Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2580 - Chương 2567: Lặng Lẽ Nhục Nhã

Bất Diệt Long Đế Chương 2567: Lặng lẽ nhục nhã

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nhất là hai tiểu thư kia, ở trước mặt người nhà chật vật như thế, các nàng đều cảm thấy thật dọa người. Người ngoài như Lục Ly nhìn thấy, điều này khiến các nàng xấu hổ và giận dữ thế nào, cũng không muốn tiếp tục tu luyện nữa.

Mã thống lĩnh thật khó xử, hắn rơi vào thế khó xử, hai bên hắn đều không đắc tội nổi. Nếu hắn báo cáo lại chuyện này, phía trên sẽ cảm thấy hắn không có năng lực, phỏng chừng vị trí thống lĩnh sẽ bị thu hồi. Hắn chỉ có thể liên tục chắp tay với Vu công tử, lại không ngừng chắp tay với Lục Ly, chỉ còn kém quỳ xuống xin hai bên đừng gây sự. Lục Ly mở mắt thấy cảnh tượng như vậy, mày cũng nhíu lại.

Tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, hắn cũng không có biện pháp an tâm tu luyện. Hắn không muốn đắc tội đám công tử tiểu thư này quá sâu, miễn gây khó xử cho Thiên Vân Tiên Tử. Lỡ như vì chuyện của hắn, chọc Thiên Vân Sơn và Thiên Lượng Sơn đại chiến, thì đó là tội lớn của hắn.

Hắn nghĩ nghĩ, đứng lên nói:

- Như vậy, đám Vu công tử các ngươi tùy tiện phái ra một người, ta chịu của hắn ba chiêu, hắn cũng chịu của ta ba chiêu. Nếu ai bị đánh xuống núi thì tính là thua, bên thua phải rời khỏi Tích Lôi Sơn, thế nào?

Ách!

Đám người Vu Phi Tường giật mình, nghĩ rằng mình nghe lầm rồi, một Nhất Kiếp Thiên Thần lại cuồng vọng như vậy? Bọn họ có Nhị Kiếp đỉnh phong, chút chiến lực ấy của hắn chỉ sợ một chiêu của Nhị Kiếp đỉnh phong đã oanh sát hắn rồi?

Vu Phi Tường phản ứng rất nhanh, sợ Lục Ly đổi ý, vội vàng hỏi:

- Lời này thật sao?

- Tự nhiên, lời Lục Ly từng nói tuyệt không đổi ý!

Lục Ly lười biếng đứng lên, bình tĩnh nhìn Vu Phi Tường, nói:

- Ta cho các ngươi một cơ hội, các ngươi phái người ra, có thể trong ba chiêu đánh ta rơi xuống núi, ta lập tức rời đi!

- Thật ngông cuồng!

Vu công tử giận dữ, cảm giác bị làm nhục, hắn lạnh giọng nói:

- Vậy ngươi đứng đàng hoàng, ta tự mình ra tay!

Tích Lôi Sơn vốn không thể khai chiến, nhưng Lục Ly đánh cuộc như vậy, nếu có thể giải quyết tranh cãi, Mã thống lĩnh suy xét một lát, lấy ra tinh thạch kí ức ghi chép lại việc này, hắn dặn dò:

- Hai vị có thể ở đây luận võ, nhưng không được ra sát chiêu. Trong các ngươi có ai chết, ta cũng không nhận nổi tội trạng này. Mặt khác… không thể công kích Tích Lôi Sơn. Nếu Tích Lôi Sơn xảy ra vấn đề, Hắc Sơn Cung chúng ta quyết không bỏ qua.

- Được!

Vu công tử đáp ứng, Lục Ly nhún vai nói:

- Yên tâm đi, Mã thống lĩnh, ta sẽ không làm khó ngươi!

Mã thống lĩnh dùng tinh thạch kí ức ghi chép cảnh này, về sau Thiên Vân Tiên Tử hay Vu Quỳnh Hoa cũng không nói gì được. Lê thúc cũng không có gì để nói, ngược lại khóe miệng cong lên tươi cười đùa cợt. Bởi vì với lực phòng ngự của Lục Ly, đừng nói Vu Phi Tường, cho dù là mấy Nhị Kiếp đỉnh phong cũng không nhất định đánh hắn rơi xuống núi được.

Vù!

Vu Phi Tường lấy ra một thanh trường đao, nhưng hắn nghĩ một lát rồi thu vào, sau đó lấy ra một thanh trường cung màu tím. Trường đao và trường cung rõ ràng đều là Hồng Linh Thiên Bảo, xem ra Vu Phi Tường ở gia tộc thật được sủng ái.

Dùng trường cung công kích Lục Ly là lựa chọn không tồi, không nói bắn chết Lục Ly, ít nhất lực lượng cường đại có thể thoải mái bắn Lục Ly xuống núi, chỉ cần bắn xuống núi thì tính Lục Ly thua rồi. Quan trọng nhất là, trường cung công kích sẽ không tạo tổn hại gì cho Tích Lôi Sơn.

- Cẩn thận đi! Lưu Ly Bảo Cung này của ta rất lợi hại!

Vu Phi Tường rất có khí độ nói một câu, đáng tiếc, giờ đây, toàn thân hắn đen sì, đầu tóc lộn xộn, không có chút cảm giác diện mạo hiên ngang, ngược lại có loại cảm giác thật buồn cười.

Vù!

Truyền vào thần lực, trên cung thần nhất thời sáng lên hào quang vạn trượng, sáng rực chói mặt. Phía trên không ngừng có dòng khí lưu chuyển, một luồng khí tức mênh mông tràn ngập ra từ bên trong, khiến người ta cảm thấy hít thở không thông.

- Tiếp tục!

Vu Phi Tường kéo dây cung, chỉ kích thích một lần, đã có mười ba luồng lưu quang bắn ra. Mười ba luồng lưu quang, giống như mười ba con cuồng long phóng nhanh đến, nháy mắt đánh trúng Lục Ly từ ba phương hướng.

Bang bang bang!

Hơn mười tiếng nổ vang nặng nề vang lên, tiếng nổ vang còn có tiếng vọng, giống như đánh vào chuông lớn. Chuyện khiến một đám người trợn mắt há hốc mồm đã xảy ra. Thân mình Lục Ly liên tục lui về sau vài chục bước, trên người ngoài xuất hiện một chút điểm trắng, lại không có thương thế gì.

- Chuyện này…

Vu Phi Tường há hốc mồm, Lục Ly không bị đánh bay ra ngoài đã khiến hắn chấn kinh rồi, vậy mà không bị thương tổn gì? Trên người Lục Ly cũng không có chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo cường đại mà. Thân thể người này làm từ cái gì vậy? Chẳng lẽ trong cơ thể hắn có che giấu chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo?

- Chiêu thứ hai, tiếp tục đi!

Lục Ly bước lên, vươn ngón tay, ngoéo một cái. Kỳ thật vừa rồi hắn liên tục lui vài chục bước là cố ý, nếu không chỉ là Nhất Kiếp đỉnh phong, cho dù có Hồng Linh Thiên Bảo cũng không thể đánh lui hắn nửa bước.

Vù!

Vu Phi Tường không tin tà, điên cuồng truyền thần lực vào, lần này ước chừng truyền vào nửa nén nhang, tay hắn kéo dây cung, hơn nữa khi kéo dây cung, thần lực điên cuồng vận chuyển.

Xuy xuy!

Hào quang cung thần vạn trượng, ánh sáng vô tận ngưng tụ cùng nhau, lần này cũng không bắn ra mười ba quang long mà bắn ra năm quang long, nhưng quang long này mạnh gấp đôi quang long lúc trước.

Năm quang long rít gào đến, ngay lập tức đánh trúng Lục Ly. Thân thể Lục Ly liên tục lui về sau, liên tiếp lui mấy trăm bước, đến cạnh đỉnh núi, thiếu chút nữa bị rơi xuống.

- Đáng tiếc…

Một đám người khẽ thở dài, mắt thấy sắp bắn Lục Ly rơi xuống, cuối cùng vẫn thiếu một chút. Ánh mắt Lê thúc và Mã thống lĩnh lộ ra vẻ kinh ngạc. Lục Ly còn có thể oanh sát Nhị Kiếp đỉnh phong, công kích cỡ này sao có thể bức hắn lùi xa như vậy?

Trên người Lục Ly vẫn không có thương thế gì, hắn bước đến, ngoắc ngón tay với Vu Phi Tường:

- Ngươi còn lại chiêu cuối cùng.

- Được!

Vu Phi Tường hét lớn, cung thần trong tay điên cuồng truyền vào thần lực.

Bình Luận (0)
Comment