Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Không chỉ mình Ngốc Đầu Hồ, những người khác cũng có loại cảm giác này. Bọn họ đều cảm giác thần văn chỗ Lục Ly đều sống lại, giống như là ban đầu bên này bị khóa chết, bây giờ khóa mở, cửa lớn sắp mở ra.
- Lục Ly phá vỡ bằng cách nào? Hiện tại hắn không có bất cứ hành động, làm sao có thể?
Ly Hỏa Đạo Nhân rất là nghi hoặc, muốn phá giải thần văn ít nhất phải rót vào Thần Lực đúng không? Nhưng bọn họ cũng không có phát hiện Lục Ly rót Thần Lực xuống lòng đất, ngược lại Lục Ly giờ phút này hơi thở rất bình ổn, thoạt trông giống như đang tu luyện.
Mọi người vừa kinh vừa nghi, nhưng bọn họ cái gì đều làm không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn, chờ đợi kết cục cuối cùng.
Thời gian dần trôi qua, thần văn tỏa sáng ba ngày, Lục Ly vẫn luôn không có bất cứ hành động, hắn còn chưa xuất quan.
Đến ngày thứ bốn, tất cả thần văn chỗ Lục Ly điên cuồng chạy dọc, tỏa sáng đến tột độ, đám người lòng chùng xuống, bởi vì bọn họ đều cảm giác được một chút sinh cơ đang lưu chuyển. Giống như là cửa tử chỗ Lục Ly bị mở, lộ ra một khẽ hở, mở ra một con đường sống.
Két!
Hai cây cột sắt di chuyển, vặn vẹo sang một bên, khiến lao tù chỗ Lục Ly mở ra lỗ hổng hình thoi, lỗ hổng hình thoi không có bất cứ thần văn dao động, rất rõ ràng... đây là mở ra cánh cửa có thể ra ngoài!
Oong!
Cơ hồ cùng lúc, người nửa sống nửa chết ngồi xếp bằng trong góc khoảnh khắc này như sống lại, đôi mắt trên khuôn mặt già nua hé mở bắn ra tia sáng lạnh như lưỡi dao.
- A...
Khi người nửa sống nửa chết mở mắt ra, luồng khí lạnh đột nhiên tràn ngập toàn bộ lao tù lòng đất, đám người đều rùng mình một cái, ánh mắt không tự chủ được nhìn hướng người nửa sống nửa chết.
- Rất mạnh!
Lão Sơn Thúc không kiềm được kinh thán. Tuy lão nhân này không ra tay, trên người cũng không phát ra hơi thở quá mạnh, nhưng Lão Sơn Thúc cảm ứng một chút, cảm giác giống như năm đó đối diện Đại Ma Vương.
- Ảo giác!
Lão Sơn Thúc rất nhanh khẽ lắc đầu, nếu người này có sức chiến đấu của Đại Ma Vương thì sao có thể bị nhốt ở đây? Dễ dàng có thể phá vỡ thần văn trốn ra ngoài. Thần văn rất cường đại, nhưng nếu sức chiến đấu đạt đến một điểm giới hạn thì dễ dàng có thể phá vỡ, trực tiếp phá hủy thần văn.
Không chỉ mình Lão Sơn Thúc, những người khác đều có cảm giác như thế. Lão nhân này rất khủng bố, khủng bố đến đáng sợ. Nếu đụng độ ngay mặt lão nhân này, dễ dàng một chiêu liền có thể giây giết cả đảm.
Lục Ly không có cảm giác như thế!
Tuy sinh môn mở ra, nhưng Lục Ly không hay biết, bởi vì giờ phút này hắn còn đang bế quan, còn là trong phút then chốt nhất. Cửa lớn tự nhiên là Huyết Linh Nhi mở ra, nhưng Huyết Linh Nhi cùng Lục Ly có liên kết tinh thần, biết hắn giờ phút này đang xông quan, cho nên không có truyền âm đi quấy rầy hắn.
Thần văn trên lao tù tối dần, cuối cùng trở về bình tĩnh, bốn phía tối đen. Trừ chỗ Lục Ly có thêm cửa nhỏ ra không có bất cứ thay đổi.
Ly Hỏa Đạo Nhân lập tức thả ra ngọn lửa để xem tình huống trong địa lao. Tình huống trong địa lao rất kỳ dị, không ai dám nói chuyện. Chỗ Lục Ly xuất hiện biến cố, nhưng hắn vẫn luôn không có bất cứ hành động, cho tới giờ khắc này đều không có động tĩnh, dường như luôn bế quan.
Vậy thì ai mở ra cánh cửa đó?
Nếu như là Yêu Ma mở ra, tại sao không có Yêu Ma ra mặt? Và còn người nửa sống nửa chết trong góc tại sao có hơi thở cường đại như vậy? Nếu có sức chiến đấu mạnh đến mức đó thì tại sao không phá vỡ địa lao?
Nhiều điều kỳ dị khiến đám người không dám lên tiếng, chỉ có thể tiếp tục yên lặng quan sát.
Không có bất kỳ tình huống gì phát sinh!
Lục Ly không có động tĩnh, tiếp tục ngồi xếp bằng tu luyện, bởi vì ngọn lửa không quá sáng, người nửa sống nửa chết trong góc không thấy rõ ràng, cũng không có bất cứ hành động.
- Lục Ly đang làm gì? Mở ra sinh môn mà không trốn?
Lại qua một canh giờ, Ly Hỏa Đạo Nhân không kiềm được nói thầm. Hắn không dám nói quá lớn tiếng, những người khác luôn nhìn đăm đăm bên này, chờ đợi Lục Ly hành động.
Hai canh giờ, một ngày, hai ngày, năm ngày!
Mọi người nhìn muốn mỏi mắt nhưng Lục Ly vẫn không có bất cứ hành động, một đám người đều chớp chớp mắt, cho rằng phía trước nhìn thấy là ảo giác, thật ra chỗ của Lục Ly không có dị biến? Nhưng mọi người cách bên này rất gần, giờ phút này đều có thể nương lửa của Ly Hỏa Đạo Nhân trông thấy cửa hình thoi, cửa thật sự tồn tại.
Thời gian lại lần nữa qua hai ngày, Lục Ly mở mắt ra.
Khoảnh khắc Lục Ly mở mắt, Huyết Linh Nhi truyền âm đến:
“Chủ nhân, ta đã phá giải thần văn, mở ra một sinh môn!”
“Làm giỏi lắm!”
Lục Ly trông thấy cửa lớn hình thoi, trên mặt hắn lộ ra nụ cười, mới vừa xuất quan liền nhận được một tin tức tốt, có thể nói là song hỷ lâm môn.
Không sai!
Còn một hỷ khác, Lục Ly đã dung hợp băng sương kiếm ý vào trong Sát Đế Quỷ Trảm, dung hợp cực kỳ hoàn mỹ, tuy không tiện thí nghiệm trong chỗ này, nhưng Lục Ly cảm giác uy lực tăng lên ít nhất mấy lần.
Ở đây không tiện thí nghiệm, chỉ có thể ra ngoài thử sau vậy.
Lục Ly nhìn người xung quanh nhếch môi cười nói:
- Chư vị đều nhìn ta làm gì? Muốn cùng ta đi ra sao?
Đám người ánh mắt như tóe lửa, bọn họ đều là lão quái vật sống nhiều năm, coi như nghiên cứu thần văn sâu sắc, nhưng bọn họ lại không có bất cứ biện pháp. Lục Ly mang hơi thở sinh mệnh trẻ tuổi, đến Nhị Trọng Thiên mới bao nhiêu năm? Trước đó chắc chắn hắn không nghiên cứu gì về thần văn, hiện tại lại dễ dàng phá thần văn, khiến bọn họ tức tối muốn hộc máu.
Vèo!
Lục Ly lắc người đứng trước lối ra hình thoi, đám người đều ngừng thở, mắt to trừng Lục Ly, muốn nhìn xem hắn rốt cuộc có thể ra ngoài được không?
Lục Ly vươn ra một bàn tay, chậm rãi vươn hướng lối ra, khi bàn tay của hắn dễ dàng vươn ra ngoài lao tù thì đám người trong mắt vụt tắt tia sáng. Giữa các cây cột sắt có lực tràng thần văn, tay của họ không vươn ra ngoài được, Lục Ly có thể thò tay ra biểu minh hắn thật sự có thể chạy đi.