Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2584 - Chương 2571: Có Người Mai Phục

Bất Diệt Long Đế Chương 2571: Có người mai phục

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đại Đạo Chi Ngân này ở trong cơ thể hắn, lại chỉ hấp thu Hồng Mông Khí, hắn không thể tìm hiểu pháp tắc chân ý gì. Lục Ly quyết đoán không lãng phí thời gian nữa, tiếp tục dung hợp bí thuật linh bạo và bí thuật toái hồn.

Thời gian trôi qua, tốc độ lôi điện tăng cường cơ thể càng ngày càng chậm. Nhưng vô số lôi điện truyền vào bảy trăm hai mươi huyệt đạo, có thể khiến hắn về sau động thủ không còn sợ tiêu hao năng lượng. Năng lượng hắn sử dụng khi động thủ, đối với năng lượng vô tận trong huyệt đạo, quả thật như một bãi cát ngoài biển.

Lục Ly đã tu luyện khá lâu trên Tích Lôi Sơn, đương nhiên đối với hắn, đối với đám người Lê thúc, quản Lục Ly ở đây bế quan trăm năm cũng không tính là cái gì. Bọn họ có thọ nguyên thật dài, nhân sinh đã trải qua năm tháng rất dài. Mấy ngàn năm cũng chỉ là chớp mắt.

Lại qua bốn tháng, Lục Ly ngừng bế quan, hắn mở to mắt, trên mặt thoáng lộ vẻ vui mừng. Lê thúc phát hiện trước, nhìn Lục Ly nói:

- Chủ nhân, xem ra chiến lực của ngươi lại có tiến bộ lớn sao?

- Là có chút tiến bộ!

Lục Ly mỉm cười, ánh mắt như sói nhìn chằm chằm Lê thúc, nói:

- Nếu không, Lê thúc, ngươi thử xem uy lực thử?

- Không cần, không cần!

Lê thúc cảm thấy cả người phát lạnh, chiến lực Lục Ly tăng quá nhanh, bế quan một thời gian, chính hắn chỉ nói hơi có tiến bộ, vậy khẳng định thăng cấp phi thường lớn, hắn mới không đi tìm ngược.

Hắc hắc!

Lục Ly phất tay nói:

- Chờ ta nghỉ ngơi hai ngày, chúng ta lập tức khởi hành trở về Thiên Vân Sơn. Đến lúc đó ta mang ngươi đi lên Ma Vương Sơn.

- Được!

Lê thúc gật đầu, Thiên Vân Tiên Tử lần trước bồi thường hắn đi lên Ma Vương Sơn ba lượt, vừa lúc cùng đi với Lục Ly, sẽ an toàn hơn một chút. Trước kia Lục Ly đi theo hắn, hiện tại biến thành hắn đi theo Lục Ly…

Lục Ly ngồi xếp bằng, ngủ say, ngủ một giấc thật ngọn, sau hai ngày, tỉnh táo lại, thanh thần khí sảng. Hắn đứng dậy vẫy tay với Lê thúc, hai người đi xuống Tích Lôi Sơn.

Nghe nói Lục Ly phải về, tảng đá treo lơ lửng trong nội tâm Mã thống lĩnh rốt cục thả lỏng. Trên mặt hắn tươi cười nở hoa, khách khí đến cực điểm. Lục Ly thấy hắn nhiệt tình như thế, cước bộ một chút, nói:

- Mã thống lĩnh nhiệt tình hiếu khách như thế, ta đột nhiên không muốn đi nữa, muốn ở đây tu luyện thêm trăm năm.

- Đừng chứ…

Tươi cười trên mặt Mã thống lĩnh cứng đờ, đôi mắt vừa chuyển nói:

- Lục công tử, Tích Lôi Sơn chỉ là địa phương nhỏ, Lục công tử ngươi có thần thể, còn có sân khấu lớn hơn. Ngươi hẳn là nên đi nhiều nơi khác, hấp thu nhiều năng lượng kỳ dị, như vậy mới có thể giúp thần thể hoàn toàn đại thành. Đương nhiên… Tích Lôi Sơn cũng tùy thời hoan nghênh Lục công tử trở về.

Ha ha ha!

Lục Ly cười to vài tiếng, mang Lê thúc đi nhanh, hướng về phía Thiên Vân Sơn. Thẳng đến khi Lục Ly biến mất khỏi tầm mắt, Mã thống lĩnh và đám quân sĩ mới như trút được gánh nặng.

...

- Lục Ly đi ra rồi!

Phụ cận Tích Lôi Sơn có hai thám báo Nhị Kiếp đỉnh phong giám thị. Nhị Kiếp đỉnh phong làm thám báo, hai người còn tinh thông thuật ẩn núp, cho nên không chỉ Lục Ly, ngay cả bọn người Mã thống lĩnh cũng không phát hiện manh mối gì.

Hai thám báo về sơn động của đám người Hồ trọc đầu, bẩm báo. Bọn người Hồ trọc đầu đang tu luyện, hơi mở mắt. Đợi lâu như vậy, Lục Ly rốt cục đi ra rồi sao?

- Đi!

Thân mình Hồ trọc đầu bay vút ra, hắn vẫy bàn tay to nói:

- Trước chạy thẳng, bố trí mai phục trước, chặn giết Lục Ly. Sau khi giết chết Lục Ly, lập tức độn thổ ra xa, chú ý không được để lại dấu vết gì.

Mọi người tuyệt đối tín phục Hồ trọc đầu, không một ai vô nghĩa, mọi người bay thẳng lên Thiên Vân Sơn, tốc độ đạt đến cực hạn. Hai thám báo dò đường phía trước, thoải mái tránh được đám người ẩn núp gần đó.

Lục Ly mang theo Lê thúc, hơn nữa trên đường cũng không thích quá rêu rao, cho nên tốc độ hành tẩu tự nhiên cũng chậm lại. Một ngày sau, đám người Hồ trọc đầu thoải mái lao về trước. Hồ trọc đầu phái ra một thám báo, truy tung đám người Lục Ly.

Xác định được hành tung của Lục Ly, đám người Hồ trọc đầu bắt đầu bố trí. Bọn họ bày trận trước Lục Ly. Bày trận của bọn họ không giống bày trận của Lục Ly. Bọn họ ở trong núi ngưng tụ một loại đạo ngân kỳ dị. Đạo ngân này có được thần thông không thể tưởng tượng, có thể phong ấn không gian phụ cận. Bên trong cho dù chiến đấu đến long trời lở đất, bên ngoài cũng sẽ không biết.

Tuy Hồ trọc đầu không sợ Thiên Vân Tiên Tử nhưng không muốn việc này gây ồn ào huyên náo. Dù sao Thiên Vân Tiên Tử là tộc muội Đại Ma Vương yêu thích nhất. Một khi Đại Ma Vương bất mãn, đám người Hồ trọc đầu liền không ngóc đầu dậy nổi ở Thiên Ma Đảo.

- Có hơi không thích hợp…

Lục Ly bỏ trốn đột nhiên ngừng cước bộ, Lê thúc kinh ngạc, thần niệm đảo ra xung quanh, một lát mới hỏi:

- Làm sao vậy, chủ nhân, ta cũng không phát hiện dị thường gì.

- Ta cảm giác sau lưng có đôi mắt đang nhìn chằm chằm chúng ta.

Lục Ly nhíu mày nói, hắn bổ sung:

- Loại cảm giác này ta cũng không nói nên lời, nhưng là có cảm giác này.

Sau khi Lục Ly nói xong, nhắm hai mắt lại, muốn xem thử cảm giác này đến từ đâu. Hắn cảm giác không giống như báo động trong linh hồn, ngược lại giống như từ nơi khác trên thân thể truyền lại.

- Ách… Đại Đạo Chi Ngân!

Linh hồn Lục Ly đột nhiên chấn động, loại cảm giác này lại đến từ Đại Đạo Chi Ngân trong cơ thể. Hắn kinh nghi trừng mắt, lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ Đại Đạo Chi Ngân phù hợp thiên địa, cho nên ta thật nhạy cảm với tình huống khác thường xung quanh?

Đại Đạo Chi Ngân này là đồ dỏm sao, mấy ngày trước, Lục Ly tìm hiểu thì không có tác dụng gì, giờ đây không nghĩ rằng lại khiến cảm quan của hắn trở nên nhạy cảm? Hắn trầm tư một lát, phóng ra Huyết Tiên Đằng, sau đó mang Lê thúc tiếp tục đi về trước.

Sau hai nén hương, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:

- Chủ nhân, phía sau có mấy cường giả đang theo dõi ngươi, chiến lực người này rất mạnh, còn có bí thuật ẩn thân. Nếu không phải lúc hành tẩu hơi có dao động, ngay cả ta cũng không cảm ứng được.

Bình Luận (0)
Comment