Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hai thám báo này rất rõ ràng ham mê của Hồ trọc đầu, dù sao rơi vào trong tay Hồ trọc đầu, đến lúc đó muốn giết vẫn phải đưa cho Diêm Hồng, cũng không có vấn đề gì.
Lục Ly không thả ra Hư Không Trùng, hắn nhìn thám báo phía trước hóa chưởng thành trảo, nội tâm nhất thời vui nở hoa. Người này muốn bắt hắn? Thật đúng là suy nghĩ viễn vông.
Xuy!
Cách Lục Ly mười trượng, trong tay áo người nọ chợt phóng ra sợi đằng xanh biếc, giống như độc xà cuốn lấy thắt lưng của Lục Ly. Lục Ly không hề sợ hãi, nắm đấm vung mạnh lên móng vuốt người nọ.
Rắc rắc rắc!
Tiếng xương cốt gãy vang lên, toàn bộ xương cốt bàn tay của Nhị Kiếp đỉnh phong bị Lục Ly đánh vỡ nát. Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, thân mình hắn bay ra ngoài, sợi đằng xanh biếc kia lại mang theo Lục Ly cùng bay về trước.
Vù vù!
Phía sau truyền đến tiếng phá không, công kích Hồ trọc đầu và một cường giả tiến tới, Lục Ly hoàn toàn không để ý, thân mình hạ xuống thật mạnh, tốc độ tăng nhanh, đuổi theo phía trước người nọ.
- Chết!
Một bàn tay khác của người nọ phóng ra gai độc, hung hăng đâm tới Lục Ly. Nhưng Lục Ly vẫn không nhìn, nắm đấm hướng tới đầu người này.
Keng! Bịch!
Gai độc đâm vào ngực Lục Ly, truyền đến thanh âm kim thiết chạm nhau, lại không đâm vào được chút nào. Lục Ly vận dụng bí thuật toái linh do bí thuật linh bạo và bí thuật dung hợp thành, một quyền đấm nổ đầu người này.
- Bí thuật toái linh thật mạnh, ít nhất mạnh hơn lực lượng của ta mấy lần!
Lục Ly mừng rỡ, hai bí thuật dung hợp, khiến biên độ lực lượng của hắn lớn hơn mấy lần, lực công kích tiêu thăng, một quyền đập chết Nhị Kiếp đỉnh phong.
Bịch! Bịch!
Đồng thời, Hồ trọc đầu cùng người khác công kích tới, tay Hồ trọc đầu sáng rực, đánh lên lưng Lục Ly, một người khác lấy ra binh khí, bổ lên chân trái Lục Ly.
Lục Ly bị đánh bay, nhưng ngoài xiêm y bạo liệt, phía sau lưng Lục Ly không có thương thế gì, chỉ có chưởng ấn mờ mờ. Mặt khác, một người bổ chiến đao lên đùi Lục Ly, cũng chỉ lưu lại một vết máu mờ nhạt.
Ách!
Mặc dù đã tính toán chiến lực Lục Ly nhưng tình cảnh giờ đây vẫn vượt ra ngoài dự liệu của hai người Hồ trọc đầu. Hai người nhìn thấy đồng bọn bạo liệt, trên mặt cũng không có bi phẫn, ngược lại chỉ có kinh hãi và ngưng trọng.
Vốn bọn họ cho rằng bảng giá Diêm Hồng ra đã đủ cao, chỉ đánh chết một đứa nhỏ mà thôi. Hiện tại xem ra bảng giá này quá không đủ. Một chiêu của Lục Ly đã giết một đồng bọn của bọn họ ngay tức khắc, khiến nội tâm hai người Hồ trọc đầu không còn tự tin.
- Giết, không để người sống, đừng lưu tình!
Hồ trọc đầu nổi giận gầm lên, trong tay xuất hiện loan đao có móc, cùng lúc đó, xa xa truyền đến ba tiếng phá không, ba đồng bọn khác của bọn họ đuổi tới.
- Ta cũng không định cho các ngươi sống!
Lục Ly lạnh như băng đáp lại, hắn không lùi mà tiến tới, chuẩn bị trước khi ba người kia đến lại giết thêm một người.
- Đầu trọc kia là ai thế? Sao ngoại hình ghê tởm như vậy?
- Mặc áo choàng đỏ thẫm, bộ dáng nam không ra nam nữ không ra nữ, mấu chốt lại còn xấu!
- Bọn họ vậy mà dám vây sát Lục Ly? Lá gan thật lớn, trước đó không lâu, Lục Ly đã đánh chết mấy tên Nhị Kiếp đỉnh phong.
- Hừ, đều im lại đi, đầu trọc kia là Hồ trọc đầu, nếu hắn nghe thấy lời các ngươi nói, toàn bộ các ngươi đều phải chết!
- Cái gì? Là Hồ trọc đầu? Đúng rồi, đúng rồi, Hồ trọc đầu trong truyền thuyết là ngoại hình này…
- Lục Ly lần này xong rồi, Hồ trọc đầu là ma đầu nổi danh ở Thiên Ma Đảo, chiến lực có thể sánh ngang với Tam Kiếp Thiên Thần bình thường!
- Sự tình lần này xem ra phải náo loạn lớn rồi, nếu Lục Ly chết, Thiên Vân Tiên Tử sẽ giận dữ. Nghe nói Lục Ly là nam sủng của Thiên Vân Tiên Tử.
...
Lục Ly ở gần đó ngàn dặm, võ giả ẩn núp gần đó bị kinh động, chỉ có thể ở xa dùng thần niệm tra xét. Bọn họ chờ mong Lục Ly và Hồ trọc đầu chạm mặt, mong hai người chết hết, để bọn họ phát tài.
- Giết!
Lục Ly bạo rống xông ra ngoài, tổng cộng tu luyện vài năm ở Tích Lôi Sơn, hấp thu nhiều Hồng Mông Khí như vậy, cộng thêm có thể vận dụng năng lượng phòng ngự trong huyệt đạo, phòng ngự hiện tại của thân thể Lục Ly đã phi thường khủng bố. Chỉ cần không gặp Tam Kiếp Thiên Thần, Lục Ly không hề sợ hãi nữa.
Cho nên, tuy lại có ba Nhị Kiếp đỉnh phong đi tới, Lục Ly cũng không chút để ý, phóng ra như mãnh hổ, mục tiêu tập trung lên Nhị Kiếp đỉnh phong bên cạnh Hồ trọc đầu. Khí tức người này không khác lắm với người vừa bị hắn giết, chỉ cần hắn đấm trúng đầu người này thì có thể giết chết tức thì.
Xuy!
Nhưng tốc độ người này rất nhanh, căn bản không định cứng đối cứng với hắn, khi Lục Ly tới gần, thân mình dịch chuyển, nhẹ nhàng bay sang bên cạnh, đồng thời chiến đao của hắn đảo qua, muốn chém lên hai chân Lục Ly.
Lục Ly căn bản không để ý đến chiến đao của hắn, ánh mắt nhìn sang phía khác, bởi vì loan đoan có móc của Hồ trọc đầu đang bổ tới. Chuôi đao này không giống Hồng Linh Thiên Bảo bình thường, Lục Ly cảm giác khí tức của chuôi đao này mạnh hơn rất nhiều, phía trên tỏa ra hơi thở âm tà, hẳn là tế luyện vật tà dị gì đó.
Vù vù!
Loan đao bổ tới, mang theo luồng kình phong, trong nháy mắt xuất hiện nhiều ảo giác trước mặt Lục Ly. Hắn nhìn thấy vô số quỷ quái gương nanh múa vuốt, vọt đến chỗ hắn.
Bịch!
Lục Ly không có tri giác gì, thân thể bị đánh bay đi. Tầm mắt của hắn trở nên thanh minh, vừa nhìn thấy rõ vật trước ngực, thần tình ngạc nhiên, bởi vì trước ngực hắn lại xuất hiện một dấu đao ngân thật sâu!
- Lực công kích của lão già dê này thật rất mạnh!
Lục Ly âm thầm kinh hãi, ánh mắt nhìn lại loan đao có móc kia. Hắn rất nhanh tập trung lên từng văn lộ kỳ dị trên loan đoan, hắn nhịn không được, kinh nghi nói:
- Đao này của ngươi là tự mình tế luyện sao?
- Ha ha ha!
Hồ trọc đầu vừa chạy vừa cười to:
- Tiểu mĩ nam, ngươi cũng có nhãn lực đó. Trọc gia năm đó đi náo loạn Tam Trọng Thiên, ở một nơi cấm địa học được một loại cổ pháp, có thể tế luyện thiên đạo thần văn trên Hồng Linh Thiên Bảo, giúp uy lực binh khí tăng lên. Thế nào, động tâm rồi chứ? Đi theo Trọc gia, ta truyền thụ cổ pháp này cho ngươi.