Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Bất luận là ai!
Tu La Lão Nhân rít gào:
- Nếu lão hủ không chết, kẻ nào giết con ta thì ta nhất định diệt cả tộc nhà hắn!
Trong lòng Lục Ly rung động, cầm sách cổ cảm giác có chút nóng lên. Tiêu Dao Bộ này lợi hại như vậy sao, có Tiêu Dao Bộ thì tùy ý tiêu dao Nhị Trọng Thiên.
Lục Ly vội cất bí tịch vào, chắp tay hướng Tu La Lão Nhân, nói:
- Tiền bối nén bi thương, bảo trọng thân thể quan trọng hơn. Còn về chuyện của Thiên Cương tiền bối thì người đi một chuyến Chúng Sinh Cung tự nhiên có thể hiểu rõ.
Hộc hộc!
Tu La Lão Nhân thở hắt ra, ánh mắt nhìn qua Lục Ly nói:
- Tiểu hữu, ta đồng ý giúp ngươi làm một việc, tự nhiên nói được làm được. Đương nhiên, phải nằm trong phạm vi năng lực của ta, hiện tại ngươi có thể nêu điều kiện.
Lục Ly căng thẳng, suy nghĩ đầu tiên trong đầu là muốn Tu La Lão Nhân giết Diêm Hồng giùm, hoặc là tìm ra Lục Linh giúp hắn. Nhưng ngẫm nghĩ một hồi, Lục Linh ở Tam Trọng Thiên, mới rồi Tu La Lão Nhân nói không thể đi Tam Trọng Thiên.
Giết Diêm Hồng cũng không có nhiều ý nghĩa.
Hắn trầm ngâm giây lát, chắp tay nói:
- Vậy vãn bối không khách khí, vãn bối muốn nhờ tiền bối giết một người, kẻ này ở Nhị Trọng Thiên.
Tu La Lão Nhân bâng quơ đám:
- Được, ngươi nói!
Đám người Ngốc Đầu Hồ, Ly Hỏa Đạo Nhân, Lão Sơn Thúc lập tức hồi hộp thót tim. Đừng nói là Lục Ly kêu Tu La Lão Nhân giết một trong mấy người bọn họ nhé? Lão Sơn Thúc còn sợ Lục Ly mời Tu La Lão Nhân đi giải quyết gia chủ Vu Quỳnh Hoa của bọn họ.
Bọn họ quá đề cao chính mình, Lục Ly làm sao có thể lãng phí cơ hội quý giá như vậy cho bọn họ?
Lục Ly mở miệng nói:
- Người này là điện chủ hiện tại của Hắc Viêm Điện một trong ba mươi sáu thế lực lớn Nhị Trọng Thiên. Ưm, nếu tiền bối cảm thấy quá khó xử, có thể giúp ta giết chết một trưởng lão của Hắc Viêm Điện tên Diêm Hồng cũng được!
Giết điện chủ chắc chắn Hắc Viêm Điện sẽ loạn lớn, Lục Ly liền có cơ hội.
- Hắc Viêm Điện?
Tu La Lão Nhân nhẹ gật đầu, bâng quơ nói:
- Không có gì khó xử, ta làm hết sức, chỉ cần ta hoàn toàn chữa khỏi vết thương trên người thì đừng nói giết một điện chủ, cho dù đồ sạch cường giả Nhị Trọng Thiên cũng không áp lực!
- Ui cha!
Đám người Lão Sơn Thúc lại lần nữa hút ngụm khí lạnh, lão quái vật sáu mươi vạn năm chưa chết nếu như có thể chữa khỏi vết thương trên người, e rằng toàn bộ Nhị Trọng Thiên sẽ biến thiên.
Tu La Lão Nhân ném ra một tấm lệnh bài, xua tay nói:
- Tiểu hữu, lão hủ còn có một ít sự không xử lý xong, chờ ta dàn xếp xong, ngươi có thể dựa vào lệnh bài đến tìm ta, tiểu hữu, hẹn gặp lại!
Tu La Lão Nhân lắc người biến mất tại chỗ, không có bất cứ dao động không gian, cứ như thế đột ngột biến mất không thấy.
Lục Ly hơi ngẩn ra, theo sau kêu to lên:
- Tiền bối, mang ta cùng đi ra với!
Âm thanh của Lục Ly quanh quẩn trong địa lao, Tu La Lão Nhân không lộ mặt nữa. Đám người Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ tạm vơi nỗi sầu, xem ra Tu La Lão Nhân không thèm để ý bọn họ, không nghĩ đến việc giết chết bọn họ.
Hay là...
Tu La Lão Nhân cố ý không giết bọn họ, là muốn khiến bọn họ đều khốn chết ở đây? Giống như hắn vậy, bị nhốt mấy chục năm, cuối cùng biến thành từng bộ xương?
Ầm ầm ầm!
Đột nhiên toàn bộ địa lao đều rung rắc dữ dội, mọi người hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Cảm ứng một phen, mọi người càng thêm kinh ngạc. Dường như... bên trên có cường giả đánh nhau? Đây là cường giả công kích dẫn phát chấn động.
Ly Hỏa Lão Nhân giật mình kêu lên:
- Nhất định là Tu La Lão Nhân và Yêu Ma Vương đánh nhau!
Tu La Lão Nhân lao ra, tự nhiên kinh động Yêu Ma Vương, phát sinh chiến đấu là chuyện không thể tránh được.
Đám người Lão Sơn Thúc âm thầm cầu nguyện chiến đấu càng kịch liệt vào, phá vỡ lao tù ngầm này luôn, để bọn họ thừa cơ chạy đi.
- Đi!
Lục Ly động ý niệm, Tu La Lão Nhân không có mang hắn rời đi, chẳng lẽ là bởi vì bên ngoài có cường giả? Cho nên Tu La Lão Nhân đi trước dọn dẹp? Bây giờ bên trên đang đánh nhau, là thời cơ tốt nhất để Lục Ly rời đi.
Lục Ly vội vàng dọc theo đường hầm tiến lên, đi ngang qua chỗ nhóm người Lão Sơn Thúc, hắn dừng bước chân, nhếch môi cười nói:
- Ta đi trước, chư vị ở lại đây chơi. Có lẽ ba, năm mươi vạn năm sau, ta đi qua nơi đây, đến lúc đó không đành lòng sẽ thả các ngươi ra.
Tu La Lão Nhân không có giết chết bọn họ, Lục Ly tự nhiên sẽ không lãng phí khí lực, dù sao mở ra thần văn cần thời gian vài ngày, giết chết bọn họ cũng sẽ rất phiền phức. Lục Ly phỏng chừng mình không giết được Lão Sơn Thúc, chẳng bằng khiến bọn họ nhốt chết ở tại đây, từ từ chờ chết.
- Lục Ly, đừng để ta ra ngoài. Ta thề nhất định sẽ bầm thây ngươi ra vạn mảnh!
- Tiểu tạp toái, ngươi cho rằng ngươi có thể đi ra được sao? Nơi này là Yêu Ma Cung, chỗ tận cùng Yêu Ma Sơn. Cho dù ngươi có thể chạy ra Yêu Ma Cung thì cuối cùng cũng sẽ chết ở Yêu Ma Sơn, xung quanh có rất nhiều Yêu Ma cường đại.
- Lục Ly, mang chúng ta cùng đi đi, chúng ta có thể giúp ngươi đánh lui Yêu Ma, mang ngươi thành công trốn chạy Yêu Ma Sơn.
Đám người Ngốc Đầu Hồ gào thét, Lục Ly phớt lờ hết, nhanh chóng dọc theo đường hầm rời đi. Đường hầm rất dài, hai bên đều là lao tù, cộng lại phỏng chừng có trên nghìn lao tù.
Phía cuối đường hầm có một cánh cửa, trên cửa có thần văn, cửa nửa mở khiến Lục Ly bớt tốn sức hơn. Dù sao Huyết Linh Nhi có thể phá vỡ thần văn lao tù nhưng không có nghĩa là có thể phá vỡ tất cả thần văn.
Lục Ly đi vào cửa lớn, phát hiện bên ngoài là một cầu thang đá vòng quanh lên trên. Lục Ly bước nhanh lên bậc thang đá, bên trên không ngừng truyền đến tiếng nổ, rất rõ ràng Tu La Lão Nhân đang khai chiến, giờ phút này là cơ hội chạy trốn tốt nhất.
Tốc độ của Lục Ly lên đến cực hạn, lao nhanh lên trên. Cầu thang đá rất dài, Lục Ly chạy nhanh lên trên hơn mười dặm, lại lần nữa nhìn thấy một cánh cửa.