Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lão Sơn Thúc mở miệng, ngăn cản người này tiếp tục hành động mù quáng:
- Ngươi không phá mở được, hơn nữa còn có thể sẽ kinh động Yêu Ma, đừng tốn sức vô ích, ài.
Lão Sơn Thúc nặng nề thở dài, việc này chứng minh hơn một năm tham ngộ, hắn cũng không có bất cứ tiến triển. Thần văn ở đây siêu phức tạp, giống như là một trận văn to lớn huyền diệu rườm rà phức tạp, muốn tham ngộ thấu hết chẳng những cần thời gian còn cần ngộ tính hoặc thiên phú mạnh.
- Khó, lần này xem ra chúng ta sẽ bị nhốt ở đây ít nhất trăm năm, nghìn năm, thậm chí cả đời!
Ngốc Đầu Hồ cũng khe khẽ thở dài, có chút tuyệt vọng thì thào. Ngốc Đầu Hồ nghiên cứu thần văn rất sâu, nhiều năm qua vẫn luôn không ngừng tham ngộ thần văn.
Nhưng thần văn ở đây lại khiến hắn cảm giác như ngước nhìn núi cao, giống như thần văn lúc trước hắn tham ngộ là một tảng đá, thần văn ở đây là một dãy sơn mạch to lớn, huyền diệu khó giải thích, tinh diệu vô biên.
Ly Hỏa Đạo Nhân rít qua kẽ răng:
- Lục Ly khốn nạn, lão phu nếu như có thể ra ngoài nhất định sẽ lột da rút gân hắn ra!
Lúc trước Lục Ly cướp hết báu vật của Ly Hỏa Đạo Nhân, khiến hắn hận ngứa răng. Lần này càng là hại hắn rơi vào tuyệt cảnh, có lẽ cả đời bị nhốt chết ở đây, điều này càng khiến hắn bừng bừng lửa giận. Chỉ hận không cách nào đi chỗ Lục Ly, xé xác hắn ra.
Ngốc Đầu Hồ lên tiếng:
- Ủa? Sao tiểu tử này không có bất cứ động tĩnh?
Ly Hỏa Đạo Nhân thả ra ngọn lửa, muốn nương nguồn sáng nhìn rõ bên kia, mọi người mơ hồ nhìn thấy Lục Ly cười tươi.
Lục Ly nhếch miệng cười nói:
- Đám già các ngươi sao tâm cảnh kém thế, mới hơn một năm đã ngồi không yên? Ưm, các ngươi mắng thêm vài câu đi, đám chó già các ngươi cẩu thọ đều không nhiều, về sau e rằng không có cơ hội mắng.
- ...
Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa Lão Đạo tức xì khói, Lão Sơn Thúc khôn ngoan cũng không kiềm được tức điên. Nếu như là lúc bình thường, võ giả cấp bậc như Lục Ly thì Lão Sơn Thúc phủi tay đập chết, bây giờ trơ mắt nhìn Lục Ly chảnh chó ở trước mặt, bọn họ thì không làm gì được, điều này khiến bọn họ cảm giác được rất bực tức.
- Thôi, không cần cùng hắn nói nhảm!
Lão Sơn Thúc không rảnh đấu võ mồm với một hậu bối trẻ tuổi, cũng sợ dồn ép Lục Ly quá thì hắn điên cuồng công kích, dẫn động Yêu Ma.
Đám người Ngốc Đầu Hồ cũng im lặng xuống, trong địa lao trở lại bình tĩnh. Lục Ly cũng sẽ không nhàm chán chủ động chửi người, tiếp tục yên lặng ngồi xếp bằng, chờ đợi Huyết Linh Nhi tiến hóa hoàn tất.
Thời gian lại lần nữa qua mấy ngày, Huyết Linh Nhi vui sướng bất ngờ truyền âm:
“Chủ nhân, được rồi, ta tiến hóa xong rồi!”
Lục Ly mừng rỡ, vội truyền âm hỏi:
“Thế nào? Có tiến bộ gì lớn không?”
Huyết Linh Nhi trả lời hơi không chắc chắn:
“Khó nói, nhưng chắc chắn mạnh hơn lúc trước nhiều. Ví dụ với cấm chế của Thần Giới, nếu như là hiện tại thì ta cảm giác có thể thoải mái phá bất kỳ cấm chế pháp trận nào, dù là cổ thần cấm cũng giống như vậy.”
“Tuyệt!”
Lục Ly trên mặt lộ ra nét vui mừng, hỏi điều mà hắn quan tâm nhất:
“Ngươi nghiên cứu thần văn ở đây thế nào rồi? Có nắm chắc phá vỡ không?”
“Chủ nhân cho ta thời gian ba ngày, để ta tra xét lại rõ ràng.”
Huyết Linh Nhi vươn ra xúc tu đi vào lòng đất, sau đó thò vào hàng rào sắt, tra xét mớ cột sắt. Bốn phía đều là cột sắt, có mấy chục cây, rất là dày đặc, hơn nữa giữa các cây sắt có lực tràng thần bí, dù có thể súc cốt biến nhỏ cũng không thể chui ra ngoài.
Ba ngày qua trong chớp mắt, Huyết Linh Nhi thu về xúc tu, không có lập tức truyền âm, Lục Ly căng thẳng chờ đợi.
“Không có vấn đề!”
Nửa ngày sau, Huyết Linh Nhi cho đáp án vô cùng chắc chắn:
“Thần văn ở đây rất phức tạp, nếu muốn khống chế thì cơ hồ không thể nào, nhưng mà phá vỡ khiến chủ nhân chạy đi thì dễ hơn nhiều. Khoảng một năm, cho ta thời gian một năm, ta nhất định khiến chủ nhân chạy ra lồng giam.”
“Tốt!”
Huyết Linh Nhi không bao giờ nói mạnh miệng, nó nói như vậy tức là nắm chắc trăm phần trăm.
Trong lòng Lục Ly hoàn toàn thở phào một hơi, một năm thì phỏng chừng băng sương kiếm ý của hắn cũng dung hợp với Sát Đế Quỷ Trảm rồi.
Huyết Linh Nhi ngoài ý muốn tiến hóa, khiến Lục Ly nhìn thấy hy vọng trốn ra ngoài, thiên phú thần thông đặc biệt cua Huyết Linh Nhi rất mạnh về pháp trận. Thần văn và pháp trận có công hiệu như nhau, nhưng càng thêm huyền diệu cùng cường đại, Huyết Linh Nhi tiến hóa, thần văn đối với nó đã xem như nhập môn.
Lục Ly thả lỏng tâm linh, bắt đầu dung hợp băng sương kiếm ý và Sát Đế Quỷ Trảm, hiện tại phương hướng tu luyện của hắn có hai cái, thứ nhất là cố gắng hết sức khiến Sát Đế Quỷ Trảm dung hợp càng nhiều chân ý, thứ hai là cường hóa thân thể, xem thử có thể trở thành Vô Thượng Thần Thể hay không.
Yêu cầu của Lục Ly không cao, không mơ ước làm một phương Đại Đế trong Tam Trọng Thiên, thậm chí không nghĩ tới xưng bá Nhị Trọng Thiên. Lục Ly chỉ muốn sinh mệnh không tiếp tục nhận được uy hiếp, có thể đối kháng Hắc Viêm Điện, có thể cùng người nhà đoàn tụ, có thể tìm được Lục Linh mà thôi.
Hắn không nói lời nào, nhóm người Lão Sơn Thúc tự nhiên sẽ không rảnh quá đi kiếm chuyện, trong địa lao trở nên đặc biệt yên lặng, thậm chí có chút yên lặng quá mức, yên lặng khiến người hoảng hốt.
May mà một đám người đều bận tu luyện, hơn nữa tâm tính trầm ổn, thời gian ngắn chắc chắn sẽ không ra vấn đề gì. Nhưng nếu bị nhốt trong chỗ này mấy trăm năm, mấy nghìn năm, phỏng chừng xem như là mấy lão già cũng sẽ không bình tĩnh, nóng nảy bứt rứt, thậm chí sẽ phát điên.
Nơi này rất yên lặng, bên ngoài cũng rất yên lặng.
Thiên linh Tiên Tử ra tay một lần rồi không có bất cứ động tĩnh, Vu Phi Tường ở lại Thiên Vân Sơn nửa ngày sau bị đưa xuống núi, tự mình trở lại Thiên Lượng Sơn.
Sau khi Vu Phi Tường trở về, bị Vu Quỳnh Hoa gọi đi, cẩn thận hỏi thăm Thiên Vân Tiên Tử truy vấn về chuyện gì. Vu Quỳnh Hoa nghe Vu Phi Tường kể xong trầm mặc, qua một nén nhang sau đuổi Vu Phi Tường xéo đi, hơn nữa tự đi hậu sơn bế quan năm trăm năm!