Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng bây giờ thì khác!
Nhiều người như vậy lên núi, kinh động vô số Yêu Ma, rất nhiều Yêu Ma khóa chặt Lục Ly. Lục Ly không sợ chút nào, vừa rồi có Yêu Ma tấn công hắn, trong mắt những Yêu Ma Thụ này bắn ra ánh sáng đen, nhưng thân thể của hắn phòng ngự cường đại, không gây ra tổn thương quá lớn.
Nhưng Lục Ly ở giữa sườn núi, Yêu Ma từ bên trên lao xuống đều sẽ tập trung vào hắn trước. Vì vậy, Lục Ly lắc người, từ giữa sườn núi bắt đầu co giò chạy, mấy chục người dưới núi lập tức hùng hổ đuổi theo, nhiều cường giả như vậy, khí huyết kinh người, thoáng chốc hấp dẫn vô số Yêu Ma chú ý.
- Công kích!
Chờ nhóm người đến gần chỗ Hư Không Trùng màu hoàng kim mai phục, Lục Ly lập tức khống chế tất cả Hư Không Trùng xông lên. Thật ra bọn họ biết đàn sâu mai phục trong lòng đất. Chỉ có Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa Lão Nhân lặng lẽ né qua, những người khác đều bị Hư Không Trùng màu hoàng kim bao phủ.
- Trò vặt cũng dám dùng?
Đám người Vu Phi Tường hừ lạnh một tiếng, vận dụng thủ đoạn của mình áp chế Hư Không Trùng, uy lực của Hư Không Trùng màu hoàng kim không lớn, rất nhiều người đều dễ dàng trấn áp. Nhưng cũng có một số người không cách nào trấn áp, bị Hư Không Trùng gặm đầy đất lăn lộn, la hét thảm thiết.
Vù vù vù!
Trên núi bắn loạn xạ ánh sáng đen, Yêu Ma lao xuống dưới công kích, cộng thêm Hư Không Trùng tấn công, trong phút chốc khiến đám người Thiên Lượng Sơn luống cuống tay chân.
Nhưng sức chiến đấu của nhóm người này không kém, đa số là Nhị Kiếp hậu kỳ, chỉ có vài võ giả đi vào Nhị Kiếp không lâu thì hoặc là bị Hư Không Trùng gặm cắn, hoặc là bị Yêu Ma bắn chết.
- Vu Trường Hà, ngươi mang một đám người đi chặn Yêu Ma, những người khác truy sát Lục Ly!
Vu Phi Tường hạ lệnh, một lão nhân lập tức mang theo mười mấy người xông lên. Đối với bọn họ thì Yêu Ma ở đây không quá mạnh, có thể thoải mái áp chế.
- Hư Không Trùng màu vàng sậm, xuất động!
Lục Ly xem nơi này loạn lên, lập tức khống chế Hư Không Trùng màu vàng sậm bay ra, hắn mai phục có hơn nghìn con Hư Không Trùng màu vàng sậm, hắn tin tưởng đám võ giả này chắc chắn không ngăn được, giết bọn họ rất dễ dàng.
Vèo vèo vèo!
Hư Không Trùng màu vàng sậm dưới lòng đất rít gào lao ra, bên này vốn có Hư Không Trùng màu hoàng kim đầy trời, cho nên đám người Vu Phi Tường không chú ý nhiều. Khi bị từng con Hư Không Trùng màu vàng sậm chui vào người, cả đám hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
Oong!
Trong tay Vu Phi Tường xuất hiện một tòa bảo tháp, bảo tháp sáng lấp lánh, từng luồng năng lượng kỳ dị tuôn vào trong thân thể của hắn, giúp hắn trấn áp Hư Không Trùng màu vàng sậm.
Những người khác thì thảm, rất nhiều người ôm thân thể lăn lộn dưới đất, những con sâu này gặm cắn tốc độ quá nhanh, bọn họ cho dù có thủ đoạn trấn áp đều ngăn không kịp, rất nhiều người nửa phần thân dưới bị cắn sạch.
Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa Lão Đạo rất thông minh, lập tức lui về phía sau, cũng không có bị Hư Không Trùng màu vàng sậm bao phủ. Trong tay Ngốc Đầu Hồ xuất hiện một hạt châu có thần văn, ngưng hiện một vòng bảo hộ bao trùm chính mình và Ly Hỏa Lão Đạo.
Oong!
Trong phút chốc đã có ba mươi mấy người ngã xuống, một võ giả Nhị Kiếp đỉnh phong đã mất nửa người.
Vu Phi Tường thấy tình huống này thì vội vàng lớn tiếng hét to:
- Lão Sơn Thúc, nếu người còn không ra tay thì bọn họ đều phải chết hết!
Oong!
Hư Không Trùng đột nhiên chấn động, một bóng đen trực tiếp theo giữa hư không lao ra, người kia da bọc xương, cảm giác nửa người tràn ngập tử khí, xem ra thọ nguyên sắp hao hết, đã hấp hối.
Oong!
Lão giả trong tay xuất hiện một ngân đỉnh, ngân đỉnh cổ xưa hùng hậu, mặt trên khắc thần văn. Ngân đỉnh lóe tia sáng bạc rắc bốn phía, giống như ánh trăng chiếu xuống mặt đất, lực tràng kỳ dị xuất hiện, bao phủ tất cả người Vu gia, Hư Không Trùng trong cơ thể khoảnh khắc đều không nhúc nhích.
“Báu vật này...”
Lục Ly âm thầm hoảng sợ, nhìn lão nhân khô gầy kia cho hắn cảm giác nguy cơ trí mạng, lão già này tuyệt đối là Tam Kiếp Thiên Thần, hơi thở quá khủng bố, căn bản không thể địch lại.
“Thiên Lượng Sơn thật ác độc, lại phái ra Tam Kiếp Thiên Thần, bọn họ không sợ cơn giận của Thiên Vân Tiên Tử sao?”
Lục Ly đảo tròng mắt, lão già này nếu ra tay thì chắc chắn không dễ bỏ qua, hôm nay sơ sẩy một cái thì e rằng hắn sẽ bỏ mạng ở Ưng Chủy Sơn.
Trong tích tắc, trong đầu Lục Ly vụt qua vô số ý niệm. Hắn tạm thời không thể chống lại Tam Kiếp Thiên Thần này, nếu hắn ở chỗ Viên Hầu Yêu Ma thì còn dễ tính, có Thần Văn Đạo Tràng có Thần Lực có thể áp chế mọi người, hắn còn có tin tưởng đánh với Tam Kiếp Thiên Thần.
Nếu không thể chiến thì chỉ có thể trốn!
Chỉ có hai cách trốn, một là phi độ hư không, bây giờ lão nhân kia đang trấn áp Hư Không Trùng, hắn có đầy đủ thời gian phi độ hư không chạy trốn. Nhưng phi độ hư không rất dễ dàng xảy ra chuyện, Lê Thúc nói nếu không đến lúc bất đắc dĩ thì đừng mạo hiểm.
Cách thứ hai là bay đi trốn, trốn xuống núi thì chết chắc, tốc độ của Tam Kiếp Thiên Thần nhanh hơn Lục Ly. Phải trốn lên núi, nhờ cậy Yêu Ma chế tạo hỗn loạn, có lẽ còn có một đường sinh cơ.
Cuối cùng Lục Ly lựa chọn trốn lên núi, một là vì phi độ hư không quá nguy hiểm, thứ hai là hắn không tin Tam Kiếp Thiên Thần có thể giây giết hắn. Khó khăn lắm mới đi tới Yêu Ma Sơn, hắn không muốn kiếm củi ba năm thiêu một giờ, muốn nhìn xem có thể chạy trốn được không.
Thân thể của hắn như mũi tên nhọn bay vọt lên núi, trong tay cầm ngọc phù của Thiên Vân Tiên Tử, hắn rót vào Thần Lực vào, ngọc phù sáng lấp lánh, từng luồng hơi thở huyền diệu từ bên trong khuếch tán ra ngoài. Yêu Ma ở phương xa vốn lao về phía Lục Ly lập tức kinh khủng lui về phía sau.
- A?
Lục Ly bất ngờ nhìn ngọc phù, dường như sau khi rót Thần Lực vào ngọc phù này thì hơi thở cường đại rất nhiều? Yêu Ma rõ ràng càng thêm e sợ.
Vèo!
Yêu Ma ở xa hơn không cảm thụ được hơi thở của ngọc phù, từ xa mở Thụ Nhãn bắn ra một luồng sáng đen. Lục Ly vội vàng vận chuyển lực lượng trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo tràn ngập khắp người.