Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly không có chần chừ, thân thể chui vào lỗ hổng hình thoi, lắc người đứng trong hầm ngoài nhà tù, trên mặt hắn lộ ra nụ cười hân hoan, Huyết Linh Nhi không có khiến hắn thất vọng, hắn thành công trốn đi ra.
- Tiểu hữu!
Lúc này, trong góc đột nhiên vang lên âm thanh già nua khiến Lục Ly giật thót tim:
- Tiểu hữu, có thể giúp lão hủ một phen không? Nếu có thể giúp lão hủ thoát khốn, lão hủ sẽ báo đáp hậu hĩnh!
Lúc trước Lục Ly bế quan nên không biết sự tồn tại của người nửa sống nửa chết, nghe thấy âm thanh, ánh mắt của hắn đột nhiên nhìn hướng góc, nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ. Hắn bị giật nảy mình, không ngờ rằng trong địa lao còn có người, người này bị nhốt từ lúc nào?
Lục Ly ngẫm nghĩ, không lập tức rời đi, mà là trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai?
- Tên của lão hủ thì bản thân cũng quên rồi...
Giọng của người nửa sống nửa chết rất yếu ớt, giống như một lão nhân bệnh nặng trên giường, hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Lão hủ nhớ là nhiều năm trước, dường như người ta đều gọi lão hủ là Tu La Lão Nhân?
- Tu La Lão Nhân!
Lão Sơn Thúc đột nhiên đứng lên, Ngốc Đầu Hồ cùng Ly Hỏa Đạo Nhân giật bắn, con ngươi co rút, thân thể run lên, cũng đứng dậy.
Ly Hỏa Lão Đạo giật mình kêu lên:
- Là Tu La Lão Nhân sáu mươi vạn năm trước danh chấn Nhị Trọng Thiên?
- Sáu mươi vạn năm trước?
Người nửa sống nửa chết lặng im một lúc, nói:
- Lão hủ cũng không biết, bất quá lão hủ nhốt ở đây quả thực rất nhiều năm, có ít nhất mấy chục vạn năm, cụ thể là bao nhiêu năm thì lão hủ không rõ.
- Không thể nào!
Lão Sơn Thúc có chút không dám tin tưởng nói:
- Tu La Lão Nhân năm xưa là cường giả danh chấn Nhị Trọng Thiên, sức chiến đấu chắc chắn đã đạt đến Tam Kiếp đỉnh phong, thần văn ở đây làm sao có thể nhốt được Tu La Lão Nhân?
Những người khác cũng biểu thị hoài nghi, cường giả Tam Kiếp đỉnh phong làm sao có thể bị thần văn ở đây vây khốn? Đại Ma Vương năm đó dễ dàng giết chết Lão Yêu Ma, thần văn ở đây không làm gì được nàng.
Người nửa chết nửa sống không phản bác, im lặng một lúc rồi nói tiếp:
- Chuyện năm đó... không nói cũng thế, tiểu hữu, ta xem ngươi là Thần Thể tiểu thành rồi không? Lão hủ biết một chỗ có được Thần Tủy, chỉ cần ngươi giúp lão phu thoát khốn, lão hủ sẽ đưa bản đồ chỗ đó cho ngươi. Lão phu còn có thể giúp ngươi làm một việc, đương nhiên nhất định phải là trong Nhị Trọng Thiên. Lão hủ... không thể đi Tam Trọng Thiên!
- Thần Tủy!
Ngốc Đầu Hồ giật mình kêu lên, đám người Ly Hỏa Lão Nhân mắt sáng rực, hít thở dồn dập. Lục Ly tuy rằng không biết Thần Tủy là cái gì, nhưng xem nét mặt của mọi người thì biết nhất định là báu vật, còn là báu vật giúp ích rất lớn cho Vô Thượng Thần Thể.
Hắn không kiềm được trong lòng tò mò, hỏi thăm:
- Thần Tủy là cái gì?
Đám người Ngốc Đầu Hồ trợn trắng mắt, Lục Ly ngốc thật, hắn chưa từng nghe tên báu vật như vậy?
Người nửa sống nửa chết mở miệng giải thích rằng:
- Trong tất cả báu vật tốt nhất tăng cường thân thể mà cả thế giới đã biết thì Thần Tủy xếp vào tốp mười, nếu ngươi được đến Thần Tủy, thân thể ít nhất có thể tăng lên gấp mười lần, đứng yên cho Tam Kiếp Thiên Thần giết thì bọn họ cũng không giết ngươi được!
Lục Ly động lòng!
Thân thể của hắn hiện tại hấp thu lôi điện tăng tiến đã quá chậm, đúng là cần thiên tài địa bảo. Lục Ly vốn định đi Hồng Mông bí cảnh một lần, nhìn xem có thể lại hấp thu Hồng Mông Chi Khí.
Nếu có loại báu vật này thì thân thể của hắn liền có thể cấp tốc tăng lên, thoát thai hoán cốt, chân chính có được sức chiến đấu đối kháng Tam Kiếp Thiên Thần.
Hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Vị tiền bối này, ta mang ngươi rời đi cũng được, nhưng ta hy vọng ngươi có thể giúp ta giành được Thần Tủy, hơn nữa giúp ta giết một người.
- Giết người không thành vấn đề!
Người nửa sống nửa chết sảng khoái trả lời:
- Chỉ cần là võ giả trong Nhị Trọng Thiên thì bất cứ người nào lão phu đều có thể giúp ngươi ra tay đánh chết. Nhưng việc lấy Thần Tủy thì lão phu không giúp được ngươi, bởi vì chỗ đó có Đại Đạo Chi Ngân, hạn chế võ giả lớn tuổi đi vào, lão hủ vào không được. Lão hủ tối đa chỉ có thể mang ngươi đi lối vào, có thể được đến Thần Tủy hay không phải xem vận may của ngươi.
- Bất kỳ võ giả Nhị Trọng Thiên?
Lão Sơn Thúc cười khẩy phản bác nói:
- Ngươi có thể đánh chết cường giả xếp hạng đệ nhất Thiên Thần bảng Nhị Trọng Thiên sao?
- Thiên Thần bảng tính cái gì?
Người nửa sống nửa chết cười lạnh nói:
- Cường giả thật sự không lên Thiên Thần bảng, trước khi lão phu bị nhốt ở đây vốn không lên Thiên Thần bảng, nhưng lão phu có thể dễ dàng đối kháng đệ nhất nhân Thiên Thần bảng Kỳ Cương. Ví dụ như ngươi, nếu ngươi đứng ở trước mặt lão phu, một ngón tay liền có thể bóp chết ngươi!
- Kỳ Cương?
Lão Sơn Thúc thay đổi sắc mặt, vì hắn từng nghe tên tuổi của người này, tuy đã chết hơn ba mươi vạn năm, nhưng năm xưa quả thực là cường giả xếp hạng đệ nhất Thiên Thần bảng.
Lão Sơn Thúc không dám lắm miệng một câu, đám người Ngốc Đầu Hồ tái mặt, đều là người già, tự nhiên nghe về uy danh của Kỳ Cương. Chẳng lẽ nào người này quả thực là Tu La Lão Nhân? Bởi vì nguyên nhân đặc biệt nào đó nên bị nhốt ở đây? Nếu đúng là người này, e rằng sau khi ra ngoài toàn bộ Nhị Trọng Thiên đều sẽ lật trời.
Sáu mươi vạn năm trước đã danh chấn Nhị Trọng Thiên, bị nhốt trong này sáu mươi vạn năm, sức chiến đấu sẽ đạt đến loại tình trạng nào? Không có người biết!
Nhưng mà...
Nếu Tu La Lão Nhân có sức chiến đấu mạnh như vậy thì tại sao không chính mình phá vỡ thần văn ra ngoài? Nếu có sức chiến đấu cường đại có thể thoải mái phá vỡ thần chứ?
Lục Ly bước nhanh đến, đứng trước lao tù của người nửa sống nửa chết, ra lệnh cho Huyết Linh Nhi:
“Huyết Linh Nhi, mở ra thần văn giúp lão.”
Huyết Linh Nhi từ trong thân thể Lục Ly xuyên qua lòng đất, bắt đầu phá giải thần văn.
Lục Ly mỉm cười nhìn lão nhân ở bên trong gầy gò da bọc xương, nói:
- Tiền bối chờ chút, phá giải cần thời gian, cho ta ba ngày.
- Tốt!