Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vu Phi Tường bị mang đi đỉnh Thiên Vân Sơn, không cần Thiên Vân Tiên Tử ra mặt khảo vấn, hắn tự động khai ra hết mọi chuyện, nói ra phỏng đoán của Vu Quỳnh Hoa, Lục Ly và nhóm người Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ có lẽ bị truyền tống vào Yêu Ma Cung.
Trần trưởng lão hoàn toàn thay đổi sắc mặt, lập tức đi tìm Thiên Vân Tiên Tử, dù sao Yêu Ma Cung là chỗ ở của Lão Yêu Ma, nơi đó có rất nhiều thần văn khủng bố, Yêu Ma Vương mới cũng ở bên kia, sơ sẩy một cái là đám người Lục Ly đều phải bỏ mạng.
- Không sao đâu.
Thiên Vân Tiên Tử truyền lời xuống, không lo lắng chút nào.
- Đã qua một năm, nếu xảy ra chuyện gì thì đã sớm xảy ra. Kệ bọn họ, chờ Lục Ly tự mình đi ra.
- Tự mình đi ra?
Trần trưởng lão rất muốn cãi lại một câu: Nếu Lục Ly ra được thì đã sớm đi ra, một năm rồi còn chưa đi ra, nhất định là xảy ra chuyện gì rồi.
Trần trưởng lão do dự một lúc, nói:
- Tiên Tử, hay là ta phái hai thám báo đi Yêu Ma Cung tìm hiểu một chút, ta tự mình dụ Yêu Ma Vương rời đi, như vậy thám báo đi vào tra xét sẽ dễ dàng rất nhiều.
Trần trưởng lão biết rõ Lục Ly là hạt giống mà Thiên Vân Tiên Tử muốn bồi dưỡng, chờ cuộc chiến thiên tài bắt đầu sẽ cho Lục Ly đi giết Vân Khai Nguyệt. Hơn nữa hao phí nhiều tài nguyên như vậy lên người Lục Ly, nếu hắn chết thì lỗ to.
- Ta nói không cần quản!
Thiên Vân Tiên Tử ngữ khí trở nên rất kiên định, nàng truyền âm nói:
- Với sức chiến đấu hiện tại của Lục Ly, muốn giết chết Vân Khai Nguyệt thì khó khăn cực kỳ lớn, ta đã từng xem tỉ mỉ tư liệu của Lục Ly, càng ở trong nghịch cảnh thì hắn trưởng thành càng nhanh. Có lẽ lần này bị nhốt trong Yêu Ma Cung là kỳ ngộ với hắn, nếu hắn không thể tự đi ra thì cũng không giết chết Vân Khai Nguyệt được, giữ lại người như vậy có ích gì?
- A...
Trần trưởng lão sửng sốt, tại sao Thiên Vân Tiên Tử đột nhiên trở nên vô tình như thế? Lục Ly ở trong lòng của nàng chẳng lẽ chỉ là một công cụ lợi dụng thôi sao? Không dùng được liền ném? Hay là nàng xác định Lục Ly có thể đi ra?
Trần trưởng lão vái chào lui ra, không dám nhiều lời thêm một câu, đi ra bên ngoài mới nhìn phương hướng Yêu Ma Sơn, khẽ thở dài:
- Lục Ly, ta không giúp được ngươi, ngươi tự cầu nhiều phúc đi!
Thiên Vân Tiên Tử mặc kệ thì tự nhiên không ai quan tâm Lục Ly nữa, như Lê Thúc cho dù muốn đi cứu cũng không có biện pháp, thực lực quá yếu, đi cũng là chịu chết.
Nhưng Trần trưởng lão vẫn phái một thám báo đi Yêu Ma Sơn canh chừng, nếu Lục Ly đi ra sẽ biết ngay.
Trong thời gian ngắn chắc chắn Lục Ly không ra được, dựa vào bản thân hắn không được, chỉ có thể dựa vào Huyết Tiên Đằng. Huyết Tiên Đằng tham ngộ thần văn cũng cần thời gian, hơn nữa thần văn ở đây huyền diệu như vậy, Huyết Tiên Đằng chưa chắc liền có thể phá vỡ.
Thời gian lại trôi qua hai tháng, trong linh hồn của Lục Ly rốt cuộc vang lên truyền âm, Huyết Linh Nhi truyền âm:
""Chủ nhân!""
Lục Ly đột nhiên mở mắt ra, Huyết Linh Nhi qua lâu như vậy mới truyền âm, chẳng lẽ là có biện pháp phá vỡ thần văn?
Hắn lập tức truyền âm hỏi:
“Tình huống thế nào?”
“Có lẽ ta sẽ tiến hóa!”
Lời truyền âm của Huyết Linh Nhi khiến Lục Ly cực kỳ bất ngờ, phía trước cắn nuốt nhiều tinh thạch như thế mà Huyết Linh Nhi không có tiến hóa, giờ phút này sao đột nhiên muốn tiến hóa?
Huyết Linh Nhi giải thích rằng:
“Những thần văn này giúp ích rất lớn cho ta, khiến hiểu biết pháp trận ta tăng vọt về chất, giống như võ giả các ngươi tu luyện vậy. Tu luyện đến trình độ nhất định có thể thoát thai hoán cốt, ta lập tức muốn bế quan nửa tháng, chủ nhân giúp ta hộ pháp, trong khoảng thời gian này tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề, nếu không thì ta có lẽ sẽ trực tiếp yên diệt.”
“Không thành vấn đề!”
Lục Ly gật đầu truyền âm nói:
“Ngươi yên tâm tiến hóa, ta sẽ không khiến bất cứ chuyện gì quấy nhiễu tiến hóa của ngươi.”
Trong địa lao cực kỳ an toàn cùng yên lặng, trừ phi có Yêu Ma xuất động, nếu không thì không ai có thể thương tổn tới Lục Ly, chớ nói chi đi quấy rầy Huyết Linh Nhi bế quan.
Nhưng Lục Ly không dám sơ ý, hắn dừng tu luyện, luôn luôn chú ý tình huống bốn phía. Nếu Huyết Linh Nhi chú trọng lần tiến hóa này như vậy, chứng minh sau khi tiến hóa, năng lực về pháp trận thần văn của nó sẽ tăng lên mảng lớn, cơ hội ra ngoài của Lục Ly sẽ càng lớn một ít.
Lục Ly bế quan hai tháng, đã có tiến bộ không nhỏ, nếu tiếp tục tham ngộ theo hướng này thì hẳn là suôn sẻ dung hợp băng sương kiếm ý và Sát Đế Quỷ Trảm.
Đương nhiên, những thứ này đều là suy đoán, có thật sự dung hợp được hay không, cuối cùng uy lực như thế nào thì phải đợi về sau mới biết.
Trong thiên lao luôn luôn rất yên lặng, yên lặng đến đáng sợ. Nếu không tu luyện mà vẫn ngồi như vậy, phỏng chừng rất nhiều người đều sẽ phát điên. Nơi này quá đen, còn có từ trong thần văn thả ra hơi thở nặng nề, cùng với... bên trong lặng lẽ tràn ngập tử khí.
Thần niệm của Lục Ly không cách nào tra xét, nhưng mà hắn tin tưởng trong này chắc chắn có rất nhiều hài cốt, nhiều người hoặc sinh linh bị nhốt chết, nếu không thì nơi này đã chẳng sót lại tử khí dù qua lâu như vậy.
Từng ngày dần trôi qua, luôn luôn rất bình tĩnh, cũng không có bất cứ gợn sóng. Nhưng đến ngày thứ mười, Nhị Kiếp đỉnh phong ở bên cạnh dường như muốn nhìn xem chính mình có thể phá vỡ thần văn hay không, chủ động công kích.
Hắn ban đầu tính toán rót Thần Lực vào thần văn, dẫn tới thần văn ánh sáng lấp lánh. Theo sau không biết hắn vận dụng bí thuật gì, thần văn phản kích, thả ra sức mạnh cường đại đánh bay Nhị Kiếp đỉnh phong.
Đám người Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ đều bị kinh động, nhưng không lên tiếng ngăn cản, bọn họ muốn nhìn xem Nhị Kiếp đỉnh phong này có biện pháp phá vỡ thần văn hay không, đến lúc đó bọn họ có thể rời đi.
Rất rõ ràng, Nhị Kiếp đỉnh phong này khiến bọn họ thất vọng rồi, người này thử vài loại biện pháp, cuối cùng còn bị chấn gãy xương cốt, hộc máu bay ngược.
- Đừng lộn xộn nữa!