Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Có được quyền bộ này, lực công kích của hắn tăng lên không ít. Cho nên, nếu có thể dung hợp bí thuật linh bạo và toái hồn, hắn tin tưởng chiến lực của hắn sẽ tiêu thăng hơn trước mấy thành.
Trong khoảng thời gian này, hắn cố ý tìm hiểu Băng Sương Kiếm Ý. Chân ý này rất phức tạp, huyền diệu, phỏng chừng còn mất một hai năm nữa. Lục Ly nghe lời Thiên Vân Tiên Tử, không có gì cấp bách, ổn định tâm tình, tăng cường thân thể toàn diện.
Trong khoảng thời gian này, vẫn không dừng lại tu luyện thần lực và tu luyện linh hồn. Tuy tốc độ tu luyện hơi chậm, cần thời gian, nhưng cũng không quá gấp.
Lục Ly quên hết thời gian, dù sao hắn cũng không có việc gì, ngoài tu luyện thì chỉ có tu luyện. Nếu có chuyện, Thiên Vân Tiên Tử sẽ phái người thông tri hắn. Hiện tại, chuyện quan trọng nhất của hắn là củng cố trụ cột, củng cố cảnh giới, tăng cao chiến lực.
Thiên Vân Tiên Tử không có việc gì cũng sẽ không tự nhiên gọi Lục Ly trở về, về phần Mã thống lĩnh bên dưới, căn bản không đi quấy rối Lục Ly, cho nên Lục Ly thân an nhàn tu luyện tại đây.
Thời gian trôi qua ba tháng, bình tĩnh của Tích Lôi Sơn bị đánh vỡ.
Cũng không phải đám người Hồ trọc đầu hành động mà là Tích Lôi Sơn xuất hiện mấy khách nhân, là mấy công tử tiểu thư trẻ tuổi, rõ ràng muốn đi độ thiên kiếp lần hai, cho nên đến nơi này ma luyện trước, xem có thể kháng cự lại lôi điện không.
Tích Lôi Sơn ngẫu nghiên sẽ tiếp đãi một vài người, tới lịch luyện hay luyện thể. Bốn công tử tiểu thư đến đều là người đại gia tộc Thiên Ma Đảo, đưa đủ Thần Nguyên Kim, Mã thống lĩnh tự nhiên cho vào.
Bốn người được Mã thống lĩnh dẫn đến đỉnh núi, Lê thúc lập tức đánh thức Lục Ly. Lục Ly âm thầm đề phòng, nhưng khi hắn tra xét người lên núi là công tử tiểu thư Nhất Kiếp đỉnh phong trẻ tuổi, cũng không để ý nữa.
Tuy bốn người đi theo tám hộ vệ, nhưng đám hộ vệ chỉ có ba người Nhị Kiếp đỉnh phong, đừng nói đối với Lục Ly hiện tại, cho dù là hắn một năm trước cũng không sợ.
Đã luyện hóa hết Hồng Mông Khí, luyện thể đã hơn một năm, không ngừng hấp thu lực lôi điện, phòng ngự thân thể hiện tại của Lục Ly mạnh thế nào? Chính hắn cũng không biết. Nếu hiện giờ đối mặt đám người Cung Tự Tại, hắn căn bản sẽ không chạy trốn, khai chiến trực tiếp là được.
- Sao lại có người?
Bốn công tử tiểu thư vừa lên núi, liếc mắt nhìn Lục Ly và Lê thúc, một công tử ca mặc y bào sáng rực nhíu mày nói:
- Mã thống lĩnh, chúng ta tu luyện không thích bị người quấy rầy, phiền toái ngươi đuổi người đi, ta sẽ cho ngươi thêm Thần Nguyên Kim.
Mã thống lĩnh làm sao dám đuổi đi Lục Ly, hắn chỉ có thể cười khổ nói:
- Vu công tử, Tích Lôi Sơn lớn như vậy, sẽ không ảnh hưởng. Các ngươi có thể sang bên kia tu luyện, mọi người không quấy rầy lẫn nhau là được.
- Hừ!
Vu công tử hừ lạnh, ánh mắt nhìn Lục Ly nói:
- Vị bằng hữu này, ta cho ngươi một ngàn Thần Nguyên Kim, phiền ngươi đợi ở địa phương kia, cho chúng ta tu luyện ba tháng?
Tuy đã luyện hóa xong Hồng Mông Khí, nhưng Lục Ly cũng không định lập tức rời khỏi Tích Lôi Sơn. Hắn muốn chờ bí thuật linh bao và bí thuật toái hồn dung hợp xong rồi nói sau. Hoặc là chân ý Băng Sương Kiếm Ý đại thành, như vậy, sức chiến đấu của hắn mới có thể tăng cao.
Cho nên, hắn dường như không chút do dự nói:
- Thật xin lỗi, ta không thiếu Thần Nguyên Kim, cũng không muốn nhường chỗ!
Sắc mặt Vu công tử lạnh lẽo, hắn truyền âm với Mã thống lĩnh, nói:
- Tiểu tử này là thân phận gì? Không thức thời như vậy!
- Vu công tử đừng xằng bậy, nếu không ta sẽ rất khó xử.
Hai bên Mã thống lĩnh đều không thể đắc tội, chỉ có thể truyền âm nói:
- Thân phận cụ thể gì ta cũng không rõ lắm, hẳn là Trần trưởng lão Thiên Vân Sơn đưa đến, nghe nói…
- Cái gì, Trần trưởng lão, Lưu trương lão?
Vu công tử còn chưa nghe nói xong câu kế tiếp, bá đạo vung tay lên:
- Tiểu tử, tại hạ Vu Phi Tường của Thiên Lượng Sơn, ngươi lập tức cút xuống núi đi, nếu không bản công tử khiến ngươi không thể tiếp tục sống ở Thiên Ma Đảo.
...
Lục Ly và Lê thúc liếc nhìn nhau, ngay cả Mã thống lĩnh cũng ngây ngốc. Vu công tử này thật tự cho mình là đúng, động không động liền khiến người khác không thể tiếp tục sống ở Thiên Ma Đảo, hắn nghĩ hắn là Đại Ma Vương sao?
Công tử quần áo lụa là này, Lục Ly gặp quá nhiều rồi. Ở nhân gian có, ở Thần giới có, đến Nhị Trọng Thiên cũng có. Nhưng địa phương nào cũng có đại gia tộc, trong vài đại gia tộc khó trách xuất hiện mấy tên ăn chơi trác tang. Một vài đệ tử từ nhỏ đã được nâng lên trời, nuông chiều từ bé, không biết trời cao đất rộng, phẩm hạnh bại hoại.
Lục Ly không muốn gây chuyện, dù sao ở Nhị Trọng Thiên hắn vẫn còn thuộc hạ tầng, hiện tại một Hắc Viêm Điện đã đủ khiến hắn đau đầu. Hắn cần thời gian an tĩnh tu luyện, không muốn phản ứng lại công tử này.
Vu công tử kỳ thật rất nổi danh ở Thiên Ma Đảo, đương nhiên chủ yếu là gia gia hắn nổi danh. Gia gia hắn là sơn chủ Thiên Lượng Sơn, một trong ngũ đại Linh Sơn, Vu Quỳnh Hoa. Đây là đại nhân vật nổi danh như Hắc Sơn, bài danh năm hạng đầu Thiên Ma Đảo, được Đại Ma Vương coi trọng.
Lục Ly không nói tiếp, cũng không đứng dậy, hắn không muốn gây chuyện, không có nghĩa là hắn phải nén giận. Hắn tin tưởng Mã thống lĩnh sẽ xử lý tốt việc này. Vu Phi Tường không thể nào động thủ ở Tích Lôi Sơn?
Mã thống lĩnh nhìn thấy ánh mắt Lục Ly nhìn qua, sắc mặt rất nhanh trở nên xấu hổ, vội vàng thở dài nói với Vu công tử:
- Vu công tử, đừng xằng bậy mà. Vị Lục công tử này là người Thiên Vân Tiên Tử coi trọng, các ngươi nếu gây loạn, ta chỉ có thể báo lên Hắc Sơn Cung.
- Hừ!
Vu công tử hừ mạnh, nhưng lại hơi sợ hãi Hắc Sơn, không dám tiếp tục gây sự. Ánh mắt hắn hung ác nhìn Lục Ly, cũng không quá để ý Thiên Vân Tiên Tử. Trên thực tế, Thiên Ma Đảo có rất nhiều người bất mãn với Thiên Vân Tiên Tử, cho rằng nàng ỷ vào sủng ái của Đại Ma Vương mới chiếm được Thiên Vân Sơn.
Thiên Vân Tiên Tử không có lịch sử đại chiến, chiến lực của nàng thế nào, ngoại giới cũng không biết.