Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Quả nhiên cảm giác không sai!
Nội tâm Lục Ly lại chấn động, cũng không phải bởi vì có người theo dõi hắn mà năng lực kỳ dị của Đại Đạo Chi Ngân lại khiến năng lực cảm giác của hắn tăng lên không ít. Ngay cả mấy ngàn lí có cường giả theo dõi hắn cũng có thể cảm giác.
- Là ai theo dõi ta!
Lục Ly không nghĩ ra, đám người Cung Tự Tại đã bị giết chết, hai Nhị Kiếp đỉnh phong còn lại cho bọn họ trăm lá gan cũng không dám đến? Chẳng lẽ là người của Vu Phi Tường?
- Tăng nhanh tốc độ đi!
Lục Ly và Lê thúc phất tay, giờ đây, hắn đang ở trung gian Tích Lôi Sơn và Thiên Vân Sơn. Chỉ có thể kiên trì chạy về trước. Khi hắn chạy, vẫn nhắm mắt lại cảm ứng, bốn phía có dao động gì, hắn cảm ứng được đầu tiên.
- Phía trước không thích hợp!
Sau khi chạy trốn hai canh giờ, Lục Ly ngừng cước bộ, hắn chỉ phía trước, nói:
- Ta cảm thấy phía trước giống như có một con thú mở to miệng, đang chờ chúng ta xông vào. Phía trước… có người mai phục chúng ta!
- Có người mai phục!
Trong mắt Lê thúc lóng lánh hàn quang, tuyệt đối tin tưởng phán đoán của Lục Ly. Phía sau có người theo dõi, phía trước có người mai phục, thuyết minh có người đang ám sát bọn họ.
- Chủ nhân làm sao đây?
Hiện tại Lục Ly mạnh hơn hắn, chiến lực của Lê thúc hoàn toàn không đủ, hắn chỉ có thể hỏi ý kiến của Lục Ly. Lục Ly vung tay lên nói:
- Ngươi tiến vào Thần Sơn đi, để ta xử lý!
Chiến lực của Lê thúc quá thấp, Lục Ly không cần hắn hỗ trợ, đi theo ngược lại là trói buộc. Lục Ly lấy ra Thần Sơn, thu Lê thúc vào. Sau đó hai chân đạp mạnh, núi nhỏ phía dưới văng tung tóe, Lục Ly cấp tốc phóng sang trái.
Hắn thay đổi phương hướng, tốc độ cũng tăng lên nhiều. Hắn chỉ muốn quấy rầy bố trí của địch nhân. Chỉ cần làm đối phương hỗn loạn, hắn mới có cơ hội. Hắn tin tưởng, hiện tại, người dám ám sát hắn, tuyệt đối không phải Nhị Kiếp Thiên thần bình thường, địch nhân ít nhất là Nhị Kiếp đỉnh phong lợi hại, thậm chí là Tam Kiếp Thiên Thần.
- Hy vọng không xuất hiện Tam Kiếp Thiên Thần!
Nội tâm Lục Ly âm thầm cầu nguyện, nhưng Tam Kiếp Thiên Thần khá ít, ở Thiên Ma Đảo chỉ có trưởng lão cường đại của ngũ đại Linh Sơn và một vài chủ Linh Sơn mới là Tam Kiếp Thiên Thần. Tam Kiếp Thiên Thần cả Thiên Ma Đảo không vượt quá năm mươi.
Tất cả Tam Kiếp Thiên Thần đều là cường giả nổi danh Thiên Ma Đảo, các nàng muốn ra tay với Lục Ly cũng phải suy xét hậu quả. Suy xét đắc tội Thiên Vân Tiên Tử, đắc tội Đại Ma Vương, có đáng giá không. Càng là đại nhân, ra tay sẽ càng thận trọng.
Tốc độ Lục Ly đạt đến cực hạn, chênh lệnh Nhị Kiếp đỉnh phong không lớn. Thân thể tăng lên, tốc độ cũng tăng lên nhiều. Cho nên sau khi hắn chạy như điên, thám báo phía sau nhất thời nóng nảy. Lục Ly cải biến phương hướng, kế hoạch từ trước của Hồ trọc đầu bị quấy rối.
Vù!
Hắn đột nhiên đánh ra thần lực giữa trời cao. Thần lực kia giống như pháo hoa, bắn thẳng lên trời cao, nở rộ giữa không trung, khiến mọi người trong phạm vi ngàn dặm có thể nhìn thấy. Tốc độ hắn thăng cấp, đuổi sát Lục Ly.
Trong một tòa sơn mạch cách nơi này mấy ngàn lý, đám người Hồ trọc đầu còn đang chờ Lục Ly chui đầu vào lưới. Sau khi thần lực nở rộ, sắc mặt năm người đại biến. Đây là tín hiệu người của bọn họ phát ra, ý tứ thật rõ ràng… Lục Ly đã chạy thoát!
- Đuổi theo!
Bố trí của mọi người trở nên vô dụng, đám người Hồ trọc đầu tự nhiên sẽ không chờ ở đây, một đám người rất nhanh phóng thích theo tín hiệu hướng đi của Lục Ly. Tốc độ Nhị Kiếp đỉnh phong rất nhanh, trong khoảng cách mấy ngàn lý chỉ cần mấy hơi thở đã có thể chạy tới.
- Bên này, đuổi theo!
Bọn họ tìm được dấu hiệu thám báo lưu lại, thay đổi phương hướng, chạy như điên. Tốc độ của bọn họ thật biến thái, tốc độ Hồ trọc đầu nhanh nhất, nhanh hơn Nhị Kiếp đỉnh phong mấy bậc.
Tốc độ nhanh như vậy, mọi người còn chạy như điên, chỉ nửa canh giờ đã đi được ngàn dặm. Nhiều cường giả chạy như điên như vậy, dọa sợ đám võ giả ẩn núp phụ cận. Thấy nhóm người chạy đến như điên, đám võ giả ẩn núp phụ cận đều nổi lên tâm tư xem náo nhiệt, quan sát từ xa. Lỡ như cường giả khai chiến, song phương đều chết trận thì sao? Bọn họ vừa may có thể phát tài.
Sau một canh giờ!
Lục Ly ngừng lại, hắn bị ba người bao vây, hai thám báo và Hồ trọc đầu có tốc độ nhanh nhất, tốn một canh giờ đã đuổi kịp Lục Ly, thành công chặn đường.
Nếu đã chạy không thoát, Lục Ly không chạy nữa, ba Nhị Kiếp đỉnh phong đuổi kịp, hắn cũng không sợ hãi. Hắn chạy lâu như vậy, chỉ đuổi đến ba Nhị Kiếp đỉnh phong, xem ra cũng không có Tam Kiếp Thiên Thần muốn giết hắn.
- Ba vị!
Sắc mặt Lục Ly bình tĩnh, lạnh giọng nói:
- Chúng ta cũng không quen biết? Các ngươi vì sao muốn đuổi giết ta, cho dù chết cũng phải để ta chết rõ ràng chứ!
- Tiểu mĩ nam, ngươi cũng thật biết trốn!
Hồ trọc đầu sờ cái đầu bóng lưỡng đều là hình xăm của hắn, ánh mắt đảo khắp người Lục Ly, khiến Lục Ly nổi hết da gà. Hồ trọc đầu vươn đầu lưỡi, liếm khóe môi, nói:
- Chúng ta không đuổi giết ngươi, chỉ là thấy ngươi tuấn tú như thế, muốn kết giao bằng hữu với ngươi, cùng nhau chơi đùa!
- Cút!
Lục Ly cảm giác dạ dày quay cuồng một trận, tức giận nói:
- Trở về chơi với cha ngươi đi, không nhường đường, vậy chỉ có đường chết!
Ha ha ha!
Hồ trọc đầu không hề tức giận, ngược lại ánh mắt sáng lên hào quang kỳ dị, nhếch miệng cười nói:
- Có cá tính, ngựa hoang nhỏ như ngươi chọc gia yêu thích. Sau này phải dạy dỗ ngươi một phen, để ngươi hiểu được đi theo Trọc gia là hạnh phúc cỡ nào.
“Phụt!”
Lục Ly rốt cuộc không nhịn nổi, phun ra một ngụm nước miếng, thân mình cuồng bạo bay đi, nhưng không có phóng đến Hồ trọc đầu mà giết về phía một Nhị Kiếp đỉnh phong đứng bên trái. Hắn có thể cảm ứng được ba tên Hồ trọc đầu mạnh nhất, muốn giết tự nhiên phải giết yếu trước.
- Giết!
Hai người Hồ trọc đầu bay như điên đến chỗ Lục Ly. Ba người đồng thời ra tay từ ba phương hướng, chuẩn bị trực tiếp đả thương Lục Ly hoặc đánh chết Lục Ly. Ba người đều không lấy ra binh khí, xem ra muốn thử có thể bắt Lục Ly trước được không?