Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cơ hồ cùng lúc, Vô Nhai Đảo và Tinh Mộng Đảo đều xuất chinh, nhưng bọn họ không tự tin nhiều như thế, hai đại quân hợp thành một công kích một thế lực lớn.
Hồng Mông bí cảnh là kho báu lớn nhất của ba đảo, hiện tại bốn thế lực lớn tập kích, suýt chút bị bọn họ thành công cướp đoạt. Nếu Hồng Mông bí cảnh bị phong ấn, mở ra một vực môn, bí cảnh này sẽ thuộc về bốn thế lực lớn.
Võ giả Nhị Trọng Thiên bình thường cơ hồ không biết về Hồng Mông bí cảnh, nhưng trong cao tầng thế lực lớn thì không phải bí mật. Phía trước cũng có rất nhiều thế lực muốn bí cảnh này, lần trước chiến tranh thật ra cũng là vì tranh đoạt Hồng Mông bí cảnh.
Lần trước Đại Ma Vương nổi giận ra tay, diệt một thế lực lớn, khiến ba mươi sáu thế lực lớn biến thành ba mươi lăm thế lực lớn. Về sau có một thế lực lớn nổi lên, thay vào vị trí của thế lực lớn bị diệt kia.
Hiện tại lịch sử tái diễn, lại có thế lực lớn ham Hồng Mông bí cảnh, dẫn tới Đại Ma Vương giận dữ, lần này cuối cùng tình hình cuộc chiến sẽ ra sao? Các thế lực lớn của Nhị Trọng Thiên đều hồi hộp.
Bốn thế lực lớn rất nhanh phát ra thông báo, sẽ hợp sức ứng đối sự xâm nhập của Thiên Ma Đảo, Vô Nhai Đảo, Tinh Mộng Đảo.
Không sai, bọn họ tuyên bố thông báo là xâm nhập, bởi vì bình thường rất nhiều thế lực nhỏ không biết nguyên do cụ thể. Ba mươi sáu thế lực lớn sẽ không công bố Hồng Mông bí cảnh cho mọi người biết, Thiên Ma Đảo, Vô Nhai Đảo, Tinh Mộng Đảo càng sẽ không báo cho người đời, chỉ chuốc thêm rất nhiều phiền phức.
Sau khi thông cáo phát ra, Đại Ma Vương không có bất cứ đáp lại. Đứng ở điểm cao đạo đức không có ý nghĩa, mấu chốt còn cần xem thực lực, Đại Ma Vương cho tới nay đều không xem trọng người đời đánh giá mình thế nào. Thiên Ma Đảo thu nhận vô số người, bên trong rất nhiều đều là ác nhân ma đầu tội ác chồng chất, thí dụ như Ngốc Đầu Hồ, ở trong mắt nhiều người Nhị Trọng Thiên thì Thiên Ma Đảo là vùng đất của tội ác.
Ở trong mắt nhiều người, Đại Ma Vương là tuyệt thế đại ma đầu, nàng chưa bao giờ phản bác, không đáp lại, cũng không chủ động xuất kích. Nhưng nếu có người chọc giận nàng sẽ phải hứng chịu công kích vô tình của nàng, không chết không thôi.
Bán Thương Đảo cách Thiên Ma Đảo có một khoảng cách, mấy nghìn người bay qua cần nửa tháng trời. Hai đội đại quân Vô Nhai Đảo, Tinh Mộng Đảo cũng mới vừa liên hợp, muốn tiến công một thế lực lớn cần một tháng.
Vô số thế lực Nhị Trọng Thiên đều hành động, phái ra rất nhiều thám báo lại đây tra xét tin tức, đặc biệt là thế lực ở lân cận càng là rục rịch. Bởi vì một khi một ít thế lực lớn bị diệt, sẽ bỏ trống các tòa thiên đảo, bọn họ có cơ hội lao lên.
Không khí phía nam Nhị Trọng Thiên trở nên đặc biệt nặng nề, mấy hòn đảo lớn như Bán Thương Đảo tích cực chuẩn bị chiến tranh, âm thầm chuẩn bị, chờ đợi đại quân của Đại Ma Vương, Vô Nhai Đảo, Tinh Mộng Đảo đến tấn công.
Bốn thế lực chia cặp liên hợp, một thế lực lớn khác triệu tập đại quân đi Bán Thương Đảo. Hai thế lực lớn tập kết mấy vạn người cùng tất cả cường giả chờ đợi đại quân Thiên Ma Đảo kéo đến sẽ cho Đại Ma Vương một kích trí mạng.
...
Bên này đại chiến có thể bùng nổ, trong địa lao Yêu Ma Cung cũng trở nên không bình tĩnh!
Một cây cột sắt trong lao tù đột nhiên ánh sáng lấp lánh, sáng lên chói mắt, chiếu sáng toàn bộ địa lao, kinh động tất cả mọi người ở bên trong.
- A?
Nhóm Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ nhìn qua, vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ, theo sau một đám người đều ngạc nhiên không thôi, bởi vì phát sáng lồng giam nhốt Lục Ly. Từng cây cột sắt lồng giam nhốt Lục Ly đều rực sáng, thần văn ở bên trên dao động, có thần văn chạy dọc, từng luồng hơi thở kỳ diệu phát ra từ thần văn.
Lục Ly không có mở mắt ra, bởi vì hắn đi vào trạng thái cảnh giới Mộng Huyễn, còn đóng kín giác quan thứ sáu, trừ phi Huyết Linh Nhi truyền âm cho hắn, nếu không thì hắn sẽ không tỉnh lại.
Giờ là phút then chốt nhất của Lục Ly, chân ý Sát Đế và băng sương kiếm ý sắp dung hợp, hắn chủ động đóng kín giác quan thứ sáu là không muốn bị bất cứ chuyện gì quấy rầy.
Bên ngoài thần văn ánh sáng lấp lánh không làm kinh động Lục Ly, hắn như một tòa cổ chung ngồi xếp bằng, giếng cổ không dao động. nhóm người Lão Sơn Thúc nhìn kỹ cây cột sắt, biểu cảm nghiêm túc. Lục Ly không có bất cứ hành động, tại sao cây cột sắt chỗ hắn ánh sáng lấp lánh? Chẳng lẽ là Yêu Ma khống chế? Muốn mang Lục Ly đi?
Hay là Lục Ly âm thầm phá giải thần văn? Nhìn dấu hiệu dường như có xu thế phá giải thành công.
Mặc kệ là loại tình huống nào đều không là hiện tượng tốt, nếu như là Yêu Ma khống chế, mọi người có lẽ đều sẽ bị làm chết. Nếu như là Lục Ly chạy đi, đám người nỗi lòng phức tạp.
- A?
Ngốc Đầu Hồ đảo tròng mắt, bỗng nhìn hướng góc, giật mình kêu lên:
- Bên kia có người, còn có... hơi thở sinh mệnh!
Lúc nãy Ly Hỏa Đạo Nhân thả ra ngọn lửa chiếu sáng địa lao, nhưng bóng tối ở đây có thể nuốt mất nguồn sáng, vì vậy trong địa lao không quá sáng, cộng thêm thần niệm của mọi người bị áp chế, không thấy rõ trong địa lao.
Giờ phút này thần văn phát sáng, thấy rõ ràng nguyên địa lao. Mọi người nhìn theo hướng ánh mắt của Ngốc Đầu Hồ, trông thấy trong góc có một người ngồi xếp bằng. Đó là một người già đến sắp chết, hơi thở sinh mệnh cực kỳ yếu ớt, dường như bị nhốt tại đây vô số năm.
Mọi người nhìn quét, còn phát hiện trong nhiều lao tù có hài cốt, đều là người bị nhốt đến chết tại đây. Trong hai lồng giam có xác chết Yêu Ma, cũng biến thành hài cốt.
Người ngồi xếp bằng trong góc không có bất cứ động tĩnh, hơi thở sinh mệnh xuống thấp đến tột độ, bị mọi người nhìn chằm chằm nhưng vị này không nhúc nhích, ngồi khoanh chân trong góc hệt như bộ hài cốt.
Đám người mặc kệ người hấp hối kia, một lần nữa chuyển sang Lục Ly, bởi vì thần văn càng lúc càng sáng, hơn nữa vô số thần văn chạy dọc.
Ngốc Đầu Hồ giật mình kêu lên:
- Nguy rồi, có lẽ Lục Ly thật sự sắp thoát khốn mà ra!