Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hửm?
Lục Ly rất nhanh thức tỉnh, hắn cảm nhận được nguy cơ, thần niệm hắn đảo nhanh qua cơ thể, sau đó không quan tâm nữa, đấm một quyền đến cường giả phóng con rết vào người hắn.
Thần lực quả thật là nguồn lực lượng, thần lực của Lục Ly cũng bị nhiễu loạn. Nhưng công kích của hắn căn bản không cần thần lực, hắn đấm ra một quyền, bảy trăm hai mươi huyệt đạo dao động, năng lượng mênh mông tràn ra nắm đấm hắn, sau đó truyền lên thân thể người phóng ra con rết.
Bí thuật toái linh!
Từng tầng lực lượng tiến vào cơ thể đối phương, không ngừng bạo liệt. Lục phủ ngũ tạng người này nháy mắt nổ nứt, nắm đấm của Lục Ly thoải mái xuyên thủng ngực người này, sau đó lực lượng bành trướng, khiến thân thể người này nổ thành thịt nát.
- Cái này!
Thần tình Hồ trọc đầu và một võ giả còn lại hoảng sợ. Trong tình huống thần lực nhiễu loạn, Lục Ly còn có thể công kích? Hơn nữa một chiêu giết ngay một đồng bọn của bọn họ.
Này cũng không nói, con rết kia cắn nuốt rất nhiều linh hồn của cường giả, linh hồn của Lục Ly không bị cắn nuốt sao? Cho dù không cắn nuốt, linh hồn của hắn cũng không bị thương sao? Một khi bị thương, sao hắn còn mặt không đổi sắc công kích như vậy?
Vù!
Trong linh hồn Lục Ly, hào quang Long Hồn tỏa ra vạn trượng. Con rết tiến vào thân thể, Lục Ly căn bản không có biện pháp gì, chỉ có thể chờ mong vào Long Hồn. Long Hồn quả nhiên không làm Lục Ly thất vọng, chắn con rết kia bên ngoài linh hồn, đồng thời ngân quang bao phủ con rết, khiến con rết không ngừng quay cuồng, thân thể tan rã rất nhanh.
- Tiến lên!
Hổ trọc đầu vung loan đao, lần nữa bổ lên cổ Lục Ly, lần này móc câu trên loan đao sáng lên, hung ác móc lên cổ Lục Ly.
Trước mắt Lục Ly xuất hiện ảo giác, còn có một võ giả cắn răng luân chuyển chiến đao, quất mạnh lên đầu Lục Ly. Trên chiến đao của hắn cũng có thần văn ngưng tụ, nhưng không phức tạp như loan đao của Hồ trọc đầu. Khi hắn vung chiến đao, cảm giác chuôi chiến đao này không phải một cây đao mà là một ngọn núi.
Keng keng!
Loan đao của Hồ trọc đầu xẹt qua cổ Lục Ly, cảm giác như hàn thiết xẹt qua, chỉ kém có hỏa hoa sáng lên. Móc câu sắc bén của hắn đâm lên da của Lục Ly, cũng vẫn không dễ dàng chém đứt đầu đối phương.
Bịch!
Chiến đao mang lực vạn quân bổ lên đầu Lục Ly, chỉ khiến đầu Lục Ly hơi run, không có dấu hiệu bị đập vỡ, ngược lại chiến đao bị bắn ngược ra.
- Thân thể tiểu tử này là thần thiết vạn năm đúc thành sao?
- Thật là công kích khủng khiếp, thân thể thật cường đại, Lục Ly muốn phát triển theo đường thần thể vô thượng sao?
- Trời ơi, thân thể vô thượng sao? Mấy trăm năm nay, Nhị Tam Trọng Thiên cũng chỉ xuất hiện mấy thần thể vô thượng, mỗi một người đều hoành hành một phương, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
- Sợ là sẽ xuất hiện Tử Đế thứ hai rồi!
Phía xa, một võ giả âm thần ẩn núp âm thầm líu lưỡi. Công kích của đám người Hồ trọc đầu khiến bọn họ kinh hãi, thân thể cường đại của Lục Ly khiến bọn họ hoảng sợ, đại chiến phấn khích như thế khiến bọn họ hô to đã nghiền.
Ầm!
Sau khi Lục Ly tỉnh táo lại, một quyền đấm lên người bên cạnh Hồ trọc đầu, không có trì hoãn gì, đầu người này bạo liệt, lực phòng ngự của hắn căn bản không ngăn cản được lực lượng cuồng bạo của Lục Ly.
Sáu người Hồ trọc đầu tung hoành Thiên Ma Đảo vạn năm, giết không biết bao nhiêu người, bao nhiêu người và tiểu thế lực đều phải nhịn nhục hắn. Lại không nghĩ đến, lần này gặp Lục Ly, sáu người chỉ còn lại một người.
Vù!
Lục Ly giết xong một người, lập tức cuồng bạo vọt tới. Thân mình Hồ trọc đầu chớp động, tốc độ phi thường nhanh, tránh lấy Lục Ly, sau đó loan đao vũ động, trước mắt Lục Ly bị ảo mộng che mắt.
Keng keng keng!
Hồ trọc đầu không ngừng múa may loan đao, lần lượt bỏ lên người Lục Ly. Sau khi Lục Ly tỉnh táo lại, hắn lập tức kích phát thần văn trên loan đao, khiến Lục Ly lặng lẽ rơi vào ảo giác.
Loại thần văn này phi thường kỳ dị, công kích linh hồn bình thường căn bản không thể ảnh hưởng Lục Ly, nhưng mỗi lần kích phát thần văn sẽ khiến Lục Ly tĩnh lặng trong ảo giác, không có gì kỳ lạ.
Trong mắt Hồ trọc đầu sáng lên hung quang, quang hoa hình xăm trên đỉnh đầu sáng chói, hắn không ngừng chém ra loan đao, bổ lên người Lục Ly. Đáng tiếc, ngoài lưu lại một vết máu, loan đao của hắn rất khó cắt sâu vào cơ thể Lục Ly, đừng nói đến chặt đứt xương cốt.
Hồ trọc đầu chau mày, hắn rất khó giết chết Lục Ly, năng lực tự lành của Lục Ly quá mạnh mẽ. Vết thương hắn vừa tạo cho Lục Ly giờ đã khỏi hẳn, nếu vĩnh viễn như vậy sẽ không thể giết chết Lục Ly.
Lục Ly âm thầm kêu khổ, thần văn trên chiến đao Hồ trọc đầu rất kỳ dị, mỗi lần hắn đều bị ảo giác làm ngây người, tốc độ Hồ trọc đầu rất nhanh, tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp.
- Hư Không Trùng!
Hắn lấy ra Thần Sơn, bắt đầu phóng Hư Không Trùng cuồn cuộn không ngừng. Hắn không tin, Hồ trọc đầu có thể áp chế mấy vạn Hư Không Trùng, hắn có thể áp chế mấy trăm vạn Hư Không Trùng sao? Một khi Hồ trọc đầu áp chế không được, thì đó là ngày chết của hắn.
Quả nhiên!
Sau khi Lục Ly thả ra một đám Hư Không Trùng, Hồ trọc đầu biến sắc liên tục. Hư Không Trùng vừa rồi hắn có thể áp chế, nhưng số lượng quá nhiều, cũng sẽ phi thường phiền toái. Nếu tạo cơ hội cho Lục Ly thở dốc, đến lúc đó hắn sẽ bị mấy quyền của Lục Ly oanh sát.
Vù!
Hồ trọc đầu phi thường quyết đoán, trong mắt hắn chợt lóe sáng, hồng quang bên ngoài thân thể lóng lánh, sau đó hóa thành một sợi tơ hồng, thổi về phương xa, tốc độ nhanh hơn Lục Ly vài lần.
- Lục Ly, ngươi giết năm huynh đệ ta, thù này tất báo, ngày sau ta sẽ khiến ngươi thịt nát xương tan!
Tiếng rống giận dữ của Hồ trọc đầu truyền đến từ phương xa, Lục Ly nhìn lướt qua, phát hiện Hồ trọc đầu đã biến mất nơi cuối chân trời. Hắn vốn định đuổi giết, nhưng sau đó nghĩ lại, tốc độ của mình cũng không đuổi không kịp, có thể ngại ngùng từ bỏ.
Bất ngờ gặp mấy người tập kích, ngay cả ai phái tới cũng không biết. Ngay từ đầu, Lục Ly còn muốn bắt sống người hỏi thử. Nhưng Hồ trọc đầu đã bỏ chạy, người còn lại đều chết hết, hắn cũng không hỏi được gì.