Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly thông qua Hư Không Trùng, cảm ứng chiến đấu bên trong, giờ đây, Hư Không Trùng có thể thoải mái cắn nuốt yêu ma. Yêu ma không ngừng bắn ra hắc quang, nhưng không có hiệu quả gì với Hư Không Trùng.
- Xuất động!
Lục Ly thả ra đại bộ phận Hư Không Trùng, chỉ để lại một con Hư Không ám kim. Những yêu ma này hắn phát hiện tốc độ Hư Không Trùng gặm cắn chậm hơn yêu ma vượn khỉ, nói rõ những yêu ma này khẳng định rất mạnh, rất có cơ hội làm Hư Không Trùng tiến hóa.
- Được!
Sau nửa canh giờ, con Hư Không Trùng đầu tiên cắn nuốt ba mươi con yêu ma mới bắt đều tiến hóa. Ưng Chủy Sơn lớn như vậy, khẳng định có mấy vạn yêu ma gặm cắn. Chờ mấy vạn con yêu ma cắn nuốt xong, hư không ám kim ít nhất có thể phân chia thành vạn con.
Lục Ly không lên núi, dù sao Hư Không Trùng ám kim cắn nuốt không cần hắn hỗ trợ, hắn an tĩnh chờ đợi là tốt rồi. Hư Không Trùng ám kim khi phân chia cũng biến thành hư ảnh, những yêu ma này không thể thương tổn nó.
Sau nửa ngày, Hư Không Trùng phân chia, mấy chục con Hư Không Trùng gèo thét, bắt đầu điên cuồng cắn nuốt. Mấy con đã phân chia cắn nuốt mấy chục con yêu ma, sau đó bắt đầu phân chia nữa.
Vòng đi vòng lại!
Sau năm ngày, Hư Không Trùng đạt đến mấy trăm con, tốc độ phân chia càng lúc càng nhanh, chờ lần này cắn nuốt hết yêu ma, nhiệm vụ hắn đã hoàn thành không kém lắm. Có được vạn Hư Không Trùng ám kim, đó là một loại chiến lực rất manh.
Yêu ma dưới Ưng Chủy Sơn đều bị gặm cắn, Hư Không Trùng tiến vào trong Ưng Chủy Sơn, Lục Ly cũng đi theo tiến vào. Hư Không Trùng đều là bảo bối của hắn, hắn cũng không an tâm, phải theo dõi một đường.
Hửm?
Lại qua ba ngày, Hư Không Trùng ám kim đã có hơn ngàn con, Lục Ly đang ngồi xếp bằng bên gốc đại thụ, đột nhiên mở mắt.
Hắn nhạy cảm cảm thấy có gì không đúng, hắn cảm giác có nguy cơ đang không ngừng tới gần.
Hắn không dùng thần niệm tìm hiểu, mà thông qua cảm ứng Đại Đạo Chi Ngân, sau một lát, trong mắt hắn lộ ra ý lạnh.
Dưới chân núi xuất hiện một đám người, ước chừng gần một trăm. Trong nhóm người có người hắn nhận thúc, hơn nữa hai người còn từng chiến đấu.
Hồ trọc đầu, Li Hỏa đại nhân!
Hồ trọc đầu xuất hiện, mang theo một đám giúp đỡ, trong đám người có công tử tuổi trẻ anh tuấn, rõ ràng là công tử Vu Phi Tường của Thiên Lượng Sơn.
- Hồ trọc đầu mời Vu Phi Tường trợ trận, bị Li Hỏa lão quỷ khẳng định bố trí ám thủ, cho nên thoải mái trung tuy đến rồi!
Lục Ly tùy tiện nghĩ, hắn cảm giác khí tức một đám người phía dưới, khóe miệng lộ ra lãnh ý. Mặc dù đến đây hơn trăm người, nhưng không có Tam Kiếp Thiên Thần, hắn không phải không chể thắng trận!
Lục Ly biết chắc chắn Ngốc Đầu Hồ sẽ không chịu để yên, lại không ngờ rằng Ly Hỏa Đạo Nhân cũng xen vào. Lục Ly đã đánh giá quá thấp lòng trả thù của đám lão quái vật này, nếu hắn có được sức chiến đấu tuyệt đối, thí dụ như là Tam Kiếp Thiên Thần, vậy cho Ly Hỏa Đạo Nhân một trăm lá gan cũng không dám trả thù.
Ngốc Đầu Hồ cũng vậy, hắn là ma đầu uy danh lừng lẫy nhưng liên tục sẫy chân hai lần trên tay Lục Ly, điều này khiến trong lòng hắn bừng bừng lửa giận. Nhưng hắn không phải ngớ ngẩn, sẽ không tiếp tục đơn độc một mình tìm Lục Ly phiền phức, ăn hành. Đặc biệt là Hư Không Trùng màu vàng sậm của Lục Ly quá khủng bố, hắn hao phí một loại thần dịch cực kỳ quý giá mới luyện hóa xong ba con Hư Không Trùng.
Cho nên, sau khi Ngốc Đầu Hồ xuất quan lập tức đi tìm Vu Phi Tường. Lần trước Vu Phi Tường bị Lục Ly đánh xuống Tích Lôi Sơn gây ồn ào rất lớn, bởi vì là công tử của thế lực lớn, cho nên rất nhiều người vui vẻ truyền bá, Ngốc Đầu Hồ cũng có nghe thấy.
Ngốc Đầu Hồ nhờ người tìm được Vu Phi Tường, sau khi Vu Phi Tường nghe xong Lục Ly ở Yêu Ma Sơn thì nổi giận. Lục Ly trốn tránh trong Tích Lôi Sơn, Thiên Vân Sơn nên hắn không làm gì được. Chạy đến Yêu Ma Sơn? Đó là địa bàn của nhà hắn, sao Vu Phi Tường có thể buông bỏ như cơ hội này?
Vu Phi Tường mang theo gần trăm người đi tới Yêu Ma Sơn, Ngốc Đầu Hồ tìm được Ly Hỏa Đạo Nhân, nghe nói Vu Phi Tường mang theo nhiều người như vậy, Ly Hỏa Đạo Nhân dứt khoát đi cùng, hơn nữa dựa theo liên kết tinh thần của hắn với một báu vật, dễ dàng tìm được Lục Ly.
Nhiều báu vật như vậy, đó là cất chứa cả đời của hắn, Lục Ly không biết giá trị của một ít báu vật khiến hắn đau lòng mấy ngày. Hắn sống nhiều năm như vậy, là quỷ già thành tinh, sao có thể không lén động tay chân?
- Vây lên!
Thần niệm của Vu Phi Tường khóa chặt Lục Ly, trong mắt bắn ra tia sáng khát máu, hắn vung tay lên, mười mấy người tách ra, đi phương hướng khác Ưng Chủy Sơn, tránh cho Lục Ly chạy trốn.
- He he!
Ngốc Đầu Hồ lên tiếng:
- Lục Ly, Vu công tử nghe ngươi ở đây rèn luyện liền mang người lại đây cùng ngươi gặp nhau, có phải ngươi cảm thấy kích động lắm không?
- Ha ha ha!
Vu Phi Tường cười phá lên, mắt bắn ra tia sáng đỏ, giống như một con dã thú, hắn hét to:
- Lục Ly, ta nói rồi, sẽ khiến ngươi hối hận. Ngươi không trốn trong cung điện của Thiên Vân Tiên Tử, dám một người chạy ra? Lần này không cho ngươi chết ở Yêu Ma Sơn thì Vu Phi Tường này thề không làm người!
- Vậy sao?
Lục Ly nở nụ cười lạnh lẽo, âm thanh bay xuống:
- Nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì? Ta ở trên núi chờ các ngươi, các ngươi lên đây đi.
- Ra tay!
Vu Phi Tường cũng lười nói nhảm, vung tay lên, mấy chục người ùa lên núi. Vu Phi Tường, Ngốc Đầu Hồ, Ly Hỏa Đạo Nhân theo sát sau đó, toàn bộ lên núi. Bọn họ đều rõ ràng trong núi có Yêu Ma, nhưng những Yêu Ma này không mang đến uy hiếp quá lớn cho bọn họ.
- Hư Không Trùng, xuống đất đi!
Lục Ly liên tục không ngừng thả ra Hư Không Trùng, đều là Hư Không Trùng màu hoàng kim, hắn nhanh chóng thu về một số Hư Không Trùng màu vàng sậm, còn lại đều chui vào lòng đất.
Lục Ly tay cầm ngọc phù của Thiên Vân Tiên Tử, Yêu Ma ở bốn phía đều bị Hư Không Trùng gặm cắn, cho nên phía trước hắn ở trên cây rất thoải mái, không bị Yêu Ma tấn công.