Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cùng với từng tiếng nổ trầm đục, một đám người bay ngược ra, toàn bộ bị một chiêu lấy mạng. Khi Lục Ly không nương tay thì Nhị Kiếp Thiên Thần chỉ như con kiến đối với hắn.
Mấy chục người xông lên đều là giặc cỏ bình thường, chỉ có hai thống lĩnh. Tốc độ công kích của Lục Ly quá nhanh, mười mấy giây đã đánh bay hơn hai mươi người, toàn bộ bị đánh chết, rớt cái bịch xuống đất.
Vù vù vù!
Từ trong mấy hang núi không ngừng bắn ra bóng người, các thành viên quân đoàn đều bị kinh động, một nam nhân trung niên mày rậm mắt to, dáng người khôi ngô như hổ lang toát ra hơi thở là khủng bố nhất.
- Thật can đảm!
Nam nhân trung niên vạm vỡ gầm lên một tiếng, âm thanh như chuông đồng vang vọng, hắn bay vọt lên, sát khí đậm đặc khóa chặt Lục Ly, hắn nhìn thấy Lục Ly còn đang đồ sát, rống to lên:
- Ta không cần biết ngươi là ai, dám giết người của ta, hôm nay không chặt ngươi thành thịt băm thì ta không tên Trương Thiên Hạo!
Sát Đế Quỷ Trảm có uy danh nhất định trong thế lực nhỏ và trung đẳng ở nam bộ, Thất Diệu quân đoàn luôn không đông, vì như vậy sẽ có tính cơ động rất mạnh, cướp được liền cướp, không cướp được thì chạy, bình thường trốn vào một số cấm địa, khiến người truy sát không có chỗ truy sát.
Sức chiến đấu của Thất Diệu quân đoàn thấp nhất đều là Nhị Kiếp, huấn luyện nghiêm, thủ lĩnh Trương Thiên Hạo có quyền uy tuyệt đối. Thành viên hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của hắn, có thể nói là một đội ngũ có sức chiến đấu phi thường.
Ầm ầm ầm!
Lục Ly hoàn toàn không nhìn Trương Thiên Hạo, tiếp tục tấn công trong đám đông, mỗi lần tung nắm đấm sẽ có một người bị đánh bay, sau khi đánh bay là chết, mỗi lần hắn đều đánh hết sức, Nhị Kiếp Thiên Thần không đỡ nổi.
- Chết đi!
Trong tay Trương Thiên Hạo xuất hiện một thanh chiến kích, chiến kích vừa xuất hiện liền dẫn tới không gian xao động, không gian trước mũi chiến kích bị vặn vẹo. Trên chiến kích loang lổ vết đỏ sậm, vô số thần văn, nhìn liền biết là một thanh binh khí rất mạnh.
Trương Thiên Hạo như sao băng bay tới, võ giả ở phía trước lập tức tránh ra một con đường, khiến hắn công kích Lục Ly. Trương Thiên Hạo rung chiến kích, hư không chấn động, hơi thở hủy thiên diệt địa phát ra từ chiến kích, chiến kích vụt qua đâu là không gian từng chút một sụp đổ.
Xoẹt!
Lục Ly lần đầu tiên sử dụng binh khí, trong tay hắn xuất hiện chiến đao cướp từ chỗ Trần Quảng Dương, trở tay chém về phía Trương Thiên Hạo. Chân trời vụt qua ánh đao kinh thiên, ánh đao xoay ba lần giữa không trung rồi chém mạnh về phía Trương Thiên Hạo.
- A...
Người xung quanh đều vẻ mặt rung động, uy áp cực kỳ kinh khủng đè xuống, ánh đao lướt qua đâu là mọi người đều không thể nhúc nhích. Trương Thiên Hạo chịu đựng áp lực lớn nhất, hắn mở to mắt, gắng hết sức tránh thoát đi, nhưng uy áp quá nặng, tốc độ của hắn thoáng chốc chậm lại, không trốn thoát được.
Bùm!
Trương Thiên Hạo bị nổ bay ra ngoài, ngoài cơ thể hiện ra chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, ngăn trở một kích trí mạng. Nhưng đừng quên, Sát Đế Quỷ Trảm đệ tam trảm là công kích linh hồn, còn là một công kích linh hồn loại phi thường kỳ lạ, đóng băng linh hồn!
Băng sương kiếm ý!
Đầu tiên băng sương đóng băng linh hồn, tiếp đó muôn vàn kiếm ý đánh sâu vào linh hồn của kẻ địch. Sát Đế Quỷ Trảm là lực lượng cùng linh hồn dung hợp lại cùng nhau công kích, phi thường bá đạo.
Đây là Lục Ly lần đầu tiên chân chính thả ra Sát Đế Quỷ Trảm đệ tam trảm, lúc trước chỉ đối phó Yêu Ma, hiện tại là lần đầu tiên chọn mục tiêu con người. Uy lực khiến Lục Ly rất vừa lòng, linh hồn của Trương Thiên Hạo bị đông lại, vô số kiếm ý trùng kích linh hồn của hắn, thân thể của hắn bị khảm vào núi lớn, trong một chốc không di chuyển được.
- Giết!
Lục Ly không quan tâm Trương Thiên Hạo, tiếp tục đồ sát, hắn không có sử dụng Sát Đế Quỷ Trảm, tiếp tục dùng nắm đấm công kích, cơ hồ là một quyền một người. Võ giả bốn phía trông thấy Trương Thiên Hạo đi ra thì ý chí chiến đấu sục sôi, giờ phút này thấy Lục Ly một chiêu liền đánh bay Trương Thiên Hạo, tự nhiên sinh lòng nhút nhát, muốn chạy trốn ngay.
Có hai trưởng lão xông lên, quân sĩ bình thường nào dám chạy trốn? Chỉ có thể tránh né bốn phía. Hai trưởng lão này cũng là Nhị Kiếp đỉnh phong, Lục Ly lại lần nữa vận dụng Sát Đế Quỷ Trảm khóa chặt một trưởng lão.
Ầm!
Trưởng lão này cũng có Hồng Linh Thiên Bảo, không bị nổ chết, chỉ bị nổ bay ra ngoài, cũng là linh hồn bị công kích, bị đánh vào núi lớn.
“Sát Đế Quỷ Trảm tuy tam chuyển, tăng mạnh uy áp thiên địa, nhưng sức sát thương vẫn không đủ, không thể dễ dàng đánh chết Nhị Kiếp đỉnh phong.”
Lục Ly hơi có chút tiếc nuối, hắn vốn cho rằng sau khi tam chuyển thì có thể uy hiếp Tam Kiếp Thiên Thần, xem ra là hắn suy nghĩ nhiều, nhưng vẫn có thể thoải mái trấn áp Nhị Kiếp đỉnh phong.
Lục Ly trở tay chém ra một đao, công kích trưởng lão Nhị Kiếp đỉnh phong khác. Trưởng lão này không có chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, thân thể thoáng chốc bị nổ máu thịt nhầy nhụa, bị thương nặng.
Vèo!
Bên kia, Trương Thiên Hạo bay nhanh ra, hẳn là hóa giải được công kích của băng sương kiếm ý, trong mắt hắn tràn ngập tức giận, vung chiến kích định thả ra sát chiêu cường đại.
Lục Ly sao có thể cho hắn cơ hội? Thân thể như du long bay đi, huơ chiến đao hung hăng đánh xuống, lại lần nữa bị chém dính núi lớn.
- Trốn!
Quân sĩ sống sót chẳng còn chút đấu chí, trưởng lão và thủ lĩnh của bọn họ không đỡ nổi một chiêu từ Lục Ly thì đánh kiểu gì nữa? Nếu không đặc biệt thì mọi người đều chết hết.
Sao Lục Ly có thể khiến bọn họ chạy trốn? Hắn thấy vài người ném nữ nhân ôm trong tay xuống thì không còn kiêng dè gì nữa, liên tục thả ra Sát Đế Quỷ Trảm trấn áp đám người này, sau đó đập nát từng nhóm.
Nhị Kiếp Thiên Thần bình thường phòng ngự quá yếu, thân thể yếu, lại không có chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, làm sao có thể chống đỡ được Sát Đế Quỷ Trảm? Một đám người muốn trốn, nhưng bị uy áp thiên địa trấn áp, một đám cuối cùng bị nghiền nát.
Vèo vèo vèo!
Trương Thiên Hạo và hai trưởng lão khác trưởng lão bay nhanh ra, nhìn thấy Lục Ly giết từng nhóm thuộc hạ của bọn họ, ba người mắt đỏ máu.