Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2579 - Chương 2566: Ra Vẻ Không Thành Bị Sét Đánh

Bất Diệt Long Đế Chương 2566: Ra vẻ không thành bị sét đánh

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nàng là tộc muội của Đại Ma Vương, không ai dám tìm nàng gây phiền toái, tỷ lệ xuất chiến dường như là không có.

- Chúng ta đi bên kia!

Đối mặt với Mã thống lĩnh liên tục thở dài, Vu công tử cuối cùng áp chế cơn giận này, mang theo mấy người đi phía khác đỉnh núi. Lục Ly thu hồi ánh mắt, không chú ý nữa, tiếp tục bế quan.

Phía trên đỉnh đầu vang lên tiếng sấm, không ngừng oanh kích lên người Lục Ly, đều bị Lục Ly hấp thu. Lục Ly không có chút phản ứng, thậm chí thân thể còn hơi run lên, giống như đây không phải lôi điện khủng bố, ngược lại là nước mưa ngọt lành.

Nguyên nhân như vậy, Vu công tử mới hơi cố kỵ, không tiếp tục càn quấy. Tuy Lục Ly thoạt nhìn là Nhất Kiếp Thiên Thần, nhưng liên tục chịu lôi điện khủng bố như thế, khẳng định có năng lực nhất định.

Vu công tử mang theo một đám người đi qua khu vực bên cạnh đỉnh núi, đi sang phía khác. Các nàng cũng bắt đầu tu luyện, nhưng các nàng cũng không dám trực tiếp vọt đến khu vực trung tâm như Lục Ly, mà ở bên ngoài, bắt đầu cẩn thận hấp dẫn lôi điện công kích.

Ai da…

Một tiểu thư lần đầu tiên chịu lôi điện đánh, bị điện đến mức thân thể mềm mại run lên, phát ra tiếng kêu thảm thiết. Hơn nữa làn da nàng cũng bị điện cháy đen, tóc bốc khói đen, một mỹ nữ xinh đẹp chợt biến thành ăn mày.

Lục Ly nghe thấy thanh âm, theo bản năng mở to mắt nhìn, nhìn thấy tiểu thư này chật vật đứng lên mặt đất, phóng ra ngoài vòng vây. Tư thái chật vật kia, nào có tao nhã của một tiểu thư? Quả thật trông giống một nông phu, hắn nhếch miệng mỉm cười theo bản năng.

- Ai da, thật muốn chết!

Tiểu thư kia vừa vặn quay đầu lại, thấy khóe miệng tươi cười của Lục Ly, nhất thời xấu hổ, ôm mặt chạy về, khóc nức nở nói:

- Không luyện, không luyện nữa, ta phải về nhà.

- An muội!

Một nữ tử vội vàng ôm nữ tử này, nói:

- Đừng khóc, đừng khóc, tu luyện sao có thể không chịu tội chứ? Lôi điện nơi này cũng không chịu nổi, muội sao có thể vượt qua thiên kiếp lần hai?

Tiểu thư sửa sang lại tóc, nuốt vào một viên dược chữa thương, chỉ Lục Ly nói:

- Chịu tội không sao, ngươi nọ vừa cười nhạo ta. Rất dọa người, Hỏa tỷ, chúng ta đi nơi khác tu luyện đi, mắc cỡ chết người thật!

- Hửm?

Vu công tử nghe thấy thì nổi giận, ánh mắt phun lửa nhìn Lục Ly. Nhưng Lục Ly đã thu hồi ánh mắt, tiếp tục ngồi xếp bằng. Vu công tử không thể nổi giận, chỉ có thể lầm bầm hai tiếng.

Trấn an một chút, tiểu thư kia miễn cưỡng đứng lên, Vu công tử bắt đầu lịch luyện, hắn vọt vào, hấp dẫn hai luồng lôi điện.

Không thể không nói chiến lực của Vu công tử vẫn là khá, hắn thoải mái chống lại hai lôi điện, thân thể chỉ run vài cái, làn da cũng không cháy đen. Sau khi hắn chống lại hai luồng lôi điện, tự tin hơn nhiều, khiêu khích về Lục Ly. Nhưng Lục Ly từ từ nhắm hai mắt, căn bản không định nhìn hắn…

- Phi Tường ca thật lợi hại!

- Đúng vậy, đồng thời chịu đựng hai luồng lôi điện, phỏng chừng xông vào lôi đình kiếp hoàn toàn không có vấn đề!

- Phi Tường ca cố lên!

Người gần đó kêu lên, điều này khiến tươi cười của Vu Phi Tường nồng đậm hơn vài phần. Hắn nhìn Lục Ly, ánh mắt lộ ra hận thù. Hai chân hắn đạp mạnh, sau đó bay vụt đến Lục Ly, tiến vào khu vực trung tâm.

Ách?

Có người đến gần, tự nhiên kinh động đến Lục Ly, hắn âm thầm đề phòng, ánh mắt nhìn lại, muốn nhìn thử Vu công tử này đang làm gì?

Xuy xuy!

Vô số lôi điện trong không trung đánh xuống, vốn đều bổ đến Lục Ly, nhưng giờ đây, Lục Ly ngồi xếp bằng trên mặt đất, xa xa có người bay vọt đến, lôi điện này tự nhiên bổ lên người Vu công tử.

Xuy xuy xuy xuy!

Ngay từ đầu có ba luồng lôi điện bổ lên Vu công tử, hắn còn có thể chống đỡ, nhưng khi tám lôi điện đồng thời bổ trúng Vu công tử, hắn lại chịu không nổi. Thân mình lập tức nằm xuống, toàn thân rung động, như bị điện giật, làn da, tóc tai, lông mi đều bốc khói, miệng sùi bọt mép, không ngừng co rúm lăn lộn trên mặt đất…

- Công tử!

Hai Nhị Kiếp đỉnh phong bên kia vội vàng bay vụt đến, Lục Ly sợ hai người động thủ với hai, đứng dậy, âm thầm đề phòng.

Hắn đứng lên, Vu công tử lă lộn trên mặt đất nhìn hắn, cảm giác Lục Ly từ trên cao nhìn hắn? Khóe miệng Lục Ly không cười, nhưng Vu công tử vẫn cảm thấy Lục Ly đang châm chọc hắn, một nỗi tức giận nổi dậy cực điểm.

Vù!

Hai Nhị Kiếp đinỉh phong bay vụt đến, dẫn Vu công tử về, liên tục đút mấy viên dược chữa thương cho Vu công tử. Người còn lại quan tâm bao vây xung quanh, Lục Ly cười cười, chiến lực này có thể xông qua thiên kiếp lần thứ hai mới lạ.

- Quá ra vẻ sẽ bị sét đánh.

Lục Ly nhẹ giọng thì thào, tiếp tục ngồi xếp bằng. Tuy hắn rất nhỏ giọng nhưng chiến lực đám người Vu công tử cũng không yếu, gần như vậy, bọn họ có thể thoải mái nghe thấy.

Vu công tử mới khôi phục chút nguyên khí, nhất thời giận dữ:

- Ngươi nói cái gì? Có gan nói thêm lần nữa?

Lục Ly ngồi xếp bằng lên, nhìn bộ dáng tức sùi bọt mép của Vu công tử, cười chế nhạo:

- Không nói gì cả, Vu công tử ngươi vẫn là chữa thương đi.

Những lời này của Lục Ly không có ý trào phúng nhưng lọt vào tai Vu công tử lại thật chói tai, hắn giận dữ nói:

- Tạp chủng ngươi không biết chui ra từ đâu, nếu là đàn ông, chúng ta xuống núi quyết đấu.

Lục Ly sẽ không nhàm chán như vậy, nhún vai, không thèm nói gì nữa, trực tiếp nhăm mắt lại. Mã thống lĩnh vẫn đứng trên đỉnh núi, vội vàng đi tới, thở dài nói:

- Vu công tử bớt giận, quá tức giận lại tổn thương thân thể, chút việc nhỏ như vậy, không đáng, không đáng.

- Việc nhỏ là gì? Việc lớn là gì? Uy nghiêm của Thiên Lượng Sơn chính là chuyện lớn?

Vu công tử không định bỏ qua, hắn chỉ vào Lục Ly nói:

- Mã thống lĩnh, cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là đuổi hắn đi, hoặc chúng ta động thủ đánh hắn xuống núi.

Đối với rất nhiều người là việc nhỏ, nhưng đối với đệ tử đại gia tộc, thể diện là chuyện lớn.

Bọn họ đều là thiên chi kiêu tử, từ nhỏ chưa từng chịu uất ức, giờ đây liên tiếp bị khinh bỉ, mặt chật vật nhất bị Lục Ly nhìn thấy, các nàng sao có thể tiếp tục tu luyện.

Bình Luận (0)
Comment