng nâng binh khí nện xuống Lục Ly.
Bốn người, một người cầm chiến đao, một người cầm trường thương, một người cầm búa lớn, còn có Cung Tự Tại mang theo quyền bộ màu đen. Lực công kích của Cung Tự Tại hung tàn nhất, cho nên hắn công kích lên đầu Lục LY, ba người còn lại, một người công kích lên cổ Lục Ly, hai người công kích lên ngực Lục Ly, bốn người đều phóng ra công kích mạnh nhất, tranh thủ giết Lục Ly.
Bịch bịch bịch bịch!
Bốn thanh âm nặng nề vang lên, chuyện khiến đám người Cung Tự Tại hoảng sợ đã xảy ra, bốn người đến gần, phóng thích sát chiêu thần thông chân ý mạnh nhất, nhưng ngoại trừ trên đầu Lục Ly bị đập thành một lỗ nhỏ, một người bổ được ngực của Lục Ly, công kích của hai người còn lại không mang đến thương tổn quá lớn với Lục Ly. Cho dù hai người bọn họ cũng đồng dạng không thể mang đến vết thương trí mạng cho Lục Ly.
Lục Ly học xong triệu tập năng lượng tăng cường phòng ngự, lực phòng ngự tăng lên nhiều!
- Hư Không Trùng, gặm!
Lục Ly bạo rống, hắn nhanh như tia chớp chộp lấy tay Cung Tự Tại, đồng thời đấm điên cuồng lên đầu Cung Tự Tạo. Mấy ngàn vạn Hư Không Trùng bắt đầu gặm cắn trong người bốn người. Bốn người lập tức đau đớn khó nhịn, hai người theo bản năng lui về sau.
- Chết đi, cùng chết đi!
Tay Cung Tự Tại bị bắt lấy, giống như bị kìm sắt kẹp lấy, không thể tránh thoát. Hắn cắn răng đấm lên đầu Lục Ly. Vừa rồi, nếu hắn có thể đập Lục Ly bị thương, hiện tại cũng có thể đập chết Lục Ly.