Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hồ trọc đầu biết tên mình, vậy khẳng định là có chuẩn bị, là chuyên môn đột kích giết hắn.
- Đúng rồi!
Hắn vừa rồi mơ hồ nghe thấy phụ cận có người nghị luận, khuếch tán thần niệm ra, tìm kiếm gần đó, phát hiện trong sơn động phía đông có ẩn núp bảy tám võ giả, nơi còn lại cũng có võ giả ẩn núp.
Phù phù phù!
Bảy tám võ giả kia phát hiện thần niệm của Lục Ly, lập tức hoảng sợ bỏ chạy, chạy trốn ra xa. Nhưng chiến lực nhóm người này cũng không mạnh, tốc độ đương nhiên không nhanh, vừa trốn, Lục Ly đã phóng nhanh đến, kéo gần khoảng cách song phương.
- Nếu ai dám trốn, cho dù truy sát hàng tỉ lý cũng phải đánh chết hắn, đừng nghi ngờ quyết tâm của ta!
Thanh âm Lục Ly lạnh như băng vang lên, bảy tám người phát lạnh cả người, cảm thụ tốc độ của Lục Ly, không dám chạy trốn. Tám người quay đầu chạy về phía Lục Ly, quỳ rạp trên mặt đất.
- Lục đại nhân, chúng ta chỉ tiềm tu ở phụ cận, nghe được động tĩnh nên đến xem chiến cuộc, chúng ta cũng không có ác ý gì.
- Đúng vậy, Lục công tử, chúng ta chỉ lại đây xem thử. Công tử người đại nhân đại lượng, thả chúng ta một con đường sống được không?
- Công tử tha mạng, tha mạng!
Tám người quỳ trên mặt đất, liên tục cầu xin Lục Ly tha thứ. Lục Ly nhìn đám người này không giống cùng bọn với đám Hồ trọc đầu, lạnh giọng nói:
- Đều câm miệng lại! Ta hỏi một câu, các ngươi trả lời một câu, nếu ta không hài lòng, toàn bộ các ngươi đều phải chết.
Một đám lập tức câm như hến, Lục Ly chỉ vào thi thể phía xa, nói:
- Mấy người này, các ngươi có biết thân phận của họ không?
- Biết biết!
Một người gật đầu như gà bổ thóc, nói:
- Mấy người này là Thiên Ma Lục Sát nổi danh khắp Thiên Ma Đảo!
- Thiên Ma Lục Sát?
Lục Ly nhíu mày:
- Nói rõ thử xem!
Người nọ nghĩ rồi nói:
- Đầu trọc kia rất nổi danh ở Thiên Ma Đảo, gọi là Hồ trọc đầu, thành danh vạn năm trước, hắn từng mang theo một đại quân giặc cỏ, hơn bốn trăm người, xâm lược xung quanh, ức hiếp người yếu. Sau đó, đại quân này chọc giận thế lực lớn, bị diệt sát, Hồ trọc đầu mất tích, không rõ sinh tử. Ba ngàn năm trước, Hồ trọc đầu này lại xuất hiện, lần này chỉ mang theo sáu mươi người, đồng dạng chặn giết khắp nơi. Thủ đoạn của bọn họ thật ác độc, lần này không nhằm vào thế lực lớn, chuyên cướp bóc tán tu, cả Thiên Ma Đảo, rất nhiều tán tu đều bị bọn họ cướp bóc. Nhưng sau đó Hồ trọc đầu gặp phải tán tu cường đại, sáu mươi người bên cạnh hắn đều bị giết chết, chỉ còn lại mình hắn thoát chết!
- Hồ trọc đầu lại biến mất lần nữa, gần ba mươi năm trước mới xuất hiện. Lần này chỉ dẫn năm người, chính là năm người bị công tử đánh chết. Bọn họ tội ác chồng chất, Hồ trọc đầu thích nhất tiểu sinh anh tuấn, mấy người khác đều có ham mê biến thái. Võ giả Thiên Ma Đảo nghe đến danh hào của bọn họ đều phát sợ. Hôm nay Lục công tử thi triển thần uy, sự tích anh hùng của người nếu truyền ra, vô số người sẽ cảm ơn Lục công tử, lập trường sinh bài cho người…
- Được rồi!
Lời a dua nịnh nọt về sau Lục Ly không muốn nghe, hắn trầm ngâm. Xem ra mấy người Hồ trọc đầu này không có quan hệ gì với Thiên Lượng Sơn. Vu Phi Tường không thể nào mời mấy người này đến phục kích hắn. Phỏng chừng giá cả bọn họ yêu cầu, Vu Phi Tường không trả nổi. Nếu là đại nhân vật của Thiên Lượng Sơn, vậy khẳng định sẽ không tự mình xuất động, cũng sẽ không tiếp xúc với đám ác danh như Hồ trọc đầu.
- Diêm Hồng!
Lục Ly suy tính một phen, phát hiện đám người Hồ trọc đầu có khả năng lớn là Diêm Hồng mời đến. Hắn phất tay đuổi đi mấy người này, sau đó hắn trở về, thu vào không gian giới và binh khí của mấy người kia.
- Đi!
Lục Ly nuốt xuống một viên đan dược chữa thương, rất nhanh đi Thiên Linh Sơn, vừa đi vừa nhìn trời cao, nhíu mày, trở nên trầm tư.
Lúc hắn mới tiến vào Nhị Trọng Thiên, Lê thúc từng nói, không thể bay lên trời cao, cũng không thể vượt hư không. Nếu không sẽ bị không gian hỗn độn trên trời cao đánh chết. Vừa rồi, Hồ trọc đầu đào tẩu, nếu hắn có thể dùng vượt hư không, có lẽ sẽ đuổi kịp.
- Hửm…
Nội tâm Lục Ly vừa động, chiến lực của hắn lúc trước không được, hiện tại lực phòng ngự có thể sánh bằng Tam Kiếp Thiên Thần. Theo lý thuyết, hẳn có thể chống lại không gian hỗn độn? Nói cách khác, hắn có thể bay vượt hư không?
Nếu có thể bay vượt hư không, vậy hắn chỉ có thêm thủ đoạn chạy trối chết. Một khi tình huống không đúng, có thể lập tức đào tẩu, sẽ không phải liều mạng như vừa rồi.
Ầm!
Lục Ly phóng ra Lê thúc, Lê thúc rừa ra lập tức khẩn trương nhìn quét qua, sau đó dò hỏi:
- Chủ nhân, tình huống thế nào rồi?
- Hồ trọc đầu này ngươi từng nghe thấy chưa?
Lục Ly hỏi thử, mí mắt Lê thúc lập tức nhảy dựng, kinh hô:
- Hồ trọc đầu? Người vừa rồi mai phục ngươi là Hồ trọc đầu sao? Hiện tại người đâu rồi?
- Hồ trọc đầu chạy rồi, năm người bên cạnh hắn đều bị ta giết rồi!
Lục Ly không chút biểu cảm trả lời.
Ưm…
Lê thúc hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn Lục Ly như nhìn quái vật. Hơn nửa ngày hắn mới hồi phục lại tinh thần, nói:
- Chủ nhân, hiện tại chiến lực của ngươi hẳn là vượt qua Nhị Kiếp đỉnh phong, miễn cưỡng có thể sánh bằng Tam Kiếp Thiên Thần.
Lục Ly không thèm để ý, ngược lại hỏi một vấn đề:
- Ta có thể vượt hư không không?
- Chuyện này…
Lê thúc cũng không tự tin, hắn trầm ngâm một lát, hỏi:
- Tốt nhất vẫn không nên mạo hiểm, dù sao không gian hỗn độn ở Nhị Trọng Thiên thật khủng bố, lỡ như ngươi không chịu nổi, sẽ bị chém chết, hoặc có thể bị hút vào không gian hỗn độn, bị mang đến thế giới kỳ dị hay bí cảnh kỳ quái, có lẽ cả đời đều không ra ngoài được.
- Ừm, được rồi!
Lục Ly hơi gật đầu, Lê thúc sống ở Hắc Viêm Điện nhiều năm như vậy, kiến thức rộng rãi, lời hắn nói khẳng định sẽ không sai. Không đến vạn bất đắc dĩ, vẫn không nên vượt hư không.
Đi trên đường, mất hết một ngày, Lục Ly và Lê thúc trở về Thiên Vân Sơn.
Lục Ly để Lê thúc đi Lục Nguyệt Phong, hắn lập tức bay lên Thiên Vân Phong. Thống lĩnh thủ vệ mang hắn lên đỉnh núi, Lục Ly tìm Trần trưởng lão, sau đó hai người xuống núi.