Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ọe!
Nhìn thấy ánh mắt tà ác của Hồ trọc đầu, Lục Ly liền cảm giác ghê tởm, ba nhân ảnh vọt tới từ xa, con ngươi Lục Ly vừa chuyển, phóng đến chỗ Hồ trọc đầu.
Khi đến gần Hồ trọc đầu, trong thần sơn lóng lánh hào quang, Hư Không Trùng hoàng kim vô tận gào thét ra ngoài, bao phủ hết thân thể Hồ trọc đầu.
Vù!
Đồng thời, Lục Ly uốn éo thân mình, bay đến bên trái Hồ trọc đầu. Loan đao của Hồ trọc đầu quét ngang qua, trước mắt Lục Ly xuất hiện vô số lệ quỷ, sau lưng hắn bị bổ một đao thật mạnh, thân thể bị đập bay.
- Bắt hắn, đừng giết chết!
Thanh âm của Hồ trọc đầu vang lên, Lục Ly bừng tỉnh. Hắn nhìn thấy ba người vọt đến, ba người luân phiên thay đổi binh khí bổ lên ba chỗ trên người hắn, lại không bổ đến bộ vị trọng yếu. Thấy cảnh tượng như vậy, trên mặt hắn lộ ra ý cười mãnh liệt.
Vừa rồi hắn vặn vẹo thân thể, hy vọng Hồ trọc đầu bổ đến chỗ hắn. Hắn thả ra Hư Không Trùng hoàng kim, cũng là muốn tạm thời kéo dài thời gian của Hồ trọc đầu, để mình giết chết ba người này.
Tiến lên!
Lục Ly vỗ lên mặt đất, căn bản không để ý binh khí của ba người kia đánh xuống, bá đạo vượt đến trước hai người. Hai người kia căn bản không dự đoán được Lục Ly sẽ hung hãn như thế, lại không thèm để tâm chiến đao hai người đánh xuống. Ánh mắt hai người lộ vẻ ngoan độc, chiến đao một người liên tục run lên, phóng ra một loại bí thuật tăng cường lực lượng lên vài lần, đánh đến Lục Ly. Đao phong người khác cũng sáng lên, phun ra sóng lửa cuồn cuộn, muốn xé nát Lục Ly.
Bang bang bang!
A, a!
Một tiếng nổ vang nặng nề vọng ra, cùng hai tiếng kêu thảm thiết, hai người đồng thời bay tứ tung ra ngoài. Trên ngực hai người huyết nhục mơ hồ, chiến giáp đều bị đánh nát, xương sườn trước ngực vỡ vụn, nội tạng sớm bị chấn nát.
Ầm!
Còn có công kích một người bổ lên người Lục Ly. Trường kiếm của hắn bị búng ngược đi, hắn quay đầu liếc mắt nhìn hai người bị đánh bay ra ngoài, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ. Lục Ly vậy mà chỉ cần một chiêu đã đả thương nặng hai người.
- Tiếp tục!
Lục Ly không để ý người này, thân mình phóng đi, phóng đến chỗ hai người bị đánh bay. Hồ trọc đầu vốn muốn chấn sát toàn bộ Hư Không Trùng tiến vào cơ thể, thấy cảnh tượng như vậy, hắn giận tím mặt, cuồng bạo vọt tới, hét lớn:
- Tiểu tặc, sao ngươi dám?
Rầm rầm!
Trả lời hắn là hai thiết quyền của Lục Ly. Hai võ giả kia bị thương nặng, tốc độ giảm đi. Hai người phóng ra hai loại thần thông, muốn đánh lui Lục Ly. Lục Ly vẫn không thèm để ý. Trực tiếp đấm chết hai người.
- Ưm, lực phòng ngự này!
Hồ trọc đầu và hai võ giả khác đều hít khí lạnh, vừa rồi mọi người công kích nhiều như vậy, trên người Lục Ly chỉ có hai vết thương. Hơn nữa đều là vết thương trên da thịt, không có thương tổn xương cốt và nội tạng. Thân thể hắn mạnh như thế, thương thế còn đang phục hồi rất nhanh như cũ, phỏng chừng không đến mấy nén hương, miệng vết thương sẽ khép lại.
- Thân thể thật mạnh, Trọc gia ta thích!
Hồ trọc đầu vươn đầu lưỡi đỏ tươi, Lục Ly nhìn thấy mà buồn nôn. Hồ trọc đầu nháy mắt ra dấu với hai người còn lại, hai ngươi kia lần lượt xông tới trái phải, hình thành thế vây sát Lục Ly với Hồ trọc đầu.
- Giết!
Hồ trọc đầu vọt đến đầu tiên, trong cơ thể hắn xông ra mấy vạn Hư Không Trùng, lại không tạo thành ảnh hưởng quá lớn với hắn. Lục Ly cảm ứng thử, phát hiện tất cả Hư Không Trùng đều bị hắn dùng một loại năng lượng kỳ lạ trấn áp.
Phù!
Hai người vọt đến trái phải, quyền bộ của Lục Ly đối đầu với loan đao của Hồ trọc đầu, muốn ngăn trở công kích của người này trước, rồi mới phóng ra một ít Hư Không Trùng, sau đó thừa cơ giết chết hai người còn lại. Chờ sau khi Hồ trọc đầu chỉ còn lại một người, hắn sẽ chậm rãi chém giết.
- Động thủ!
Hồ trọc đầu bạo rống, loan đao của hắn gào thét, hào quang thần văn kỳ dị trên đạo sáng lên, trước mắt Lục Ly xuất hiện rất nhiều yêu ma quỷ quái.
Cùng lúc đó, hai người cũng ra tay, nhưng hai người không vận dụng binh khí mà lấy ra vật kỳ dị. Trong tay áo một người xuất hiện một con rết đỏ như máu, con rết kia lập tức chui vào trong mũi Lục Ly, biến mất không thấy.
Một người khác lấy ra một cái lọ, trong lọ có chất lỏng xanh biếc. Hắn vung nước này lên đầu Lục Ly, trước mắt Lục Ly chỉ toàn là ảo giác, không thể tránh né chất lỏng xanh biếc này…
Từ xưa có chính có tà, có người đi con đường đường đường chính chính, tăng chiến lực từ từ. Có người tìm ngõ tắt, chỉ cần có thể mạnh lên, giết chết địch nhân thì không cố kỵ gì cả, đây là tà thuật.
Không thể nghi ngờ, ba người Hồ trọc đầu đều vận dụng tà thuật. Đây là kỹ xảo của bọn họ, bởi vì không thông thường, cho nên người bình thường căn bản không biết phòng bị thế nào. Sau khi trúng chiêu sẽ bị bọn họ vô tình giết chết.
Ở Nhị Trọng Thiên không quan trọng chính đạo tà đạo, chỉ cần có thể giết địch đều là thần thông. Đương nhiên nếu sử dụng thần thông ác độc tà dị quá mức, gây họa nhiều người vô tội, rất nhiều cường giả tự nhiên sẽ không ngồi yên mặc kệ.
Con rết sau khi chui vào mũi Lục Ly, trực tiếp nhảy vào óc Lục Ly, giống như tia chớp, phóng thẳng đến linh hồn Lục Ly. Con rết này là một loại trùng cổ ác độc, gọi là Phệ Hồn Ngô, chuyên cắn nuốt linh hồn của sinh linh.
Công kích linh hồn bình thường đều là hư thể, năng lượng kỳ dị vô thanh vô tức tiến vào linh hồn võ giả, phá hủy hoặc hủy diệt linh hồn đối phương. Con rết này lại là thực thể, trực tiếp đi vào gặm cắn linh thể đối phương.
Chất lỏng xanh biếc có tính ăn mòn cường đại, ăn mòn thân thể võ giả, rót vào từng lỗ chân lông trên người võ giả, rất nhanh tiến vào kinh mạch Lục Ly. Bắt đầu nhanh chóng ăn mòn thần lực trong cơ thể Lục Ly, đồng thời khiến thần lực của Lục Ly nhiễu loạn.
Thần lực là nguồn lực lượng của võ giả, một khi thần lực bị ăn mòn, bị nhiễu loạn, thần thông cường thịnh thế nào cũng không thể sử dụng. Đây là thủ đoạn thần thông của mấy người Hồ trọc đầu. Còn có ba người kia kỳ thật cũng có thủ đoạn ác độc, đáng tiếc, ba người này đã bị Lục Ly giết chết.