Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Rầm rầm rầm!
Lục Ly đấm nhiều quyền lên đầu Cung Tự Tại, nắm tay của Cung Tự Tại cũng đấm lên đầu Lục Ly. Hai người liều mạng như kẻ điên, dùng lực lượng mạnh nhất công kích đầu đối phương.
- Chế đi!
Một võ giả không trốn cũng nổi điên, nâng dậy búa lớn, liên tục bổ sau lưng Lục Ly. Hắn không tin, thân thể này của Lục Ly là hàn thiết, không thể nào đánh nát.
Thân thể Lục Ly không do hàn thiết tạo thành, nhưng còn cường đại hơn hàn thiết. Cung Tự Tại vừa rồi đấm cái đầu Lục Ly thành một khe nhỏ, giờ đây liên tục công kích hơn mười quyền, vẫn không thể phá vỡ đầu Lục Ly. Về phần búa của người còn lại, ngoài bổ một vết thương trên lưng Lục Ly, ngay cả xương cốt của Lục Ly cũng không thể chặt đứt.
Phốc!
Trái lại Cung Tự Tại thật thảm hại, lực lượng nắm đấm của Lục Ly quá mạnh mẽ, cộng thêm Hư Không Trùng không ngừng gặm cắn, khiến Cung Tự Tại đau đớn khó nhịn, không có biện pháp tập trung toàn lực phòng ngự, cho nên, chỉ hơn mười quyền, đầu Cung Tự Tại đã mơ hồ bị thương.
Linh hồn hắn còn đang chấn động, chỗ Lục Ly đấm lên mà mặt hắn, trước mắt hắn cảm giác thật mờ ảo, hắn giống như nghe thấy hơi thở tử vong, ngoài liều mạng vung nắm đấm, hắn không làm được gì.
Ầm!
Đầu của Cung Tự Tại cuối cùng đã bị phá vỡ, đối với Lục Ly, đầu một người bị phá vỡ, chẳng khác nào đã chết. Hắn đột nhiên đấm ra một quyền, nắm tay trực tiếp đấm lên giữa mặt Cung Tự Tại.
Lão giả cầm búa phía sau chợt bừng tỉnh lại, vốn định lập tức đào tẩu, nhưng trong Thần Sơn của Lục Ly lại trào ra một đám Hư Không Trùng, tiến vào thân thể hắn. Hắn thống khổ khó nhịn, không thể đào tẩu được.
Vù!
Lục Ly thực hiện lại hành vi cũ, một bàn tay nắm lấy tay cầm binh khí của người này, thiết quyền khác đột nhiên đấm tới. Người nọ hét thảm, phòng ngự của hắn kém xa Cung Tự Tại, một quyền đã khiến hắn bị thương, linh hồn chấn động.
Ưm…
Trương Hạc và một người khác bay lên, nhìn thấy Cung Tự Tại chết thảm, người còn lại xem ra cũng không sống được, hai người cảm giác sau lưng lạnh lẽo.
Điên cuồng của Lục Ly, ngoan độc của Lục Ly, thân thể mạnh mẽ của Lục Ly, công kích cuồng bạo của Lục Ly. Tất cả đều khiến hai người cảm thấy kinh hãi từ tận linh hồn. Trong cơ thể hai người còn có Hư Không Trùng, tuy có thể miễn cưỡng áp chế, nhưng hai người nhất thời không biết nên tiến hay nên lùi.
Nếu tiến lên, không nhất định có thể giết chết Lục Ly, ngược lại hai người có thể chết. Nếu lui lại, lần này hoàn toàn thất bại, hai người nên đi đâu? Trở lại Hắc Sơn, mang theo cái đuôi làm người sao?
Rầm rầm rầm!
Lục Ly còn đang công kích cuồng bạo, một quyền lại một quyền, người nọ căn bản vô lực phản kích, sau khi bị Lục Ly đấm hơn mười quyền, đầu bị thương nặng, càng thêm vô lực đánh trả.
Ầm!
Đầu hắn rốt cục bị Lục Ly đập vỡ, hai người Trương Hạc liếc nhau, không chút chần chờ, lập tức chạy trốn trở về Hắc Sơn.
Vù vù!
Sau khi Lục Ly giết chết người nọ, đặt mông ngồi xuống đất, lau sạch máu trên mặt, hắn lấy ra dược chữa thương, nuốt vào, không đuổi giết hai người còn lại. Tốc độ đuổi theo của hắn không kịp hai người kia, có thể đánh chết đám người Cung Tự Tại, hắn đã cảm thấy mỹ mãn rồi.
- Tiểu tử giỏi!
Trần trưởng lão ở bên kia cũng lộ vẻ mặt tươi cười, chiến đấu vừa rồi hắn xem thật rõ ràng, lực công kích của Lục Ly đối với hắn hoàn toàn không đủ xem, nhưng lực phòng ngự lại tăng lên một bậc?
- Xem ra đã đạt thần thể tiểu thành rồi!
Trần trưởng lão hơi gật đầu, có thể dựa vào thân thể có lực phòng ngự cường đại như thế, quan trọng nhât là Lục Ly hiểu được lợi dụng Hồng Mông Khí tăng cường thân thể. Nói rõ Lục Ly đã tìm ra nguyên lý của thần thể, một thời gian nữa rất có thể sẽ trở thành Tử Đế thứ hai.
Vù!
Nghĩ đến đây, thân thể Trần trưởng lão hiển lộ ra, vọt đến bên người Lục Ly. Hắn cười nói:
- Lục Ly, tốt lắm, ngươi tiến bộ rất nhanh, tiên tử và ta đều thật vui mừng. Thương thế của ngươi rất nặng, ta mang ngươi trở về Thiên Vân Sơn chữa thương đi.
Nếu Lục Ly có hy vọng trở thành Tử Đế thứ hai, Trần trưởng lão tự nhiên phải dụng tâm giao hảo. Không bao lâu nữa, sau khi thần thể Lục Ly đại thành, sẽ là cường giả tuyệt thế hoành hành Nhị Tam Trọng Thiên, cặp đùi thô như vậy, hắn sao không bám lấy?
Đỉnh núi Thiên Vân Sơn, Lục Ly đã trở lại hai ngày, thương thế đã tốt hơn, năng lực chữa khỏi của thân thể hắn quá mạnh mẽ, cho dù không dùng đan dược gì, đều có thể khôi phục rất nhanh.
Hắn cũng khộng vội vàng xuất quan, vẫn tiếp tục ngồi xếp bằng củng cố, đồng thời hồi tưởng lại chiến đấu trong thời gian qua, tổng kết lại kinh nghiệm. Mặt khác, hắn tìm hiểu phương thức vận chuyển năng lượng trong huyệt đạo, cố gắng tìm ra cách vận chuyển năng lượng để công kích và phòng ngự thuận tiện hơn.
Bảy trăm hai mươi huyệt đạo giống như có bảy trăm hai mươi thế giới nhỏ, có thể chứa đựng năng lượng vô tận. Ban đầu chứa đựng Thần Long Dịch trong Thần Long Trì, sau đó chứa đựng lực lôi điện do lôi điện chuyển hóa, trước đó không lau, hắn luyện hóa một bộ phận Hồng Mông Khí, cũng đựng vào trong huyệt đạo.
Tất cả năng lượng dung hợp bên trong, biến thành một loại năng lượng hoàn toàn mới. Loại năng lượng này có thể vận dụng để công kích, tăng cường lực công kích của hắn, đồng thời loại năng lượng này còn có thể phòng ngự, khiến phòng ngự của hắn gia tăng gấp mười lần.
Lục Ly cũng không thỏa mãn hiện trạng, hắn cảm thấy phương pháp vận dụng năng lượng của mình vẫn là ở mức nguyên thủy, nếu có thể vận dụng năng lượng này càng thêm xảo diệu, có lẽ chiến lực của hắn còn có thể tiêu thăng. Phòng ngự tiêu thăng, nói không chừng có thể chống lại công kích của Tam Kiếp Thiên Thần…
Trong cơ thể còn có một nửa Hồng Mông Khí chưa luyện hóa, Lục Ly cũng không sốt ruột. Đám người Cung Tự Tại đã bị giết, hiện tại tạm thời hẳn không còn ai tìm hắn gây phiền toái. Hắn bị tập kích ở Tích Lôi Sơn, việc này, Thiên Vân Tiên Tử hẳn cũng sẽ tìm Hắc Sơn gây phiền toái, lần sau hắn đi Tích Lôi Sơn tu luyện, hẳn sẽ an toàn hơn rất nhiều.